[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 44: Họa là từ miệng mà ra

Một thời gian ngắn sau đó, học sinh Slytherin ở Hogwarts không còn bị chèn ép như trước, chẳng quan tâm mọi người nhìn họ như thế nào, các Slytherin vẫn ngẩng cao đầu cao ngạo tiêu sái bước đi như bình thường, nhưng những lời huyên thuyên đằng sau họ đã giảm không ít. Đợi đến khi việc Jess khôi phục lắng xuống, các đề tài thảo luận lại quay về mật thất Slytherin, những thứ này gần với cuộc sống của họ hơn.

Trên lớp Lịch sử pháp thuật, Hermione học giỏi thỉnh giáo giáo sư Binns chuyện có liên quan đến mật thất. Giáo sư Binns đầu óc không thanh tỉnh chỉ hàm hàm hồ hồ nói một chút lịch sử ngàn năm trước: "Trường Hogwarts được xây dựng từ ngàn năm trước – ngày tháng cụ thể thì không quá chắc chắn – người xây dựng là bốn phù thủy vĩ đại nhất lúc bấy giờ. Bốn học viện cũng lấy tên của họ để đặt: Godric Gryffindor, Helga Hufflepuff, Rowena Ravenclaw và Salazar Slytherin. Bọn họ cùng kiến tạo nên tòa thành này, rời xa ánh mắt soi mói của Muggle, vì năm đó người dân sợ pháp thuật, phù thủy gặp phải rất nhiều hãm hại."

Giáo sư Binns dừng lại, dùng tầm mắt mơ hồ nhìn quanh phòng học, tiếp tục nói: "Mấy năm đầu, bốn người làm việc rất hài hòa, tìm kiếm khắp nơi nhưng thanh niên có dấu hiệu pháp thuật, dẫn họ tới thành để bồi dưỡng. Nhưng mà dần dần giữa họ có sự bất đồng. Khoảng cách giữa Slytherin và những người khác càng lúc càng lớn. Slytherin hy vọng Hogwarts tiếp nhận học sinh chặt chẽ một chút. Ông cho rằng giáo dục pháp thuật chỉ có tác dụng với những gia đình pháp thuật tinh khiết. Ông không muốn thu nhận học sinh Muggle, cho rằng bọn họ không đáng tin cậy. Ngày qua ngày, Slytherin cùng Gryffindor vì vấn đề này mà xảy ra một cuộc cãi vã kịch kiệt, sau đó Slytherin liền rời khỏi trường học."

"Tài liệu lịch sử chỉ có thể kể cho chúng ta biết những thứ này," Giáo sư Binns nói, "Nhưng mà, những sự thực thuần túy về mật thất cổ quái lại bị che dấu. Chuyện xưa kể rằng, Slytherin ở trong thành xây một gian phòng bí mật, những người cùng xây dựng Hogwarts khác cũng không biết. Căn cứ theo truyền thuyết, Slytherin phong bế mật thất, như vậy không ai có thể mở nó ra, cho đến khi người thừa kế chân chính của ông tới trường. Chỉ người thừa kế kia mới có thể mở mật thất, thả thứ kinh khủng bên trong ra, để nó tinh lọc trường học, thanh trừ tất cả nhưng người không xứng học pháp thuật."

...

Xế chiều, Harry, Ron cùng Hermione chay tới thư viện làm bài tập Lịch sử pháp thuật, Salazar, Draco cùng Blaise đã ở đó chiến đấu hăng hái rồi, có Salazar hỗ trợ nên bài tập khô khan vô vị nhất cũng có thể nhanh chóng hoàn thành. Hermione làm xong đầu tiên, cô đóng tấm da dê lại, nhìn Salazar một chút, mở miệng hỏi: "Sal, đối với chuyện mật thất Slytherin, cậu nghĩ sao?"

Ngay từ khi sự kiện hóa đá phát sinh Hermione đã hỏi Salazar về mật thất Slytherin, đáng tiếc Salazar xác nhận trong thư viện không có bất kỳ tài liệu liên quan, mà lúc này Hermione muốn biết cách nhìn của Salazar, dù sao nếu thực như giáo sư Binns nói, như vậy đang ngồi đây cũng chỉ có mình và Sal bị gọi là người không xứng học pháp thuật.

Salazar nhẹ lắc đầu: "Không có căn cứ lịch sử không ai có thể nói rõ, những thứ kia cũng chỉ là tin đồn mà thôi, không thể quá tin tưởng." Anh năm đó đúng là không thể nào thích phù thủy xuất thân Muggle – bởi vì họ tiềm ẩn nguy hiểm, nhưng hiện tại đã khác, thời đại bất đồng, anh tất nhiên sẽ không cổ hủ như vậy.

