***Tránh lôi: Liếʍ huyệt...
Phương Hi bị đè nặng trên giường lớn, chưa kịp phản kháng đã bị anh trai một tay giữ lại, rút ra cà vạt nhanh chóng trói cả hai tay cậu cố định trên đỉnh đầu.
Hốc mắt Phương Hi đỏ ửng giống sắp khóc, cậu nhìn gương mặt anh trai gần trong khoảng khắc, tim bất giác không chịu khống chế mà nhảy lên, Phương Thục Hàn ngậm lấy môi cậu mà đùa giỡn, đầu lưỡi cả hai quấn quýt mà phát ra tiếng nước làm người đỏ mặt...
Anh hôn qua đôi mắt của cậu, liếʍ đi những giọt nước mắt lăn động, rồi lại chuyển đến vành tai, nhẹ nhàng mυ'ŧ một chút in lại một cái ấn hình dâu tây.
Phương Hi phát ra nức nở âm thanh, hơi thở có chút gấp gáp, đôi tay dù bị trói vẫn cố gắng né tránh cơn mưa hôn rơi xuống, nhưng chính là bị ca ca tức giận mà giữ lại, thô bạo mà cắn xuống xương quai xanh của thiếu niên, để lại một vết cắn còn vương tơ máu...
"Đau..."
"Để ca ca liếʍ cho em, liếʍ một chút thì không đau rồi."
Phương Hi mới không tin chuyện ma quỷ mà Phương Thục Hàn nói, nhưng cậu cũng có thể làm gì được, chỉ có thể nằm yên mà để anh trai liếʍ liếʍ vết máu trên da thịt, cũng câu lên lửa nóng trong người cậu.
Một trận rùng mình qua đi, Phương Hi đôi mắt có chút mờ mịt mà nhìn, quần của cậu đã bị lột ra lúc nào không hay, còn áo sơ mi trên người thì bị cởi hết các nút áo, vắt vẻo mà nằm trên người cậu, nửa che nửa hở...
Phương Hi âm thầm chậc lưỡi, cứ tưởng anh trai là nam thần cấm dục, ai ngờ cũng biết chơi như thế đâu?
Chính lúc cậu thất thần mà nghĩ, Phương Thục Hàn đã nhẹ nhàng lật cậu lại, Phương Hi còn không biết có chuyện gì, thì bàn tay của anh đã để lên mà xoa nắn mông nhỏ, dường như rất thích thú, ca ca đã thò lại gần cắn một ngụm...
Giống như là quên mất mật đào mông nhỏ này là không thể ăn dường như.
"Ca ca, anh làm gì?"
Giọng nói của cậu có chút ách, chứa đựng vài âm nức nở thanh, thể hiện nội tâm đang hoảng loạn của cậu. Phương Thục Hàn nâng mắt, đẩy đẩy gọng kính trên mắt, nở nụ cười.
"Làm em thoải mái sao?"
Thiếu niên co rụt người lại, cơ thể giống như bôi một tầng phấn hồng, nhỏ giọng hừ hừ như con mèo kêu xuân. Phương Thục Hàn híp mắt nhìn dấu vết trên người thiếu niên, ngón tay khẽ chạm chạm huyệt mắt đang rụt rè mà chảy nước...
"A...ca ca, đừng..." Phương Hi rùng mình, giọng nói cũng thay đổi, nức nở cùng âm thanh thút thít, càng giống như chọc lên lửa giận của kẻ thi bạo dục.
"Nhạy cảm như vậy?"
"Thế lát nữa làm sao em chịu nổi đây?"
Phương Hi nhỏ giọng hừ thanh, xấu hổ mà ôm chặt khăn trải giường, nam nhân xấu xa bị hành động đáng yêu của cậu chọc cười, vỗ vỗ lên mông cậu vài cái, làm mông thịt khẽ rung lên, hằn lên vài dấu tay đỏ ửng.
