Chương 522
Anh chỉ biết rằng ba anh có một người phụ nữ trẻ đẹp bên ngoài, và suýt ly hôn với mẹ anh vì người phụ nữ đó, nhưng anh không biết rằng phía sau đó còn có sinh mạng ra đi, và mẹ anh là đao phủ tiếp lửa cho chuyện đó.
‘Thẩm Thanh Sơn liếc nhìn khuôn mặt khó coi của anh, chậm rãi tiếp tục nói: “Chuyện này gây ồn áo rất lớn. Ba mẹ cô gái kia từ quê lên, chỉ thẳng mặt rằng be mẹ cháu đã ép người ta đến chết.”
“Chuyện này ba cháu là người sai. Khi theo đuổi cô gái đó, anh ấy đã nói dối rằng mình đã ly hôn và lừa dối người ta.
Sau này, mẹ cháu lẽ ra không nên làm ầm lên sau khi người †a đã đồng ý cắt đứt quan hệ với ba cháu, đã gián tiếp gϊếŧ người rồi.”
“Tôi không có hứng thú với quá khứ của họ.” Phó Đình Viễn lạnh lùng ngắt lời Thẩm Thanh Sơn, sau đó hỏi: “Vậy nên ông muốn dùng chuyện này để chèn ép tôi?”
Nghe đến đó, Phó Đình Viễn đại khái đã đoán được ý đồ của Thẩm Thanh Sơn, Thẩm Thanh Sơn lật ra chuyện cũ này, ông ta còn có thể làm gì khác hơn là chèn ép anh chứ?
Vả lại, đây thực sự là một vụ bê Thẩm Thanh Sơn nở nụ cười đạo đức giả: “Sao có thể gọi là bắt chẹt chèn ép cháu chứ? Tôi chỉ là mỏi với cháu một ít lợi và hại trong đó thôi.”
“Năm đó cô gái nhảy lầu đã gây ra chấn động mạnh, truyền thông thiếu chút nữa đã phơi bày sự thật, là tôi đã sử dụng tất cả các mối liên hệ có thể sử dụng trong một đêm để dập tắt những bài báo này.”
“Nếu không, một khi hành động của ba mẹ cháu bị tiết lộ, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nhà họ Phó các cậu đấy.”
Hệ lụy là dù sau bao nhiêu năm, nếu sự việc này bị bại lộ, nó vẫn sẽ giáng một đòn mạnh vào Phó thị, và sẽ có những tác hại khôn lường.
Phó Đình Viễn thừa nhận rằng anh đã hơi sốc khi biết rằng có những sinh mạng con người đã mất ẩn đằng sau vụ việc xưa cũ này.
Nhưng anh nhanh chóng bình tĩnh lại, nhanh chóng phân tích mục đích của Thẩm Thanh Sơn: “Nếu tôi không hợp tác với ông, ông sẽ vạch trần? Sau đó hủy hoại Phó thị sao?”
“Tô khá chướng mắt tên Diệp Văn kia. Hiện tại chỉ có chúng ta hợp tác là cách tốt nhất để giải quyết ông ta.” Thẩm Thanh Sơn giang hai tay, lời nói của ông ta đều không kiêng nể gì, giống như chắc chắn Phó Đình Viễn sẽ thỏa hiệp vậy.
Phó Đình Viễn cười khẩy một tiếng, không nói đến việc Thẩm Thanh Sơn đối phó với Diệp Văn chỉ vì tư lợi của bản thân, loại hành vi này khiến anh rất khinh thường.
Chỉ cần nói Diệp Văn là cha ruột của Du Ân, dù có một vạn ‘Thẩm Thanh Sơn thì anh cũng sẽ từ chối.
Đùa à, bây giờ anh có đắc tội ai cũng không thể đắc tội Diệp Văn được.
‘Thẩm Thanh Sơn bị phỏng ở chân, không phải não, vậy tại sao lại lôi kéo anh đi xử lý bố vợ tương lai chứ?
Nói cách khác, Thẩm Thanh Sơn chắc chắn rằng anh sẽ không quan tâm không vì Du Ân mà sợ đối đầu với Diệp Văn.
Nói cách khác, không ai trong số họ cảm thấy tình cảm của anh dành cho Du Ân là nghiêm túc.
Anh, Phó Đình Viễn, trước đây chưa bao giờ thực sự quan tâm đến Du Ân, nhưng bây giờ, anh đã thực sự đưa cô đến tận cùng trái tim mình.
Phó Đình Viễn vốn đã chán ghét Thẩm Thanh Sơn đến cực điểm, hiện tại Thẩm Thanh Sơn lại coi thường tình cảm của mình dành cho Du Ân, lúc này sắc mặt của anh liền trâm xuống.
Đối với Phó Đình Viễn ở giai đoạn này, điều quan trọng nhất là theo đuổi lại Du Ân.