Tỷ Phu

Chương 4: Tiểu mỹ nhân bị mê gian, trong mộng bị người Ꮯởi Qυầи ᗷú ᐯú xoa Huyệt, hút liếm Huyệt non sướng đến triều phun.

Ăn xong cơm chiều không bao lâu, Từ Thu xoa mắt ngáp một cái, Chu Hành Chỉ hỏi cậu có phải mệt mỏi hay không, Từ Thu lắc lắc đầu, có chút không xác định trả lời: “Không biết, đầu vựng vựng, có chút buồn ngủ.”

“Chắc là đã say.” Chu Hành Chỉ dẫn cậu lên lầu, an bài Từ Thu vào phòng cho khách ngay bên cạnh, trước khi đóng cửa nói với cậu, “Thu Thu nghỉ ngơi trước đi, có việc gì ngày mai lại nói.”

Có lẽ do tác dụng của cồn, Từ Thu ngủ rất sâu, động tĩnh khi Chu Hành Chỉ mở cửa bước vào không hề đánh thức cậu, ngay cả khi phần đệm bên người hơi lún xuống, cậu vẫn như cũ nhắm mắt không có bất kỳ phản ứng nào.

Chu Hành Chỉ quỳ một gối trên giường, một bàn tay nhẹ nhàng lại không chút do dự đem mền dày đắp trên người Từ Thu kéo ra một bên, phơi bày ra dáng người hấp dẫn lả lướt của tiểu song tính.

Từ Thu thực ngoan ngoãn, sau khi nghe Chu Hành Chỉ dạy không được không mặc đồ lót, liền dùng máy sấy làm khô nội y vừa mới giặt sạch, sau đó lại mặc lên người.

Cậu vẫn mặc cái áo tắm nhỏ đến đáng thương kia, do tư thế ngủ quy củ, quần áo trên người không tán loạn chút nào, ngay cả dây lưng được buộc tại chân ngực cũng gọn gàng ngăn nắp mà rũ bên người, cả người thoạt nhìn ngoan ngoãn chọc người trìu mến.

Chu Hành Chỉ không phủ nhận, hắn đối với Từ Thu sinh ra du͙© vọиɠ.

Nhưng hắn suy nghĩ đắn đo, cuối cùng vẫn không thể đưa ra quyết định có nên phóng thích du͙© vọиɠ mãnh liệt đáng sợ này đối với Từ Thu hay không.

Chu Hành Chỉ rũ mi, tầm mắt lướt từ khuôn mặt thanh thú xinh đẹp của Từ Thu đến bộ ngực nho nhỏ đang nhấp nhô. Sau khi mặc đồ lót vào hai viên nhũ hoa liền bị che mất, Chu Hành Chỉ có chút bất mãn, hắn hơi nhíu mày, khẽ cong đầu ngón tay, liền dễ như trở bàn tay đem nút thắt áo tắm mở ra.

Thân hình quyến rũ của tiểu song tính liền ngay lập tức lộ ra, da thịt căng bóng trắng tinh dưới ánh trăng liền sáng lên tựa như mỹ ngọc trân châu.

Chu Hành Chỉ để tay áp lên bụng nhỏ Từ Thu, ái muội sờ xoạng trái phải. Phải sờ lên mới biết được, đây nào phải châu ngọc lạnh lẽo, rõ ràng là một khối đậu hũ hút tay. Hô hấp nam nhân thoáng chốc trở nên nặng thêm, trước khi phản ứng lại đã cúi xuống hôn, bàn tay to lớn vói vào bên trong áo ngực xanh nhạt đáng yêu, đào ra vυ' mềm yêu kiều vừa xoa vừa niết.

“Ân……”

Từ Thu phát ra giọng mũi mơ hồ.

Chu Hành Chỉ nâng mắt, lại không quá để tâm mà tiếp tục đem sự chú ý trở lại trên bầu ngực mỹ nhân song tính. Trong tay ôm một bầu ngực sao mà chơi đủ, Chu Hành Chỉ lại làm như vừa rồi, đem vυ' non trắng mịn mềm mại như pudding moi ra xoa nắn. Áo ngực bị lôi kéo xuống đến dưới ngực, xô đẩy bầu ngực run run đứng thẳng lên. Sắc mặt Chu Hành Chỉ thâm trầm dùng bàn tay to lớn xoa bóρ ѵú nộn vểnh cao cao, lực mạnh giống như đang nhồi bột vậy.

