Trà Sư Đệ Nhất Tinh Tế

Chương 58

Vừa ra khỏi đại sảnh buổi tiệc, gió đêm lạnh lạnh thổi qua khiến Đường Vũ thoải mái than nhẹ, đối lập nhiệt độ trên người giống như càng thêm mãnh liệt, không tự chủ được cọ cọ trên người Courson, “A…….. Nóng quá nha!”.

Courson ôm chặt tiểu giống cái, khàn giọng nói, “Được, lập tức cho cậu mát mẻ, ngoan a”. Động tác trung úy sói tăng tốc đi tới chỗ rẽ sau vườn, dọc theo đường đi nhiều âm thanh ái muội vang lên ở bên tai, có chút người căn bản sẽ không nén lại tiếng kêu của chính mình, thậm chí cho rằng đây là một loại phương thức bày ra năng lực của chính mình.

Đi vào góc không người, Courson cởi quân phục may thủ công trực tiếp ném lên trên mặt đất, sau đó thả tiểu giống cái lên trên đó, quân phục màu đen với ánh trăng làm nổi bật làn da của Đường Vũ có vẻ cực kỳ trắng nõn, tựa như ma thực tươi mát mê người, làm cho Courson rất muốn làm cho mạt trắng nõn này nhuộm lên du͙© vọиɠ đỏ nhạt.

Nuốt nuốt nước miếng, Courson vỗ nhẹ nhẹ hai má Đường Vũ, “Tiểu Vũ, tỉnh, còn nóng không?”.

“Nóng……Nóng quá……..”. Đại não của Đường Vũ càng ngày càng mơ hồ, chỉ còn lại có cảm giác lửa nóng trên người, cậu khó chịu vặn vẹo thân mình, muốn cởϊ qυầи áo trên người ra, để gió thổi vào cho mát.

Courson bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, hô hấp nặng thêm, tay run rẩy xoa cổ áo của Đường Vũ, “Tiểu Vũ, đừng có gấp, tôi giúp cậu mát mẻ……”.

Quần áo Đường Vũ bị Courson từ từ cởi ra, rất nhanh liền trần trụi xuất hiện ở trước mặt trung úy sói, ôm cả người tiểu giống cái vào trong ngực, anh vùi mặt vào cổ Đường Vũ, “Tiểu Vũ, tiểu Vũ, tiểu Vũ của tôi…….Cho tôi được không? Tôi sẽ làm cậu thoải mái……”.

“Thoải mái?”. Đường Vũ mê mang nghiêng đầu giống như đang tự hỏi, sau đó nhếch miệng cười, “Được, thoải mái!”. Sau đó chủ động ôm lấy Courson, thân thể vặn vẹo theo bản năng.

Courson nghe được “sự đồng ý” của Đường Vũ thì lý trí hoàn toàn đứt phựt, bắt đầu gặm cắn cái cổ mê người của Đường Vũ, để lại 1 dấu răng thể hiện sự độc chiếm. Vùng quanh cổ Đường Vũ rất mẫn cảm, bị đối đãi như vậy nhịn không được thoải mái phát ra tiếng rêи ɾỉ, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ trung úy sói hoàn toàn hóa thân thành sói đói.

Một bàn tay Courson giữ chặt ngực Đường Vũ, ngón tay cái liên tục đùa bỡn đầu v* màu hồng nhạt của cậu, dẫn tới cậu không khống chế được rêи ɾỉ đứt quãng. Cậu bé dưới người dĩ nhiên đứng thẳng, bởi vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Courson mà run rẩy liên tục, phun ra chất lỏng trong suốt.

Trung úy sói nhìn thấy cảnh đẹp như vậy thì dưới háng căng cứng khó chịu, nhưng bây giờ còn chưa tới lúc, nếu mạnh mẽ ép buộc như vậy thì khẳng định tiểu Vũ sẽ bị thương. Anh hôn Đường Vũ n lần, cho tới khi Đường Vũ mềm nhũn tới không có sức lực gì thì anh phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng mình tới cúc huyệt (e hèm cái nì thì ko cần nói thì cũng biết nó là gì rùi ha) phía sau của Đường Vũ, sau đó kiên nhẫn cho ngón tay vào khuếch trương, đồng thời còn mυ'ŧ đầu v* mẫn cảm của Đường Vũ, mυ'ŧ đầu v* hồng nhạt tới sưng đỏ không chịu nổi.