Ron ở một bên tức giận chen vào một câu: "Có cái gì tốt chứ, tớ thấy Salazar Slytherin chính là một lão điên biếи ŧɦái."

"Mày nói gì?!" Draco phát hỏa, cậu hung hằng nhìn chằm chằm Ron, ánh mắt kia dường như muốn khoét hai cái lỗ trên người cậu bé, Blaise cũng đầy tức giận trừng Ron.

Ron lúc này mới ý thức được bên cạnh còn có hai Slytherin, trước mặt bọn họ nói ra những lời như vậy, Ron cũng cảm thấy có chút không tốt, những tính sĩ diện chết tiệt của cậu chàng khiến cậu chàng không muốn nhận sai, "Chính là như vậy, lại là vấn đề máu trong, lại là mật thất, còn muốn làm cái gì tinh lọc trường học, không phải lão điên biếи ŧɦái thì là cái gì."

Harry cuống quít kéo Ron, cậu nhớ lúc đầu mũ phân loại từng vô cùng nghiêm túc suy nghĩ muốn đặt cậu vào Slytherin, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất không được tự nhiên. Hermione thật ra có chút tán thành với lời Ron nói, dù sao hai học sinh trước bị hóa đá cũng là Gryffindor, đó sợ rằng không phải gạt người.

"Ghê tởm, mày là con chuột lông đỏ." Draco thật sự nổi giận, Blaise kéo Draco, đánh nhau trong thư viện hiển nhiên không phải ý kiến sáng suốt.

"Đủ rồi." Cắt đứt bọn họ chính là Salazar, anh mặt không chút thay đổi nhìn bọn họ: "Muốn gây lộn thì ra ngoài, nơi này là thư viện."

Ron còn chưa làm xong bài, hơn nữa cậu chàng cũng không muốn vì chuyện này mà làm ầm lên, cậu đúng là vẫn có chút đuối lý nên ngồi xuống, buồn bực không lên tiếng tiếp tục làm bài.

Draco thì không dễ dàng tha thứ như vậy, một đám Gryffindor ngồi xuống, cậu kéo Blaise nổi giận đùng đùng trở lại ký túc Slytherin.

Hai cậu bé trông như vừa ăn phải hỏa dược trên hành lang đυ.ng phải Godric vừa đi ra khỏi hầm.

"Ơ, sao vậy?" Godric chú ý tới khuôn mặt Draco đỏ bừng bừng cùng Blaise vẻ mặt không hề dễ nhìn, "Các cậu không phải tới thư viện sao, sao về nhanh như vậy?"

"Tôi tại sao phải muốn học cùng với con chuột lông đỏ Gryffindor ngu xuẩn kia." Draco lần đầu nhìn bạn tốt không vừa mắt, người này luôn cùng đám người Gryffindor loạn chung một chỗ, những Gryffindor đáng ghét kia: "Một đám Gryffindor đáng ghét."

"Rốt cục sao vậy?" Godric thu hồi nụ cười, Draco không phải người dễ dàng tức giận đến như vậy.

"Bằng hữu Weasley khả ái của cậu vũ nhục người sáng lập Slytherin chúng ta." Draco nặn ra nụ cười vặn vẹo khó coi, giễu cợt nói: "Dĩ nhiên, tôi không nghĩ cậu xuất thân từ Muggle có thể hiểu được chuyện này có ý nghĩa như thế nào."

Draco nhìn Godric thần sắc có chút mờ mịt, cậu cảm thấy rất thất vọng, cho nên cậu quay đầu trở về phòng ngủ của mình. Draco rất khó chịu, đây là lần đầu tiên cậu phát giác ranh giới giữa máu trong và máu bùn, những người đó vĩnh viễn không hiểu, Slytherin gần như là tín ngưỡng của họ.

Bất kể giới pháp thuật đánh giá Slytherin như thế nào, những gia đình quý tộc máu trong vẫn luôn kiên trì tín ngưỡng của mình, bọn họ sùng bái sức mạnh, sùng bái sự cường đại, sùng bái hắc phù thủy cường đại nhất – Salazar Slytherin. Tín ngưỡng này khắc vào tận xương, tan vào trong máu họ, chính vì thế dù biết rõ hiện nay Slytherin bị chèn ép ở khắp nơi thì những quý tộc kia vẫn kiên trì muốn con mình vào học viện này, Lucius cũng thế, hắn không ngừng nói với Draco, Slytherin là học viện tốt nhất, Salazar Slytherin là phù thủy vĩ đại nhất. Đây là tín ngưỡng của họ, cho dù toàn bộ giới pháp thuật từ bỏ Slytherin, bọn họ cũng tuyệt đối không buông tay.