Từ Thu kí©ɧ ŧìиɧ mà rầm rì, mềm mềm hé miệng bật thành tiếng.

“Ân…. A a…….”

Chu Hành Chỉ bị tiếng rên làm cứng lên.

Hắn nâng tay lên, dùng ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy đầṳ ѵú đang run rẩy trong không khí, thấp giọng nói: “Thu Thu, nếu không thức, anh rể sẽ chơi vυ' ngươi.”

Từ Thu không có phản ứng.

Thế là Chu Hành Chỉ nói là làm, thực sự tập trung nắn bóp núʍ ѵú kia. Đầṳ ѵú non mềm lần đầu bị nam nhân khác chạm vào, vừa sợ hãi vừa mẫn cảm, cuối cùng sảng khoái vẫn lấn áp tất cả, dưới động tác vân vê của Chu Hành Chỉ dần dần trở nên sậm màu, nguyên bản lớn bằng viên đậu phộng, lúc này lại sưng tấy lên tựa như trái anh đào.

Từ Thu thở dốc, ngâm kêu ân ân, thân thể cực độ động tình, tâm trí lại như bị khóa lại trong mộng, giãy giụa như vậy nhưng vẫn không tỉnh.

Chu Hành Chỉ lại liếc mắt nhìn Từ Thu một cái, thấy cậu vẫn chưa tỉnh, lông mày cổ quái nhướng lên, tiện đà cuối người áp xuống càng thấp, cánh môi khẽ mở, đem đầṳ ѵú bị vắng vẻ bên kia ngậm vào trong miệng.

“A! Ha ân…….”

Thân mình Từ Thu run run, miệng khó khăn phun ra hai chữ: “Anh rể……”

Hành động của Chu Hành Chỉ thoáng cứng lại.

Đợi đến lúc ý thức được tiểu mỹ nhân song tính này đến trong mộng cũng ngốc nghếch gọi tên mình, tức khắc như chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn, hung ác liếʍ mυ'ŧ viên thịt sưng đỏ đang gắng gượng nhô lên trong miệng.

Âm thanh nuốt nước miếng bí ẩn vang lên trong bóng đêm, Chu Hành Chỉ tàn nhẫn mυ'ŧ một cái, đem quầng vυ' nhợt nhạt quanh núm cũng hút vào trong miệng, Từ Thu lập tức giống như cá rời nước, cả người cong lên giãy giụa. Cậu không mở mắt ra được, đại não hỗn độn mơ hồ, chỉ có thể lẩm bẩm trong vô thức: “Ha a…… ha! Tại sao…. Ngực, ngực bỗng nhiên thật thoải mái…..!”

Chu Hành Chỉ vừa mυ'ŧ, vừa dùng bàn tay to của mình bắt lấy vυ' mềm bên kia, nếu có mở đèn liền thấy người này thật sự không biết thương tiếc, toàn bộ bầu ngực của tiểu mỹ nhân song tính đã bị hắn âu yếm đến nổi lên vệt đỏ. Chiếc lưỡi linh hoạt liên tục quất đánh đầṳ ѵú mảnh mai mẫn cảm, miệng bú ʍúŧ thịt vυ' trắng nõn đến phát ra tiếng tấm tắc, đến khi Chu Hành Chỉ ngẩng đầu lên liếʍ liếʍ khóe môi, liền nhìn thấy toàn bộ đầṳ ѵú Từ Thu đều bị từng mảng từng mảng thủy quang che kín, bên cạnh đầṳ ѵú cũng bị để lại vết đỏ do bú ʍúŧ, so với bên vυ' bị tay xoa nắn còn trướng lớn hơn nhiều.

“Thu Thu, còn không tỉnh sao?”

Giọng nói Chu Hành Chỉ càng thêm khàn khàn.

