Xuyên Nhanh: Song Tính Mỹ Nhân Cứu Vớt Ngựa Giống Lão Công

Chương 4: Các nàng có, ngươi có không?

Ngày 25 tháng 9, hôm nay Cổ Hoài Bích chính thức 25 tuổi, cũng chính là lúc hắn có thể phá thân

Cổ Hoài Bích được bằng hữu mời đi tới một cái biệt thự tham gia party áo tắm, các thiếu nam thiếu nữ đều ăn mặc áo cảm gợi cảm, hở hang.

Khi Cổ Hoài Bích vẫn là ăn mặc tây trang, hắn không có thói quen lỏa lồ thân thể, cũng không đổi quần bơi, người khác cũng không dám yêu cầu hắn thay đồ, lão Hữu biết hắn vẫn là xử nam, trêu đùa: “Lão Cổ, ngươi trước tiên ở đây nhìn, chờ xíu ngươi liền biết nam nhân là như thế nào.”

Cổ Hoài Bích hừ lạnh một tiếng, hắn chỉ là không thao ai bao giờ, lại không phải không biết thao làm sao, loại đồ vật như AV này tùy tiện tìm đều một đống lớn.

Hoàng hôn vừa đến, mọi người giống như bị ấn xuống chốt mở nào đó, Cổ Hoài Bích nhìn đến có vài nữ nhân bị hai ba cái nam nhân chơi vυ' liếʍ bức, trong đó không thiếu tiểu thư, công tử nhà nào đó mà hắn nghe được cha mẹ ngày thường nói đến.

Bên cạnh bể bơi có cái ghế nằm, một nữ nhân nằm ở trên, giữa hai chân có cái nam nhân liếʍ bức cho cô, áo tắm bị đẩy đi lên, lộ ra hai cái vυ' bự, hai cái nam nhân hút đến “Tấm tắc rung động”. Nữ nhân này còn cảm thấy chưa đủ, gọi nam hầu bên cạnh lại, hé miệng, nam hầu hiểu ý, đem quần xả xuống, đỉnh dươиɠ ѵậŧ khiến đại tiểu thư cho hắn khẩu giao.

Cổ Hoài Bích nhìn nữ nhân này rất quen mắt, không phải là An nhị tiểu thư lần trước mẹ nói giữ mình trong sạch sao? Mẹ nó thật không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Lão Hữu cũng thấy, bình luận nói: “Cái kia An tiểu thư, thật mẹ nó tao, lão tử cao trung liền thao qua cổ, khá là chịu chơi, lần trước sinh nhật, cổ cho mãnh nam thao bò, mười căn dươиɠ ѵậŧ dỗi trên mặt, ha, ta này còn có ảnh chụp.”

Cổ Hoài Bích nhìn thoáng qua, nội tâm không hề dao động.

“Ngươi xem bên kia, là Hứa Oanh.”

Cổ Hoài Bích theo lão Hữu chỉ phương hướng xem qua, một nữ nhân quỳ rạp trên mặt đất bị thao, phía trước còn hàm chứa một cây, đúng lúc này, lại thêm một người nam nhân gia nhập, dễ như trở bàn tay liền cắm vào nữ nhân c̠úc̠ Ꮒσα.

“Cái này Hứa Oanh trước ta cũng thường xuyên ước, bất quá sau này cổ quá rối loạn, ta sợ có bệnh liền không dám lại làm, ta nhớ rõ mẹ ngươi còn tưởng cho hai người làm mai.”

Hoàng Thiệu Kiệt hút thuốc nói: “Mấy người phụ nữ này chơi chơi là được, nhưng đừng cưới về nhà làm vợ, ngày nào đó cho ngươi đeo nón xanh ngươi cũng không biết, ta cùng nói này, mẹ ngươi giới thiệu cho ngươi nữ nhân, ngươi một cái đều không cần đáp ứng, theo ta biết đến, mẹ ngươi coi trọng nhà giàu tiểu thư không một ai tốt cả.”

“Hắc hắc, đương nhiên vẫn có tốt, bất quá huynh đệ ta đã coi trọng.”

Cổ Hoài Bích cũng không nghĩ này đó, vốn dĩ hắn đối sinh nhật 25 tuổi rất chờ mong, nhưng không biết vì cái gì hiện tại nhìn đến trai lẫn gái này đó chỉ cảm thấy buồn nôn.

Dựa theo thế giới ý thức phát triển, Cổ Hoài Bích lẽ ra phải bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi party tìиɧ ɖu͙© lần này, hắn vừa đến liền thay đồ bơi, cực đại lão nhị làm cho tất cả nữ nhân trong bể bơi xếp hàng chờ đợi để được hút một ngụm. Chờ đến tối, Cổ Hoài Bích xử nam dươиɠ ѵậŧ lẽ ra phải bị vấy bẩn bởi vô số nước bọt của phụ nữ, nhưng đến tận 9 giờ tối, Cổ Hoài Bích vẫn là ăn mặc tây trang, đi đến phòng mà hoàng trạm canh gác kiệt sắp xếp cho hắn để nghỉ ngơi.

Lại nói đến thế giới ý thức, Cổ Hoài Bích chỉ là bị khẩu giao một buổi trưa, còn không có thật sự bị phá thân, xét đến Cổ Hoài Bích tương lai nữ nhân đều là nhất đẳng nhất tao hóa hoặc là cao lãnh nữ nhân, tuy rằng thân phận bất đồng, nhưng đều không ngoại lệ, họ đều không phải xử nữ, Cổ Hoài Bích có thể nói là người chuyên đi nhặt hàng secondhand. Thế giới ý thức đương nhiên không để cho loại chuyện không công bằng này xảy ra trên người thiên mệnh chi tử được. Cho nên an bài một cái vừa học vừa làm tiểu bạch thỏ vào nhầm party tìиɧ ɖu͙© lần này, còn không cẩn thận bị hạ dược, đánh bậy đánh bạ vào Cổ Hoài Bích phòng, thuận lý thành chương cùng Cổ Hoài Bích phá thân, cũng trở thành nữ chính duy nhất không thực lực nhưng vô cùng quan trọng bởi vì cô ấy là xử nữ.

