Sau Khi Tra Nữ Xuyên Thành Vợ Trước Của Bá Tổng

Chương 21: Quyến Rũ 1

Edit: Huyễn Ảnh Vô Song

----------

Tập đoàn nhà họ Thịnh.

Thịnh Tiêu đang làm việc thì nghe giọng nói của Ôn Nguyệt.

Giọng nói của mèo con thật ngọt ngào dễ chịu, khiến tâm trí anh không hiểu sao nhớ lại tới sự mềm mại và hương thơm thoang thoảng đặc trưng khi anh ôm cô ngày hôm qua...

Rất nhanh, hình ảnh trong đầu anh liền bị cắt đứt, Ôn Nguyệt là vợ của anh em mình, anh tuyệt đối không được dính dáng gì đến cô nữa.

Hôm qua coi như là lần cuối, anh phải giữ khoảng cách với cô!

Nghe âm thanh của Ôn Nguyệt lần hai, anh mới cẩn thận trả lời.

Thịnh Tiêu: [Không cần nữa.]

Ôn Nhạc: "Không cần, không cần nữa sao...? Tôi đã nói trả lại cho anh thì nhất định sẽ trả lại cho anh, nếu là do tôi đã dùng nó nên anh không cần nó nữa, vậy, vậy thì tôi đã hiểu ý của anh rồi...."

Nghe thấy giọng nói của mèo con rõ ràng là đang khóc ở khúc cuối, Thịnh Tiêu thực sự không còn lựa chọn nào khác.

Thịnh Tiêu: [Không phải... Bây giờ tôi đang ở công ty, nếu cô không ngại phiền phức thì tôi sẽ đưa địa chỉ cho cô, cô có thể qua.]

Thịnh Tiêu: [Vị trí hiện tại]

Ôn Nguyệt: "Tôi lập tức qua ngay."

Ôn Nguyệt ăn mặc sang trọng, khi cô nhìn thấy vị trí do Thịnh Tiêu gửi tới, khóe môi nhếch lên, sau đó cô cầm khăn tay rồi đi ra ngoài.

Từ bài học đau lòng ngày hôm qua khiến cô không bao giờ nhờ tài xế ở nhà đưa đón nữa mà trực tiếp tự mình lái xe.

Hệ thống nhỏ do dự một chút, sau đó hỏi: "Cái kia... Ký chủ vốn dĩ chưa giặt khăn tay, cho nên giờ đi trả lại khăn tay cho Thịnh Tiêu, thật sự không sao chứ?"

"Giặt cái gì? Tôi chính là cố ý không giặt, cứ vậy mà mang trả cho anh ta."

"Tại sao?"

"Tất nhiên là do tôi để lại mùi hương của mình trên khăn tay rồi. Khi anh ta dùng nó, anh ta sẽ nghĩ đến tôi lúc ngửi nó. Đồ ngốc~"

Hệ thống hiểu ra, lập tức phản ứng lại, kinh ngạc nói: "Cô muốn xuống tay với Thịnh Tiêu!?"

"Cái gì mà xuống tay? Chuyện giữa người lớn với nhau rõ ràng phải gọi là, anh tình tôi nguyện được không?"

"Có thể dùng mới mẻ tinh tế như vậy miêu tả việc quyến rũ, không hổ là kí chủ, thật sự là lợi hại!" Hệ thống nhỏ giơ ngón tay cái lên.

Ôn Nguyệt đang trò chuyện với hệ thống, rất nhanh đã đến cổng trụ sở tập đoàn Thịnh thị

Cô xuống xe, ngẩng đầu nhìn tòa nhà văn phòng trước mặt, trong tiềm thức so sánh nó với tòa nhà của Phó thị, tòa nhà này ít nhất phải lớn gấp đôi tòa nhà của Phó thị.

Từ quan điểm của công ty, rõ ràng là giá trị thị trường của Thịnh thị cao hơn nhiều so với Phó thị.

Đợi đã, Phó Thời Thâm rõ ràng là nam chính, sao mà ngay cả tài sản của gia đình nam phụ cũng không thể sánh được?

Ôn Nguyệt tiến vào Thịnh thị, sau đó được nhân viên lễ tân dẫn vào thang máy, cô hỏi ý kiến của hệ thống về vấn đề này.

Hệ thống: "Dựa theo mạch của cốt truyện gốc —— Trước khi "Ôn Nguyệt" qua đời, ‘Ôn Nguyệt’ đã trao cho Phó Thời Thâm toàn bộ 60% tài sản thừa kế của Tập đoàn Ôn thị dưới tên của cô ấy. Mà 60% cổ phần của công ty thuộc sở hữu của "Ôn Nguyệt", đó là món quà sinh nhật lần thứ mười tám của cha Ôn dành cho "Ôn Nguyệt". "

Ôn Nguyệt mười phần nhập tâm, sắp bị tức đến điên.

Điều đặc biệt này thật sự là, xui xẻo xui xẻo về nhà mà, xui xẻo mẹ nó mở cửa cho xui xẻo, xui xẻo về nhà.

Nhưng vào lúc này, Phó Thời Thâm đã gọi điện thoại.

Bởi vì Ôn Nguyệt không trả lời WeChat, Ba tổng hoàn toàn mất kiên nhẫn, dưới mắt còn có quầng thâm, dùng ngữ khí rất hung hăng hỏi cô: "Ý cô là điện thoại rơi ở phòng chị cô?"

"Không biết lấy về à? Cứ thế mà để trong phòng cô ta cả đêm?"

"Còn nữa, sao tối qua cô không về nhà?"

Nghe điện thoại lại không nói lời nào, điều này làm cho tính khí của Phó Thời Thâm càng tồi tệ hơn: “Tối hôm qua tôi ở nhà cả đêm, cơ hội là do cô không tự nắm lấy, tôi tuyệt đối sẽ không cho cô cơ hội thứ hai.”

----------

Chào mn từ hôm nay mình sẽ edit tiếp bộ này nhé :))