“A……”. Đường Vũ mơ mơ màng màng run rẩy, sau khi bắn ra lần đầu tiên thì cả người cậu càng vô lực, nơi tư mật chưa bao giờ có người đi vào kia bị ngón tay quấy nhiễu, mỗi lần đảo qua điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể thì cậu mất tự chủ mà run rẩy rêи ɾỉ, cúc huyệt co rút theo bản năng, hy vọng có thứ to lớn hơn đâm vào trong cơ thể.

Courson rõ ràng cảm nhận được ngón tay của chính mình bị hút chặt, cảm giác bị bao vây rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nếu đổi thành là dương v*t của anh được hút lấy thì siêu thoải mái! Nhưng anh chưa thể xúc động, dùng ý chí lớn nhất kiềm chế chính mình, sau khi trung úy sói đút vào 3 ngón tay, hơn nữa có thể ra vào tự do thì mới rốt cục lau mồ hôi trên trán, rút ngón tay ra.

“A! Đừng đi……”. Đường Vũ nói theo bản năng khiến Courson gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng cởϊ qυầи lộ ra dương v*t sưng to khó chịu, nhắm ngay cúc huyệt phía sau của Đường Vũ, xì 1 tiếng đâm vào! Hai người đồng thời “a” 1 tiếng, Đường Vũ đột nhiên bị dị vật thật lớn đâm vào nên cảm giác cực khó chịu, giãy dụa suy nghĩ muốn tránh đi lại bị người ta giữ chặt lấy không thể động đậy, nhịn không được phát ra tiếng nức nở. Anh biết đây là lần đầu tiên của tiểu giống cái, thật ra cũng là lần thực hành đầu tiên của anh, khoa học kỹ thuật ở tinh cầu thú nhân phát triển, ở phương diện 5D thì hiệu quả không kém hơn thực tế bao nhiêu, hơn nữa trước đây anh ngốc trong quân đội suốt, mặc dù tính dục thấp hơn rất nhiều so với thú nhân bình thường nhưng thỉnh thoảng sẽ cần phát tiết một chút và vân vân.

Khi đâm vào trong cơ thể tiểu giống cái thì dương v*t của anh lập tức bị nội bích bao vây, hút lấy, thoải mái làm cho Courson thiếu chút nữa không chịu nổi mặc kệ thân thể của Đường Vũ mà trực tiếp tiến hành động tác ma xát kịch liệt. Nhẫn nại tới nỗi đầu đầy mồ hôi, anh phát hiện tiểu giống cái rốt cục thả lỏng thân mình, nửa người dưới bắt đầu chủ động tự mình hút lấy, ma xát, anh biết tới lúc rồi nên bắt đầu ra vào nhanh hơn, tốc độ cực nhanh khiến mỗi lần tiếp nhận thì Đường Vũ há hốc miệng, gần như không phát ra nổi âm thanh mà chỉ có thể bị động thừa nhận tình ái mãnh liệt như vậy.

“Không cần, a…….a…… Chậm, chậm một chút……”. Đường Vũ rốt cục chịu không nổi, khóc đấm lên bả vai đối phương, để đối phương chậm lại.

Bây giờ Courson đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ có thể nghe theo du͙© vọиɠ đong đưa thân mình, cho tới khi trong suy nghĩ chỉ còn 1 mảnh ánh sáng, dương v*t tiến thêm một bước tốc độ nhanh hơn, đột nhiên va chạm kịch liệt mấy lần thì bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể tiểu giống cái!

Courson thở hổn hển nằm sấp trên người tiểu giống cái, dương v*t dưới người chưa rút ra mà còn để ở trong cơ thể Đường Vũ, lý trí chậm rãi trở về, ánh mắt anh phức tạp nhìn Đường Vũ vẫn mơ hồ vẫn như cũ chưa nắm được tình hình, lấy ra con dao sắc để ở ấn đường (chỗ giữa 2 chân mày) cắt sâu vào!