Cổ Hoài Bích thiên phú dị bẩm, đương nhiên một xử nữ vừa mới phá thân không thể thỏa mãn được, vì vậy chỉ sau một lần tiểu bạch thỏ đã bị ném sang một bên, Cổ Hoài Bích nâng dươиɠ ѵậŧ đi trong biệt thự tìm nữ nhân, vừa vặn gặp được Tề Yên cùng Tề Yên mẹ kế, hai nữ nhân cứ như vậy thuận lý thành chương bị thao.

A, chúng ta Tề Mục như thế nào sẽ để như vậy cẩu huyết sự tình phát sinh đâu? Cậu sớm tiến vào Cổ Hoài Bích phòng, chờ Cổ Hoài Bích vừa vào cửa liền bay nhanh khóa trái cửa phòng.

Cổ Hoài Bích hoảng sợ, mở ra đèn liền thấy nam bí thư của hắn cười khẽ nhìn mình.

Cổ Hoài Bích nhíu mày, “Cậu như thế nào lại ở chỗ này.”

“Em tuy rằng là anh công nhân, nhưng tốt xấu cũng là tiểu thiếu gia Tề gia đi? Loại này tụ hội như thế nào sẽ không mời em đâu?”

“Như thế nào ở dưới không nhìn thấy cậu?”

Tề Mục nhẹ nhàng nhíu mày, giống như nghĩ tới việc gì không vui, oán giận nói: “Phía dưới nữ nhân như vậy xấu, em đi xuống làm cái gì?”

“Bị mấy người đó nghe thấy, cậu chính là phải bị đuổi theo đánh.”

“Vốn dĩ là vậy mà, anh nhìn xem em mặt, có nữ nhân nào có thể so với em?”

Cổ Hoài Bích nhìn Tề Mục, đối phương hôm nay xác thật không giống nhau, lúc đi làm Tề Mục trên đầu đều vuốt keo, hôm nay tóc xõa mềm mại buông xuống tựa như sinh viên đại học năm nhất. Đúng là trẻ trung, Tề Mục mới 22 tuổi, mới vừa tốt nghiệp nửa năm, tuy rằng tuổi trẻ, nhưng là một trợ thủ rất đắc lực.

Cũng đúng không có một nữ nhân có thể so sánh với Tề Mục, vẻ đẹp của Tề Mục phi giới tính, mọi người có thể nói cậu xinh đẹp mỹ lệ, cũng có thể nói cậu anh tuấn soái khí, tất cả phụ thuộc vào cách cậu trang điểm, ăn mặc.

Lúc này Tề Mục đang mặc một chiếc áo sơ mi dài và rộng thùng thình, áo sơmi phủ qua mông, không có nhìn thấy quần, Cổ Hoài Bích hoài nghi cậu chỉ bận qυầи ɭóŧ.

“Trước không nói này đó, cậu ở trong phòng tôi làm cái gì?”

Tề Mục đi qua đi, đôi tay tự nhiên ôm lên cổ đối phương “Tổng tài, anh thông minh như thế, nhất định biết ta muốn làm cái gì đi?” Một bàn tay của cậu theo cổ chậm rãi sờ xuống phía dưới, ở phần hông trên dưới nhẹ nhàng vuốt ve, “Em cùng mấy nữ nhân ý tưởng giống nhau.”

Lý trí nói cho Cổ Hoài Bích , nam nhân cùng nam nhân như vậy là không đúng, rất kỳ quái, hắn muốn đẩy Tề Mục ra, sau đó cho cậu một cái tát, làm cậu cút đi, nhưng hắn hoàn toàn làm không được, thậm chí hưng phấn đến cương cứng. Một buổi trưa hoạt sắc sinh hương không thể làm hắn hưng phấn, hiện tại Tề Mục chỉ kɧıêυ ҡɧí©ɧ ngắn ngủn vài giây lại khiến cho hắn cứng đến phát đau.

“Cậu điên rồi sao?” Cổ Hoài Bích nghiến răng nghiến lợi.

“Phải, em là điên rồi,” Tề Mục nhẹ giọng nói, “Đều là anh sai, ta lần đầu tiên nhìn đến em liền thích thượng anh, nhưng anh giống như chỉ nhìn thấy phụ nữ.” Tề Mục kéo xuống hắn khóa quần, đem dươиɠ ѵậŧ từ trong quần móc ra tới loát, ân…… Lão công dươиɠ ѵậŧ vẫn là như thế đại.

“Tổng tài, em so với các nàng càng sạch sẽ, càng chưa từng bị người khác thao qua,em là của anh, anh ôm em một cái thôi được không? Em về sau chỉ cho một mình anh thao.”

Cổ Hoài Bích trong lòng đã mềm nhũn, hận không thể lập tức đem người bế lên ném tới trên giường, nhưng trong miệng vẫn là nói, “Các nàng có bức, cậu cũng có sao?”

Tề Mục ngừng một chút, buông ra Cổ Hoài Bích, đem chính mình qυầи ɭóŧ kéo xuống, “Anh sờ sờ xem, em thật sự có.”

---------------------

Thích Mị thì nhớ theo dõi truyện của Mị nha(ʃƪ ˘ ³˘)