Trận mây mưa qua đi, hai cặp vợ chồng nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau là thứ bảy, Tiêu Tình còn đang ngủ đã bị chồng mình đang “Chào cờ” bò lên trên người, bị thao đến tỉnh giấc.
Tiếng “Cọt kẹt” của thanh giường va chạm vào tường vang lên khắp căn chung cư cũ kỹ.
Đây là cuộc sống của họ hằng ngày, chồng cô to khỏe, thân hình cường tráng, dươиɠ ѵậŧ thô dài, có thể “chơi” cô đến la khóc không ngừng, có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng hắn cưới được Tiêu Tình.Chỉ cần không đi làm, bọn họ có thể ở nhà làʍ t̠ìиɦ cả ngày, ngay cả quần áo cũng không mặc, muốn “chơi” lúc nào thì “chơi”.
Mà Tiêu Tình hoa huyệt dâʍ đãиɠ cắm vào nhiêu cũng không đủ, bất kể là lúc nào bị dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong đều ướŧ áŧ vô cùng.
Ở trong chung cư kiểu cũ này đa số là người già, chính vì vậy tối hôm thứ bảy ánh đèn từng từng hộ tắt dần.
Tiêu Tình mang theo túi rác đi ra ngoài, chồng cô từ bên trong nhà nhìn xuyên qua mắt mèo thưởng thức bóng dáng uyển chuyển của cô.
Cô chỉ mặc một bộ váy ngắn bó sát người, xuất phát từ sở thích của người nào đó mà bên trong cô không mặc gì cả.
Làn váy ngắn cơ hồ không che hết được bờ mông to, âʍ ɦộ bị cắm đến sưng đỏ mơ hồ lúc ẩn lúc hiện.
Gió lạnh giữa mùa hạ thoáng qua, đầṳ ѵú lập tức cương cứng đứng thẳng lên, hai hạt đậu nhỏ nhô lên dưới lớp vải mỏng.
Cô có quắp bước đi trong lòng âm thầm hồi hộp bước xuống bậc thang, đi được một nửa, cửa phòng cách vách mở ra, chàng trai phòng bên cạnh cũng cầm túi rác đi ra.
Tiêu Tình ngay lập tức giật thót người, cùng chồng chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ giữa thanh thiên bạch nhật lại gặp phải hàng xóm, bước chân cô càng lúc càng nhanh.
Nhưng chàng trai kia chân dài, bước vào bước đã đuổi kịp cô.
“Chị gái, thật là trùng hợp! Chị cũng đi bỏ rác à?” Chàng trai nhiệt tình chào hỏi, ánh mắt không kìm được nhìn khắp người cô.
Trên hành lang không có người khác, đèn cảm ứng dần dần tắt, chỉ có đèn tại chỗ bọn họ đang đứng còn sáng, nhưng cũng quanh cũng rất tối tăm, hắn nhìn thấy rõ ràng bộ ngực lớn của cô, hai đầṳ ѵú hiện rõ, cùng với đôi chân thon dài, đùi trắng nõn, nơi tam giác không có mặc qυầи ɭóŧ thoắt ẩn thoắt hiện.
Hắn không khỏi nuốt nước bọt, ánh mắt nóng như lửa.
“Chị gái, chúng ta thật có duyên! Nhưng mà tôi vẫn còn chưa biết tên của chị!” Chàng trai trẻ ngoài miệng ngọt ngào là vậy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Tiêu Tình.