Ánh trăng chiếu vào khuôn mặt Từ Thu, làm Chu Hành Chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt ửng hồng của đối phương, miệng nhỏ mở ra thở dốc hồng hộc.

Qυầи ɭóŧ tam giác gian nan bọc lấy thịt mông đẫy đà của mỹ nhân song tính, mép quần siết chặt vào thịt đùi. Chu Hành Chỉ đi đến cuối giường, bàn tay to rộng đem mắt cá chân tinh tế yếu ớt của cậu niết ở trong lòng bàn tay, hai cánh tay tách ra —— cứ như vậy chậm rãi kéo hai chân đang khép chặt của mỹ nhân ra.

Chu Hành Chỉ quỳ ngồi giữa hai chân Từ Thu, móc di động ra từ quần áo của mình, mở đèn pin.

“…….”

Hắn vô thức nuốt nước miếng, bàn tay đưa ra cách qυầи ɭóŧ nắm lấy thịt huyệt da^ʍ mềm.

“Thật là một tiểu dâʍ đãиɠ, chỉ mới xoa nhẹ hút núʍ ѵú, qυầи ɭóŧ Thu Thu liền ướt.”

Giữa mảnh vải trắng bị một vệt nước nhỏ hẹp thấm ướt, đây rõ ràng chính là do l*и da^ʍ khi bị sờ vυ' mới động tình tự chảy nước. Chu Hành Chỉ thở ra một hơi, cúi người xuống, đem qυầи ɭóŧ kéo qua một bên, đưa bàn tay mình áp lên, thịt l*и non run lên kịch liệt, âm thanh phát ra từ miệng Từ Thu càng trở nên dâʍ đãиɠ ướŧ áŧ: “Ân, a a! Chuyện gì vậy……. Ô…… L*и da^ʍ Thu Thu…… Ân! Lại muốn chảy nước…..”

Chu Hành Chỉ nhích lên phía trước một chút, nâng mông cậu đặt ngay giữa háng mình, hắn thở hổn hển, một bên lại tiếp tục ngậm lấy bầu vυ' đang run rẩy của tiểu mỹ nhân, một bên thì dùng bàn tay bao lấy l*и nhỏ hồng hồng mềm mại của cậu mà xoa nắn, miệng thỉnh cầu nói: “Thu Thu, tỉnh.”

Kɧoáı ©ảʍ mông lung không ngừng phóng đại, núʍ ѵú tê dại, l*и nhỏ vừa ngứa vừa tê, lông mi Từ Thu run run, cuối cùng cũng không chịu nổi, giãy giụa từ trong giấc mộng phóng túng hỗn loạn tỉnh lại.

Từ Thu đột nhiên mở mắt ra, nhất thời không phân biệt được bản thân có phải đang nằm mơ hay không.

Nếu không thì vì sao sau khi mở mắt ra liền nhìn thấy anh rể, anh rể hình như còn đang vuốt l*и nhỏ giống như trong mơ nữa.

Có điều bất kể có phải nằm mơ hay không, Từ Thu đều mềm mại kêu: “Anh rể…..”

Nhưng lập tức cậu nhớ tới, bản thân không thể cùng anh rể ngủ chung.

Chu Hành Chỉ lúc này đã buông đầṳ ѵú cậu ra, hai người mặt đối mặt, tầm mắt nóng rực của nam nhân chặt chẽ dính lấy đôi môi tiểu mỹ nhân song tính.

“Anh rể.” Từ Thu không cam lòng mà nhẹ nhàng đẩy Chu Hành Chỉ.

Hắn áp người xuống, trong thần sắc ngây thơ lại kinh ngạc của đối phương mà ngậm lấy cánh môi hồng phấn ướŧ áŧ như thạch trái cây kia.

“Ân! Ân ô ô….”

Tiểu mỹ nhân từ trước đến giờ đều ngoan ngoãn mềm mại lại bỗng nhiên giãy giụa kịch liệt, nhưng Chu Hành Chỉ vừa hôn vừa xoa l*и cậu đến phun xì xì, này tựa như nắm giữ chốt mở, chỉ trong chốc lát sức lực đấm đánh lên người liền càng lúc càng nhỏ, Từ Thu mềm thành bãi nước, vô lực há to miệng, để mặc nam nhân cường thế không dung cự tuyệt ra sức liếʍ mυ'ŧ dịch thủy ngọt ngào trong miệng.

