Trống rỗng, Giang Khác Chi cảm thấy vô cùng trống rỗng, anh không biết nên làm gì mới có thể hoàn toàn thoát khỏi người phụ nữ trước mắt này, anh vừa cao trào dưới tay cô.
Lần này, Chung Hi cũng không đợi Giang Khác Chi trả lời rõ ràng, cô coi như anh đã ngầm đồng ý.
Cô vừa quan sát vẻ mặt anh, vừa nắm chặt gậy thịt, lúc đầu còn tưởng phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút nữa thì gậy thịt vừa bắn mới cứng tiếp được. Không ngờ rằng tay Chung Hi vừa mới chạm vào nó, nó đã cứng lên trong nháy mắt… Hai tay Chung Hi nắm chặt thân gậy, dịch người về phía trước, cho đến khi khe tiểu huyệt áp sát dọc theo thân gậy.
Giang Khác Chi biết mình nên ngăn cản Chung Hi, anh hẳn phải đẩy mạnh cô ấy ra, nhưng cơ thể anh đã cứng ngắc rồi, từng dòng suy nghĩ hỗn loạn làm đầu óc anh rối bời.
Túi tinh hoàn của Giang Khác Chi nặng trĩu, cô ma sát âʍ ѵậŧ phía trên bao tinh hoàn, một tay cô nhanh chóng ôm bên hông Giang Khác Chi, tay còn lại lên xuống cọ xát thân gậy.
Chung Hi không nghĩ làm thế này sẽ thoải mái như vậy, có thể do đôi khi gân xanh trên thân gậy của Giang Khác Chi cọ vào âm đế đang sưng khiến Chung Hi không nhịn được ngẩng đầu rên thành tiếng.
Dâʍ ɖị©ɧ đã sớm thấm ướt thân gậy, Chung Hi vuốt ve đến thoải mái mười phần, ngực cô lên xuống theo từng động tác, nhấp nhô trong không khí.
“Tư thế này thật thoải mái, a sướиɠ quá!”
Chung Hi biết nhìn mình lúc này chắc chắn rất đói khát và dâʍ đãиɠ, nhưng cô không có cách nào kiềm chế nổi, cô điểu khiển thắt lưng để cặp mông không ngừng nhấp nhô lên xuống, muốn khiến gậy thịt mang cho mình nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất.
Động tác cô càng lúc càng nhanh, còn Giang Khác Chi ngồi bất động từ đầu đến cuối, cây gậy của anh theo cử động lên xuống của cô càng phình lớn, anh cảm thấy như thể máu huyết toàn thân trên dưới tụ lại nơi đó.
Chung Hi bị du͙© vọиɠ thao túng, còn anh thì sao? Có khác gì cô không? Thì ra đối mặt với du͙© vọиɠ, anh chẳng là cái gì.
Chung Hi đang cưỡi trên gậy thịt của anh, chuyện này không nên xảy ra, Giang Khác Chi hẳn nên rời mắt, mặt Chung Hi đỏ bừng, môi cô hé mở vì sướиɠ, miệng ê a vài âm, tiếng rêи ɾỉ ngày càng lớn, tựa như tiếng thút thít, gần như phủ lên tiếng sóng biển, tưởng như thống khổ lại vô cùng vui sướиɠ, tưởng như không đủ nhưng lại vô cùng thỏa mãn, côn ŧᏂịŧ của anh tựa món đồ chơi tốt nhất trên thế giới này.
Mà Chung Hi sắp bị dươиɠ ѵậŧ của Giang Khác Chi làm cho hoa mắt chóng mặt, cô tăng tốc độ ma sát âm đế, ham muốn kɧoáı ©ảʍ tới càng thêm mãnh liệt.
Giang Khác Chi mở mắt, nhưng không muốn nhìn đôi môi đỏ tươi kia lần nữa.
Anh cắn răng, bỏ qua cảm giác trống rỗng của mình, cố kìm nén xúc động muốn bắn tinh lần nữa. Sắp kết thúc rồi, đến khi hết thời gian chắc chắn cô sẽ phát chán mà thôi.
Chợt, cô cảm thấy mình đến rồi, ngâm nga khe khẽ trong miệng, đột nhiên khom lưng, mạnh mẽ cầm gậy thịt cũng đang cương cứng sắp bắn ra dán sát vào môi âʍ ɦộ đang run run như một cánh bướm liên tục hé mở.
Giang Khác Chi nắm chặt hai tay thành quyền, cơ thể anh lại run rẩy, anh nhìn thấy chất lỏng trong suốt bắn ra từ phía dưới Chung Hi, mắt trợn tròn.
Một lúc sau, Chung Hi tỉnh lại từ kɧoáı ©ảʍ cao trào, hàng mi khẽ run run, mắt mở to, thoáng chạm mắt với Giang Khác Chi.
Giang Khác Chi dùng một loại ánh mắt siêu kỳ quái nhìn cô.
Chung Hi phun nước, chỉ dựa vào việc cưỡi gậy thịt của anh.