Không Nghĩ Tới Đi

Chương 19: Đến đây, gọi chị dâu

Cho đến tận bây giờ, Ôn Úc vẫn như cũ, nhớ rõ Ôn Chi Hàn đánh mình cùng lời nói ngày đó.

"Tôi không nghĩ tới cô ngay cả đóng vai vợ cũng đều không đảm đương nổi."

Khi đó, Ôn Chi Hàn đáy mắt như có hàn quang, lãnh đến làm người không dám đυ.ng vào.

Ôn Úc ngồi ở ghế dựa, ngưỡng mặt nhìn trần nhà, hồi ức dừng ở trước kia

Lúc ấy cô ta đối với những lời này có chút oán khí.

Thiệu Từ Tâm trên đường trở về tao ngộ tai nạn xe cộ, người gây chuyện rõ ràng là cái tài xế say rượu lái xe kia, Ôn Chi Hàn dựa vào cái gì đổ hết lên đâu cô ta?

Đặc biệt là cô ta cùng Ôn Chi Hàn quan hệ vốn là không hòa thuận, tâm phản nghịch lẫn nhau, liền càng thêm cảm thấy Ôn Chi Hàn là cố ý nhằm vào cô ta.

Nhưng cô ta lại không thể lý giải.

Vợ của cô ta cùng Ôn Chi Hàn có quan hệ gì?

Ôn Chi Hàn dựa vào cái gì đối với mình khoa tay múa chân?

Nhưng khi cô ta ở lễ tang thấy Lục Lan ruột gan đứt từng khúc, thấy Thiệu Hành ẩn nhẫn, mạnh mẽ đánh thẳng vào đáy lòng người khác, nội tâm cô ta bỗng nhiên lại sinh ra vài phần áy náy khó có thể miêu tả.

Trong nháy mắt kia, cô ta dường như có thể hiểu Ôn Chi Hàn vì cái gì tức giận như vậy.

Bất quá hiểu thì hiểu, nhưng cô ta cùng Ôn Chi Hàn quan hệ vẫn luôn bất hòa, không phải nói muốn hòa hoãn là có thể hòa hoãn.

Hơn nữa Ôn Chi Hàn còn đánh mình một cái tát.

Bất luận phát sinh sự tình gì, Ôn Chi Hàn đều không thể đối mình động thủ.

Nhưng mà một đời này Ôn Chi Hàn lại trước cô ta một bước, cùng Thiệu Từ Tâm kết hôn......

Không, mình không thể để chuyện này tiếp tục phát triển như vậy.

Cái người Ôn Chi Hàn này căn bản không biết Từ Tâm chịu nổi khổ gì, hôn nhân không có tình cảm sẽ chỉ làm Từ Tâm càng thêm thống khổ!

Mình muốn quay lại với Từ Tâm, dùng cả đời bồi thường thương tổn của nàng ấy!

......

Thứ hai, một tuần làm việc quầng quật của những công nhân viên chức lại bắt đầu.

Vợ chồng Ôn Hành Vân đã ngồi trên chuyến bay sớm nhất, bay trở về Phụng thành.

Ôn Chi Hàn cùng Thiệu Từ Tâm từng người ra cửa đi làm, không quấy rầy lẫn nhau.

Ở trong xe, Thiệu Từ Tâm thu hết mỏi mệt nghe Dung Nhã nói lịch trình hôm nay.

Từ sau《 hồng liên 》 bùng nổ, giá trị con người của nàng cũng lên như diều gặp gió, con đường tốt đẹp không ngừng chào mời nàng, đại ngôn một cái so với một cái càng tốt, lịch trình công việc tự nhiên cũng lu bù lên.

Nàng cảm thấy như vậy cũng tốt.

Vì sự nghiệp của bản thân mà nỗ lực, chính là vì tương lai chính mình có thể thẳng eo tự tin.

Còn nữa, nàng nhiều ở bên ngoài chạy, là có thể giảm bớt xác suất lôi kéo Ôn Chi Hàn ngụy trang ân ái, hoàn hoàn toàn toàn giải phóng hai người các nàng.

Nói xong lịch trình, Dung Nhã nói: "Em hôm nay có một tiết mục, Chu Hồng cũng ở."

Dung Nhã bỗng nhiên cảm thấy oan gia ngõ hẹp lời này quả thật là không sai, nếu không Chu Hồng cùng Thiệu Từ Tâm như thế nào luôn là có thể thường thường chạy lịch trình cùng nhau.

Thiệu Từ Tâm nghe xong lại không nhiều lắm phản ứng, lười nhác mà chọn một chút mi, ngáp một cái.

"Ở thì ở thôi, cô ta cũng sẽ không ăn em."

Hàng phía trước Lâm Mộc Mộc nghe vậy, quay đầu tò mò hỏi: "Quan hệ hai người không tốt sao?"

Thiệu Từ Tâm nhắm mắt lại, lười thanh nói: "Ừ, nhưng cũng không phải đặc biệt đặc biệt kém, ít nhất cùng cái chữ 'tốt' này không quan hệ."

