Không Cam Lòng Nằm Dưới Hầu Hạ

Chương 16: Nàng đã nuốt một ngọn lửa (cao H)

Vân Khải Minh căn bản không màng thiếu niên phản đối, khăng khăng ấn nàng xuống.

“A!”

Bất Hận rêи ɾỉ, sự đau đớn do bị xé rách truyền lên rõ ràng từ hạ thể, côn ŧᏂịŧ cương cứng kia phá vỡ huyệt khẩu của nàng từng chút.

“A! A!”

Vân Tinh Thừa cũng đang gào rống, nắm tay siết chặt đến mức gân xanh nổi lên, tựa như đang kiềm chế sự thống khổ rất lớn.

“A Thừa, ngươi kiên trì thêm chút nữa, rất nhanh sẽ vào hết thôi, chỉ cần ngươi thải hết thì mọi thứ sẽ tốt lên.”

Côn ŧᏂịŧ một mực xâm nhập, cuối cùng chạm vào tầng lá mỏng.

“Đau!” Bất Hận không nhịn được, lệ rơi ra khỏi khóe mắt, nhỏ lên bụng nam nhân.

“Đừng!” Nàng khóc kêu, tay chống lên đùi hắn, thân thể dịch ra phía sau, không muốn ngồi xuống thêm.

“Ngồi xuống đi!” Giọng Vân Khải Minh lành lạnh.

“A!”

Không nghĩ Vân Tinh Thừa đột nhiên ngồi dậy, hai mắt mở ra, đáy mắt là một mảnh tanh hồng giống như hung thú thức tỉnh, cơ cánh tay và ngực phồng lên, ngửa đầu thét dài.

“A a a!”

Linh lực mãnh liệt từ trong thân thể hắn đẩy ra, Ngọc Bất Hận đứng mũi chịu sào, ngay khi nàng cho rằng bản thân sẽ đầy thương tích thì có một vòng hào quang vây quanh nàng. Ngược lại Vân Tinh Thừa kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống giường.

Vân Khải Minh tức giận đến mức ngực không ngừng phập phồng, hắn không nghĩ tới Vân Tinh Thừa tình nguyện bị dương độc ăn mòn thêm một bước cũng muốn thúc giục linh lực phá tan cấm chế của hắn.

Vân Tinh Thừa thống khổ cuộn tròn, gân xanh trên người bạo khởi như có vật còn sống khuấy động trong thân thể hắn, tùy thời sẽ phá da chui ra.

Giây tiếp theo, Vân Khải Minh đã xuất hiện sau lưng hắn, một luồng bạch quang chảy từ đầu ngón tay ra, tiến vào trong cơ thể Vân Tinh Thừa.

Bất Hận muốn mượn cơ hội bứt ra thoát đi nhưng côn ŧᏂịŧ của Vân Tinh Thừa vẫn run rẩy đảo vài vòng trong cơ thể nàng, động tác rất lớn. Nàng nhỏm lên một chút là bị hung hăng thọc một cái, đau đến nỗi hai chân nàng nhũn ra, nuốt nó vào trong thêm một ít.

Vân Khải Minh tựa như phát hiện động tác của nàng, hắn chỉ lăng không một cái là cả người Bất Hận đã bảo trì tư thế nửa ngồi xổm vững vàng. Hơn một nửa côn ŧᏂịŧ còn ở trong cơ thể nàng, thường xuyên chuyển động xoay tròn.

Theo Vân Khải Minh không ngừng truyền linh lực, bạo động trong cơ thể Vân Tinh Thừa tựa hồ cũng dần dần bình ổn lại, chỉ là động tác thọc vào rút ra cũng càng ngày càng thông thuận, giống như đã hoàn toàn thọc mở âʍ đa͙σ khẩu, côn ŧᏂịŧ tùy ý thọc. Bất Hận không cảm thấy đau nữa, ngược lại còn cảm thấy ngứa như có đàn kiến bò qua.

Thân thể Vân Tinh Thừa càng ngày càng nóng, ngay cả côn ŧᏂịŧ cũng như đang cháy lên, nóng đến mức Bất Hận run lên một cái, cảm thấy mình đã nuốt một ngọn lửa.