“Ô……”

Chu Hành Chỉ tận hứng mà hôn một lúc lâu, thậm chí ghét bỏ tư thế cúi người nặng nề không đã ghiền, liền nửa ôm nửa kéo cả người Từ Thu dán chặt vào l*иg ngực chính mình, trong bóng tối bọn họ phảng phất như một đôi tình nhân chân chính, thân hình nhỏ nhắn mảnh khảnh của mỹ nhân bị ôm ngồi trong l*иg ngực nam nhân cao lớn cường tráng, hai chân tách ra mềm mại rũ trên giường, ngửa đầu mặt hướng về phía trước, đầu lưỡi non mềm vươn ra bị nam nhân dùng sức hút liếʍ.

“Ô ô…..”

Ngực nam nhân cũng phập phồng lợi hại, hôn môi thật vất vả mới kết thúc, Chu Hành Chỉ lau sạch nước mắt trên má Từ Thu, thấp giọng hỏi: “Sao lại khóc, không thích ta hôn ngươi sao?”

Từ Thu khóc đến nấc lên, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, đứt quãng mà nói: “Anh rể…… là chồng của chị! Sao có thể hôn ta được? Thu Thu không muốn làm người xấu!”

“Gạt ngươi, đã sớm không phải là anh rể.”

Chu Hành Chỉ hôn xuống chóp mũi cậu, ánh mắt thật sâu.

Hắn trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn nói: “Nếu ta nói muốn làm chồng của Thu Thu —— ngươi cảm thấy được không?”

Từ Thu mở to mắt, tuy rằng vẫn còn mơ hồ, nhưng cũng không ngăn cản việc cậu cực kỳ vui vẻ.

Cậu ngây ngốc mà xác nhận: “Làm, làm chồng của Thu Thu?”

Đáp lại cậu chính là hôn liếʍ trên má.

“Ân……”

Từ Thu có chút ngượng ngùng, cậu chậm rãi ôm lấy Chu Hành Chỉ, nhịn không được tò mò nhỏ giọng hỏi: “ Chúng ta hiện tại…… đang là làm cái gì a?”

Chu Hành Chỉ nhấc eo cậu lên, đem qυầи ɭóŧ Từ Thu cởi ra. Hắn biết rõ Từ Thu là một tờ giấy trắng, lại không hề có gánh nặng tâm lý mà dạy cậu nói mấy lời cợt nhả trên giường.

“Làm Thu Thu sướиɠ, sướиɠ có nghĩa là thoải mái.”

“Nga….. Sướиɠ như thế nào nha?”

“Ngậm lấy vυ' của Thu Thu, hay dùng lưỡi liếʍ tiểu l*и da^ʍ của Thu Thu, đem Thu Thu liếʍ đến phun liền sướиɠ.”

“…. Phun?”

“Ân. Phun chính là giống như đi tiểu, tiểu l*и da^ʍ của Từ Thu Thu sẽ chảy thật nhiều nước. Cái này gọi là triều xuy, cũng gọi là phun, thổi, đến…… Thật nhiều loại cách nói, về sau sẽ từ từ dạy —— Thu Thu muốn triều thổi sao?”

Từ Thu cắn môi dưới, ngay lập tức liền bị nam nhân trừng phạt bằng cách đè nặng hôn mυ'ŧ hồi lâu.

Tiểu ngốc tử được người mình thích hôn đến say mê, thân thể mẫn cảm càng thêm động tình, nhục huyệt phía dưới ra nước đến ướt cả quần ở nhà hơi mỏng của Chu Hành Chỉ, làm hình dạng ©ôи ŧɧịt̠ lớn nóng hổi cứng rắn bên trong càng hiện lên rõ ràng.

Từ Thu chỉ cảm thấy l*и nhỏ bị nóng đến thoải mái, cậu theo bản năng co rút l*и nhỏ siết lấy hình dáng côn ŧᏂịŧ, ở trong l*иg ngực Chu Hành Chỉ thành thật gật đầu đáp: “Ân. Thu Thu muốn sướиɠ.”