Lâm Mộc Mộc bừng tỉnh đại ngộ: "À...."

Dung Nhã lập tức nắm chặt thời gian cấp cho Lâm Mộc Mộc thân là trợ lý một khoá học bù, để cô nàng biết về sau nên như thế nào ứng đối, xử lý quan hệ hai người.

Lâm Mộc Mộc ghi vào bản ghi nhớ, nghiêm túc gật gật đầu, tỏ vẻ chính mình nhớ kỹ.

Thiệu Từ Tâm nhìn thoáng qua động tác của cô nàng, khóe môi nhẹ cong, ánh mắt lười biếng: "Em thật sự nghiêm túc nha, còn nhớ di động......"

Lâm Mộc Mộc nao nao, tiện đà vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đương nhiên, đây là chức trách của em!"

Dung Nhã nhất thời lộ ra ánh mắt thưởng thức.

Thiệu Từ Tâm bị cô nàng chọc đáng yêu tới rồi, cười đến thực vui vẻ.

Tiết mục thu thật sự thuận lợi.

Chu Hồng khó được không có đối Thiệu Từ Tâm tung ra kỹ năng âm dương quái khí.

Thiệu Từ Tâm với nguyên tắc "Người không phạm ta, ta không phạm người" đương nhiên cũng lười cùng người ta va chạm.

Hai bên hòa khí lại plastic mà chụp xong một cái tiết mục.

Từ lần trước thấy Thiệu Từ Tâm cùng Ôn Chi Hàn ở bên nhau, Chu Hồng liền lâm vào hoài nghi thật sâu, hơn nữa gần nhất trừ bỏ công việc còn phải vội hôn lễ sự tình, liền không có tinh lực phân cho Thiệu Từ Tâm, hoặc là nhảy vọt tới trước mặt nàng bát quát.

Tuy rằng Chu Hồng đối với mối quan hệ Ôn Chi Hàn cùng Thiệu Từ Tâm vẫn là thực mê mang.

Tin tức Ôn Chi Hàn cùng thiên kim tập đoàn Thiệu gia kết hôn này thì thấy đó

Nhưng tin tức thiên kim tập đoàn Thiệu gia là Thiệu Từ Tâm thì Chu Hồng không có thấy.

Vậy hai người này đến tột cùng có liên quan đến nhau hay không đây? Chu Hồng không dám định luận.

Hơn nữa nếu Ôn Chi Hàn thật sự là vị hôn thê của Thiệu Từ Tâm, vậy Thiệu Từ Tâm hà tất gì phải che che giấu giấu? Cưới Ôn Chi Hàn lại không có mất mặt!

Nếu không phải, Ôn Chi Hàn như thế nào sẽ cùng Thiệu Từ Tâm một chỗ......

Này thật sự là quá phức tạp.

Phức tạp đến kỹ năng âm dương quái khí của cô ta đều đóng băng.

Thiệu Từ Tâm cùng Chu Hồng cùng nhau tan tầm, vừa lúc Chu Hồng đi ở phía trước nàng.

Hai người cũng không đáp lời, ai đi đường nấy.

Ngay khi bọn họ đi vào bãi đỗ xe, Thiệu Từ Tâm đột nhiên nghe thấy Chu Hồng nhảy nhót mà kêu một tiếng.

Sau đó nàng liền thấy Chu Hồng bỏ rơi trợ lý bước nhanh đi phía trước, đi tới đi tới, tựa hồ cảm thấy không đủ, dứt khoát chạy lên.

Thiệu Từ Tâm ngước mắt, chỉ thấy cách đó không xa, vị hôn phu của Chu Hồng là Chu Dịch đang đứng ở một bên chiếc xe hướng Chu Hồng giang hai cánh tay.

Chu Hồng kinh hỉ vạn phần mà bổ nhào vào trên người Chu Dịch.

Chu Dịch vững vàng mà ôm cô ấy.

Vợ chồng son muốn bao nhiêu ngọt ngào liền có bấy nhiêu ngọt ngào.

Nguyên bản Thiệu Từ Tâm phong khinh vân đạm thấy một màn này, ánh mắt bỗng nhiên loé lên một tia sáng kỳ dị.

Đúng vậy, các nàng cũng có thể như vậy á!

Nàng lập tức lấy di động ra nhắn tin cho Ôn Chi Hàn: [ em vừa mới nhớ tới có một phương thức gặp mặt rất nhiệt tình cũng rất ngọt ngào, ngày mai chị nhất định phải ngoan ngoãn phối hợp với em nha! ]

[ Ôn tổng ]:?

......

Ngày hôm sau, trời trong nắng ấm, là một chiếc thời tiết tốt đẹp.

Thiệu Từ Tâm ngồi ở trong xe nhắn tin cho Ôn Chi Hàn, ngón áp út mang nhẫn cưới mà các nàng đã chọn lựa, cốp xe để quà gặp mặt Lục Lan giúp nàng chuẩn bị.