Anh nhẹ nhẹ xoa bên ngoài hậu huyệt, cũng không có dùng ngón tay đâm vào khuếch trương, mà chầm chậm cúi người xuống, dùng lưỡi nhẹ liếʍ vào bên trong...
Thiếu niên dường như bị giật mình, đỏ bừng mặt quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy ca ca lãnh đạm cấm dục bây giờ đang giữ chặt lấy eo hông của cậu, một tay xoa bóp cánh mông càng trở nên tươi hồng xinh đẹp, còn có gương mặt giống như thật hưởng thụ mà đưa vào đầu lưỡi, chậm mà tìm kiếm, mà liếʍ mυ'ŧ...
"Ca ca, anh...nơi đó...dơ a..."
Phương Hi vừa xấu hổ vừa giận dữ, thật không ngờ vị anh trai này cũng quá xấu tính, thế mà muốn dùng cách này để làm cậu thấy thẹn, dù sao tâm lý đột kích như thế này...
Nam nhân nghe thế thì ngẩng đầu lên, lưỡi dài liếʍ qua lại huyệt mắt, đôi mắt sau thấu kính vừa nguy hiểm vừa điên cuồng, anh nhẹ hút một ngụm nước ở bên trong, tươi cười hàm hồ nói...
"Bên trong của bảo bối làm sao có thể dơ được chứ? Rất ngọt..."
"Vừa chặt vừa biết hút đâu..."
Đầu lưỡi của nam nhân liếʍ qua tràng đạo, cảm nhận được bên trong giống như ngại ngùng mà mấp máy, hệt như muốn đuổi đi xâm lược giả, nhưng rốt cuộc vẫn bị đầu lưỡi hống mềm xuống, từng cổ từng cổ dịch nóng mà tràn ra ngoài.
Phương Thục Hàn khẽ cười thanh, liếʍ hết tất cả nước sốt vào miệng, bên ngoài tràn ra vài điều nhỏ giọt thanh và "tí tí" tiếng nước, rầu rĩ âm thanh từ cổ họng thiếu niên tràn ra tới, giống như hừ thanh, vừa mềm vừa ngọt...
Khiến người tâm can đau...
Phương Hi có chút khó chịu mà giãy giụa, cậu cũng biết mình sắp đến lúc, bên dưới căng tới mức khó chịu, nhưng chính là ca ca chỉ mãi chăm lo cho phía sau, còn phía trước thì vẫn chưa đυ.ng vào...
Nhưng nam nhân chính là cố ý, anh giữ chặt lại eo cậu không cho quấy rối, miệng không dừng lại mà hướng bên trong hút, giống như rất muốn hút khô cậu...
"Đừng lộn xộn, bảo bối."
Nam nhân uy hϊếp mà cắn lên chỗ thịt kế bên hậu huyệt, để lại một cái đỏ tươi dấu răng, thiếu niên thì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run run, thoải mái dễ chịu mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, hậu huyệt cũng trào ra từng cổ nước sốt, lầy lội mà chảy ra bên ngoài, thấm ướt khăn trải giường dưới thân, thiếu niên cũng hao hết sức lực mà nằm bò ra giường...
Phương Thục Hàn nhướng mày, cũng không có chê cười cậu xuất nhanh, anh chính là sợ mèo con tạc mao lại không dễ dỗ dành.
Nam nhân giơ tay cởi ra cà vạt trói buộc thiếu niên, cũng mở ra áo vét trên người, rồi đến áo sơ mi, cuối cùng một tiếng "cách" vang lên, là âm thanh cởi ra thắt lưng...
Phương Thục Hàn phóng xuất ra côn ŧᏂịŧ, lúc này qυყ đầυ đang chảy ra chất nhày, biểu lộ rõ ý muốn của chủ nhân...
Không thể lại nhịn nữa.
***Comment để tiếp thêm động lực cho ad cho chương tiếp theo nào!💪💪💪