Kim Chủ

Chương 3: Dùng tay hay dùng miệng?

Thẩm Nhạn Thu mím môi, không nghĩ ngợi nhiều ôm cổ nam nhân, tay nhỏ mềm mại dán lên làn da sau cổ Hoắc Thành Diễn.

Cô nửa giả nửa thật nói, “Đương nhiên là kim chủ ba ba, dáng dấp đẹp trai còn có thể thỏa mãn người ta, có thể không thích sao?”

Hoắc Thành Diễn vỗ vỗ cái mông của cô, cười nhẹ một tiếng, “Tiểu yêu tinh nói dối.”

Thẩm Nhạn Thu cho tới bây giờ vẫn luôn là dáng vẻ này, Hoắc Thành Diễn đã thành thói quen, cô không gây chuyện, không ghen ghét, còn biết lấy lòng người khác, đem một nữ nhân đáng yêu như thế ở bên người rất bớt việc.

Tay hắn vẫn thăm dò vào váy ngủ của cô, thói xấu sờ sờ bụng cô, Thẩm Nhạn Thu vẫn ngồi trên đùi hắn.

Đôi bàn tay vừa nóng bỏng vừa rộng lớn dán trên làn da của cô, không ngừng vuốt ve, ánh mắt Hoắc Thành Diễn thâm thuý, lúc nhìn cô phảng phất như mang theo dòng điện, cô bị sờ đến khó chịu, hoa huyệt cảm giác tê tê dại dại như bị điện kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Thẩm Nhạn Thu luống cuống, chỉ cảm thấy có một dòng nước từ cửa hoa huyệt chảy ra, cô lập tức bắt lấy cổ tay Hoắc Thành Diễn, “Đừng, xế chiều hôm nay em còn có một cảnh quay quan trọng, không thể làm nữa.”

Hoắc Thành Diễn vuốt vuốt hoa huyệt non mềm của cô, bởi vì đang trong tư thế ngồi, hai mép hoa của cô mập mạp mềm mềm, rất đáng yêu, cảm giác khi chạm vào cũng rất tốt.

Cô hừ một tiếng, kẹp chặt chân, trong nháy mắt có cảm giác sắp cao trào.

Cô vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ nghe thấy giọng nói đùa giỡn của Hoắc Thành Diễn, “Như thế nào? Nhanh như vậy liền cao trào? Xem ra một tháng này đã để em đói chết rồi.”

Thẩm Nhạn Thu xấu hổ muốn chết, vội vàng chôn mặt vào cổ hắn, hơi thở hổn hển.

Cô rất thơm, ôm một người như thế trong ngực, Hoắc Thành Diễn đã sớm nhịn không nổi, côn ŧᏂịŧ của hắn đã sưng tấy, hắn thấp giọng thở dốc, tiếng nói trầm thấp mê người, “Giúp tôi làm một chút?”

Lúc Thẩm Nhạn Thu nhìn lại hắn một lần nữa, tay cô đã bị ép đặt lên giữa háng Hoắc Thành Diễn.

Cứng rắn, còn rất nóng bỏng, giống như một đám lửa, bỏng đến mức cô vội rụt tay.

Cặp mắt đào hoa của cô chớp chớp, khi nhìn Hoắc Thành Diễn, cặp mắt ấy như ngậm nước mùa xuân, tạo nên từng gợn sóng, môi hồng răng trắng, dáng vẻ mê người, “Dùng tay hay dùng miệng nha? Kim chủ ba ba thích như thế nào đâu?”

Giọng cô mềm mại nũng nịu gọi hắn là kim chủ ba ba, có thể thấy được một chút ý xấu, nhưng mà rất hữu hiệu, bởi vì côn ŧᏂịŧ của Hoắc Thành Diễn lại phồng lên một ít.

Hắn vuốt ve chiếc cằm tinh xảo của cô, hơi dùng lực, môi mỏng khẽ mím, đường nhân trung mê người, Thẩm Nhạn Thu thấy hắn nói, “Dùng miệng.”

Cô chuẩn bị trèo xuống dưới chân Hoắc Thành Diễn, điện thoại di động để trên bàn chợt reo lên.

Lông mày Hoắc Thành Diễn hơi nhăn lại, không có kiên nhẫn nghe, ai ngờ người đầu bên kia lại là Hoắc lão gia tử, Hoắc Thành Diễn đành phải đổi thành thái độ cung kính, “Gia gia, có chuyện gì sao?”

“Đừng quên bữa tiệc đêm nay, đây chính là cơ hội của con, bỏ qua sau này khó có lại, có hiểu không?”

Thẩm Nhạn Thu muốn tránh thoát ngực hắn, không nghĩ tới hắn ôm càng chặt hơn, cô nghe được lời căn dặn đầu bên kia của Hoắc gia gia, đều biết có chuyện gì sắp phát sinh, bên trong Thẩm Nhạn Thu không hiểu sao bùng lên một ngọn lửa, rất muốn gây sự.

“Đã biết, gia gia.” Hoắc Thành Diễn cung kính trả lời, phương thức ở chung của người nhà họ Hoắc vẫn luôn như thế, đều lạnh nhạt.

Hoắc Thành Diễn cúp điện thoại, giơ tay đánh cái mông của cô, “Không học được cách thành thật một chút?”

Thẩm Nhạn Thu bình tĩnh lại, có chút khó chịu, “Không phải để em làm cho anh à, còn làm nữa hay không?”

“Ừm.” Nam nhân nhàn nhạt trả lời cô, mới bằng lòng buông cô ra.

Thẩm Nhạn Thu vô ý nghe được nội dung trong điện thoại, nhưng cô mới nghe thấy một nửa, cảm giác không nghe được hết làm nội tâm ngứa ngáy, cô lắm miệng hỏi một câu, “Vừa nãy gia gia tìm anh có chuyện gì?”

Hoắc Thành Diễn nhìn cô ghé lên chân của mình, cái miệng nhỏ đỏ bừng chu lại, có thể nhìn thấy đầu lưỡi hơi vươn ra, cô liếʍ liếʍ khoé môi, Hoắc Thành Diễn lau môi dưới của cô, ngón tay đυ.ng phải đầu lưỡi, hắn nhàn nhạt nói, “Xem mắt.”