[ Thiệu Từ Tâm ]: Em sắp tới rồi

[ Thiệu Từ Tâm ]: Chị ở cửa đón em sao?

[ Ôn tổng ]: Ừm, chị đã chờ ở cửa, không cần lo lắng

Thiệu Từ Tâm kỳ thật không lo lắng, cũng không khẩn trương.

Vợ chồng Ôn Hành Vân là người rất tốt, ba mẹ hai nhà đều thuộc về loại hình ba mẹ ôn hoà tuyệt đối sẽ không làm con cái cảm thấy khẩn trương.

Đời trước Ôn Hành Vân thường xuyên tự mình xuống bếp nấu cơm cho nàng ăn, mẹ của Ôn Chi Hàn còn sẽ bồi nàng cùng nhau trồng hoa,dưỡng hoa, hoặc là hẹn Lục Lan ra cửa đi dạo, mọi người đều rất ôn hòa, hòa thuận.

Nàng là thật sự thực thích bọn họ, cũng là thật sự không nghĩ tới sống lại một đời còn có thể lại trở thành vợ của con gái bọn họ.

Bất quá, lần này là con gái ruột của bọn họ.

Ôn Chi Hàn hôm nay không đi làm, lưu tại trong nhà bồi ba mẹ — cùng với vợ mới lãnh giấy hôn thú, ở cùng nhau.

Vợ chồng Ôn Hành Vân còn ở trong phòng bếp hứng thú bừng bừng mà bận rộn, chuẩn bị cho con dâu một bàn kinh hỉ.

Hết thảy đều như là đang khẳng định các nàng chính là một đôi vợ vợ hợp pháp chân thật lại ân ái.

Trừ bỏ nhỏ em gái bướng bỉnh kia của cô.

Ôn Chi Hàn xoay người nhìn về phía Ôn Úc đứng ở phía sau cách đó không xa.

Hai người trao đổi một ánh mắt, lại từng người nhìn về phía cổng lớn, ai cũng không phản ứng ai.

Thực mau, trong con ngươi màu lam của Ôn Chi Hàn lộ ra một chiếc màu đen.

Ôn Úc cũng thấy, không tự giác đến gần, muốn nhìn đến rõ ràng hơn một chút.

Ôn Úc đã thật lâu thật lâu không nhìn thấy qua dáng vẻ Thiệu Từ Tâm sinh cơ bừng bừng......

Xe vững vàng mà dừng lại.

Thiệu Từ Tâm từ ghế sau đi xuống, tầm mắt từ trên mặt Ôn Úc nhanh chóng xẹt qua.

Nàng không nghĩ tới Ôn Úc cũng ở.

Bất quá nếu Ôn Úc cũng ở..... Vậy thì thật tốt quá!

Ánh mắt thay đổi chỉ trong nháy mắt.

Một cái thời gian mở cửa đóng cửa, trong mắt nàng liền chứa đựng đầy tình yêu đối với Ôn Chi Hàn.

Nàng bước nhanh đi vài cái, rồi sau đó đột nhiên chạy lên, cầm lòng không đậu mà chạy về phía Ôn Chi Hàn, nhào vào người Ôn Chi Hàn đang vì nàng mở ra ôm ấp.

Nàng nói: "Em rất nhớ chị á, chị có nhớ em không?"

Thần sắc kia, ngọt ngào lại thỏa mãn, tựa như ôm lấy mùa xuân tốt đẹp.

Nàng không có lập tức nghe thấy Ôn Chi Hàn trả lời.

Đang lúc nàng cho rằng chính mình diễn quá lố dọa đến Ôn Chi Hàn, một bàn tay nhẹ nhàng đặt ở trên lưng nàng, Ôn Chi Hàn hơi thở ôn nhu mà phất quá bên tai nàng.

"Có." Ôn Chi Hàn nói: "Chị cũng rất nhớ em."

Diễn xuất thật khiến người ta khâm phục, câu nói kia thật làm cho người tan chảy nha.

Thiệu Từ Tâm không khỏi ở trong lòng giơ ngón tay cái lên: Phối hợp cũng không tồi nha, thay mặt mọi người cùng trong thương giới em đơn phương cấp giải cho chị!

Lại nhìn thấy Ôn Úc, người đã bị một màn này doạ cho choáng váng.

Này...... Đây là có chuyện gì?

Nhưng sự tình phát triển hiển nhiên còn không ngừng tại đây, bởi vì kế tiếp Ôn Úc liền thấy Thiệu Từ Tâm kéo Ôn Chi Hàn, ý cười doanh doanh, phảng phất tất cả tâm tư đều đặt ở người trước mắt này.

Mà Ôn Chi Hàn nhìn về phía Ôn Úc, dùng giọng điệu ôn nhu quen thuộc kia nói: "Đến đây, gọi chị dâu đi."

Ôn Úc: "......"

Cô ta đã bị đả kích.