Chu Hành Chỉ lộ ra nụ cười vừa lòng.

Hắn đặt Từ Thu mở rộng chân nằm trên giường, đầu tiên là dùng tay xoa xoa thịt l*и hồng phấn ướt nhẹp trơn trượt, sau đó moi ra hộŧ ɭε e thẹn, lòng bàn tay cùng ngón tay thay phiên nhau xoa nắn, không lâu sau liền đem Từ Thu làm cho toàn thân phiếm hồng, không nhịn được mà rêи ɾỉ.

“Ân….. Ha a a…..”

Từ Thu nhắm mắt để cả người sa vào bể dục do nam nhân mang đến, hoảng hốt cảm nhận được âʍ ɦộ truyền đến hơi thở ấm áp tiến đến gần, hai cánh môi mềm ướt ấm nóng không hề báo trước mà áp sát vào, một cái lưỡi thô dài nóng rực òm ọp một tiếng đâm vào, liên tục đâm chọc lỗ huyệt cậu.

“…….. A a!!!”

Từ Thu nắm chặt khăn trải giường, khóc suyễn trần thuật: “Thu Thu….. Ô! L*и da^ʍ Thu Thu bị liếʍ….. Đầu lưỡi lớn thật lợi hại, liếʍ Thu Thu thật thoải mái……. Ha a, Thu Thu thích bị liếʍ…..!”

Lời nói không biết liêm sỉ như vậy, cũng chỉ có tiểu dưa ngốc như Từ Thu mới có thể sử dụng loại ngữ khí vừa dâʍ đãиɠ vừa thuần khiết nói ra, nam nhân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm hưng phấn, hai tay dùng sức đem eo Từ Thu kéo lên đầu gối mình, đầu gối hồng hào của cậu đặt trên đầu vai Chu Hành Chỉ, hắn phân thần nói với Từ Thu: “Kẹp chặt.” Nghe được tiếng đáp lại mang theo tiếng khóc nức nở liền buông tay, ngược lại bắt lấy hai cánh mông tựa như đào mật mọng nước của cậu, vừa xoa nắn vừa không quên được mùi ngon mà tiếp tục liếʍ láp thịt l*и da^ʍ mỹ thành thục —— liếʍ đến mức khối thịt kia lấp lánh ánh nước, âʍ đa͙σ mở rộng ra, nước da^ʍ chảy ra, hoa tâm bị đầu lưỡi thô nóng đánh vào không biết bao nhiêu lần, câu ra một khối lại một khối nước l*и tanh ngọt.

Từ Thu duỗi tay xuống dưới, nghĩ muốn đẩy Chu Hành Chỉ đang liên tục nhấm nháp hoa tâm chính mình ra, cậu theo bản năng cảm thấy bản thân mình sắp tới cái đỉnh điểm kia, có một đợt dâʍ ŧᏂủy̠ lớn tựa hồ gấp không chờ được sắp từ lỗ l*и bị ăn đến sưng đỏ nóng bỏng ra tới: “Ân, từ từ, muốn tới…… Buông ra…….. Không cần liếʍ nữa! Ô ô……..”

Lời chưa kịp nói hết, Từ Thu đã không thể khống chế được nữa, huyệt non cực lực co rút lại cắn chặt đột nhiên thả lỏng mở rộng ra, run rẩy điên cuồng phun ra từng luồng chất lỏng trong suốt, dươиɠ ѵậŧ tinh xảo tú khí đằng trước cũng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng màu trắng.

Cậu bị liếʍ quá sung sướиɠ, triều xuy một thời gian dài mới xong, tứ chi Từ Thu vô lực, hai chân từ đầu vai Chu Hành Chỉ rơi xuống, bị một đôi cánh tay hữu lực tiếp được đặt xuống giường.

Cậu liền thả chân, thần sắc ngơ ngác nhìn vào hư không, vô thức tiếp nhận một cái hôn môi dài từ Chu Hành Chỉ.

“Thu Thu cũng nếm thử, nước chảy ra từ tiểu l*и da^ʍ có ngọt hay không?”