Draco nằm trên giường, cậu biết mình vừa mới giận chó đánh mèo với Gorril Jean, tỉnh táo lại cậu có chút hối hận, cậu không nên phát giận như vậy với bạn tốt, Gorril không hiểu sự phẫn nộ của cậu cũng rất bình thường, Gorril dù sao cũng là Muggle, cùng những Slytherin khác bất đồng, tự nói với chính mình như vậy, Draco trong lòng càng thêm khổ sở.

Godric đúng là mờ mịt, anh còn chưa hiểu rõ chuyện gì Draco đã bỏ chạy rồi, còn dư lại Blaise dùng giọng nói có chút lãnh đạm kể lại chuyện ở thư viện, sau đó trở về phòng ngủ an ủi Draco. Vì ở trên hành lang nên những Slytherin đứng cạnh cửa cũng nghe thấy chuyện này, đến tối, tất cả Slytherin đều biết chuyện.

Đối với các Slytherin mà nói, phù thủy vĩ đại nhất không phải Merlin mà là Salazar Slytherin, đây là ý niệm là mọi gia đình quý tộc truyền lại, mà vũ nhục Slytherin cao quý nhất trong lòng bọn họ, chính là vũ nhục bọn họ!

....

Harry sợ nhất là các bạn cạnh mình có mâu thuẫn, huống chi cậu cũng cảm thấy Ron nói có chút quá đáng, cho nên ngày hôm sau cậu đi tìm Draco, muốn họ giảng hòa nhưng Draco hoàn toàn không để ý đến cậu, lãnh đạm tựa như năm nhất, khi bọn họ còn là kẻ địch.

Hai ngày sau, học sinh Slytherin luôn dùng ánh mắt tàn bạo đầy căm tức nhìn Ron, bọn họ bo bo giữ mình không gây ra phiền toái gì nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ không hề để ý chút nào, vì thế họ lựa chọn dùng ánh mắt để tấn công, Ron cũng bắt đầu có chút tâm thần không yên.

Lúc gặp Draco, Harry cũng thấy Godric, đáng tiếc chính là Godric mặc dù vẫn giữ khuôn mặt tươi cười nhưng tỏ vẻ không thể giúp được, Harry nắm chặt lọ dược trong tay, đây là thu hoạch duy nhất của cậu, Godric hảo tâm nghe nói Ron tâm thần không yên cho nên đưa cho cậu lọ dược an thần.

Harry vẫn nghĩ cãi vã trong thư viện là mâu thuẫn giữa Draco và Ron, cậu hoàn toàn không tính tới chuyện lọ dược này có vấn đề, cậu đưa lọ dược cho Ron, đồng thời còn chia ra một liều đưa cho Tom Riddle dạo này tinh thần không tốt lắm.

Tom đã quen với chuyện thỉnh thoảng Harry sẽ đem đồ tới, vì muốn nhanh chóng đuổi thằng bé đáng ghét này đi, y mỗi lần đều không thể không nhịn một chút, lần này cũng vậy, đối với lọ dược được đưa tới, Tom không nhìn một lần, cảm thấy không có vấn đề gì liền uống một hớp nhỏ, thật bất hạnh, y một lần nữa bị Harry liên lụy.

Xế chiều hôm đó, Ron cùng Tom đồng thời tiến vào bệnh thất, toàn thân bọn họ mọc đầy rêu xanh biếc, hơn nữa còn ngứa vô cùng.

Tác giả:

1. Tình tiết cần phải có, đây là lần cuối cùng Tom xui xẻo, ta bảo đảm.

2. Một vài tín ngưỡng đời đời lưu truyền không phải không có đạo lí, xin mọi người nhớ kỹ điều này. Có lẽ với Slytherin mà nói, Hắc ma vương tuy rất mạnh, nhưng có bao nhiêu Slytherin sẽ để hắn trong lòng mà sùng bái, hóa thành một tín ngưỡng ngàn năm đây.

Vở kịch nho nhỏ ~~~ Ngàn năm trước, trong bốn người thì Salazar tuyệt đối là người yêu thương học sinh viện mình nhất ~~~ Cũng là người giao ra nhiều nhất ~~~ mặc dù hắn đối với ba học viện khác cũng không tính là tệ, nhưng cũng chỉ có thể coi như là bình thường, mà đối với học sinh học viện mình thì tuyệt không thể tốt hơn (Không phải là tốt theo kiểu cưng chiều), từ góc độ nào đó mà nói, Salazar cũng rất không thích hợp với vị trí hiệu trưởng, vì ngàn năm trước hắn cũng quá thiên vị. =))