Kim Chủ

Chương 7: Người của Hoắc tổng

Thẩm Nhạn Thu chung quy vẫn không có thể quay cảnh lăn giường, đạo diễn Trương chạy tới, khó xử mà nói, “Thẩm Nhạn Thu, trận diễn giường chiếu này tôi đã tìm thế thân cho cô, quay cũng là lấy cảnh từ xa, không nhìn tới mặt.”

Đạo diễn Trương làm phim luôn luôn nghiêm túc, hơn nữa chú trọng mọi chi tiết, đây vẫn là lần đầu tiên cô dùng thế thân, không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là Hoắc Thành Diễn thương lượng cùng đạo diễn Trương, không cho cô tự mình ra trận.

Hoắc Thành Diễn là người đầu tư bộ điện ảnh này, hắn có quyền lợi đưa ra ý kiến, những việc không quá ảnh hưởng đến nội dung quay chụp, hắn ngẫu nhiên sẽ đưa ra một chút ý kiến.

Thời điểm buổi sáng hôm nay, Hoắc Thành Diễn gọi một cuộc điện thoại lại đây, nói rõ ràng ý tứ của mình, còn nói có thể thêm 300 vạn, vừa lúc giải quyết vấn đề lửa sém lông mày của đạo diễn Trương.

Đạo diễn Trương quay chụp chính là phim thời dân quốc, bố cục cảnh tượng đều cố gắng đạt tới chân thật nhất, nơi quay chụp phải là địa điểm thật.

Bộ điện ảnh nói về cả cuộc đời chập trùng lên xuống của một ảnh hậu thế kỷ trước – Trình Bích Uyển, bắt đầu quay từ thời thiếu nữ, Thẩm Nhạn Thu diễn đến sinh động như thật, trận giường diễn này cũng là một lần diễn quan trọng nhất, là cảnh diễn Trình Bích Uyển quyết vĩnh biệt nhân sinh quá khứ, cho nên đạo diễn Trương phá lệ coi trọng, chẳng qua Hoắc Thành Diễn nói một câu, ngược lại làm hắn khó xử.

Hắn có lòng theo đuổi nghệ thuật, toàn bộ kinh phí đều bị hắn đem đi dùng cho xây dựng hoàn cảnh chân thực nhất, lúc này Hoắc Thành Diễn có thể giải quyết vấn đề lửa sém lông mày này, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Ngày thường, đạo diễn Trương cho Thẩm Nhạn Thu rất nhiều chỉ đạo về phương diện kỹ thuật diễn, cô nhìn những sợi tóc bạc ở thái dương đạo diễn Trương, cùng với bộ dáng cười làm lành của hắn.

Thẩm Nhạn Thu cũng không đành lòng làm hắn khó xử, chỉ phải làm bộ không thèm để ý “Không thành vấn đề, đạo diễn Trương, vừa lúc hôm nay thân thể tôi không thoải mái. Không cần chụp cũng tốt.”

Thẩm Nhạn Thu trở lại phòng nghỉ, có chút uể oải không vui, cô không phải nhất định muốn quay cảnh giường chiếu, chẳng qua là rất thích nhân vật này, không muốn dùng thế thân, người đại diện đẩy cửa vào, nhìn thấy thiếu nữ rầu rĩ không vui đang bóp cằm, rũ mi mắt.

Cô đi qua, vỗ vỗ bả vai Thẩm Nhạn Thu, “Như thế nào? Không cần quay cảnh lăn giường còn không vui?”

“Không phải, chỉ là cảm thấy có hơi tiếc nuối, nhân vật này em rất thích, muốn mỗi một tuồng kịch đều được diễn.”

Tô Việt nhìn chằm chằm làn da chỗ cổ của cô, lại nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn trong gương, cô ngồi xuống ghế dựa ở bên cạnh, “Ngày hôm qua Hoắc tổng đi công tác đã trở lại?”

Thẩm Nhạn Thu đối mặt với ánh mắt cười như không cười của người đại diện, cô đỏ mặt, có hơi xấu hổ.

Trước kia khi Tô Việt mang Thẩm Nhạn Thu liền biết cô cùng Hoắc Thành Diễn rất không trong sáng, Tô Việt thấy cô có chỗ dựa, còn cảm thấy nhẹ nhõm, rốt cuộc không cần cô ấy nhọc lòng về tiền đồ Thẩm Nhạn Thu, còn có người vì Thẩm Nhạn Thu che mưa chắn gió.

Thẩm Nhạn Thu gật gật đầu, “Ừm, đêm qua trở về.”

“Chị Tô Việt, cái hot search kia.”

Tô Việt ngầm hiểu, loại này tin tức này chỉ làm Hoắc Thành Diễn thấy khó chịu, huống hồ đây lại là sự việc giả dối.

Thẩm Nhạn Thu cùng Giang Gia Thụ chẳng qua là quan hệ hợp tác, bị một ít account marketing cố tình thao tác mới xuất hiện trên hot search ngày hôm qua, nói hai người có khả năng phải công bố tình yêu.

Tô Việt xoa xoa tóc cô, ôn nhu nói, “Yên tâm, tuyệt đối sẽ xử lý sạch sẽ, bộ phận xã giao bên kia đã thanh minh, không cần lo lắng, Hoắc tổng bên kia tôi cũng sẽ tự mình giải thích.”

Tô Việt thích nghệ sĩ ngoan ngoãn, Thẩm Nhạn Thu ở trước mặt cô thực ngoan ngoãn, nhưng mà ở trước mặt Hoắc Thành Diễn thì không hẳn như vậy.

Cô gật gật đầu, Thẩm Nhạn Thu nghĩ đến tối hôm qua, không khỏi đỏ mặt, làm hại cô bạch bạch bạch vô ích, cô nghi ngờ là Hoắc Thành Diễn cố tình gây sự với cô.

Tô Việt nói, “Qua mấy ngày nữa điện ảnh sẽ đóng máy, trong khoảng thời gian này không sắp xếp cho em quay điện ảnh nữa, có cái tổng nghệ em muốn tham gia không?”

Thẩm Nhạn Thu hỏi cô, “Tổng nghệ gì cơ?”

“Lữ hành tổng nghệ, chỉ tham gia một kỳ là được.”

Thẩm Nhạn Thu có hơi động tâm, cô cũng chưa tham gia tổng nghệ bao giờ, bởi vì vừa mới bắt đầu công ty đã cho cô hình tượng là nữ minh tinh điện ảnh, cho nên vì bảo trì cảm giác thần bí, gameshow có thể ít tham gia càng tốt, nhưng cô thật ra rất muốn tham gia.

Thẩm Nhạn Thu mặt mày hớn hở, con ngươi sáng ngời cong cong, cười đến thật ngọt, “Được a, em muốn tham gia.”

Tô Việt nhìn bộ dáng ngây thơ hồn nhiên của cô, nhịn không được nghĩ, dù sao cũng là người Hoắc tổng bảo hộ, ở trong vòng nước đυ.c này vẫn không bị nhiễm đen đúng là khó có được, không hổ là người của Hoắc tổng.