Đối với sự biến hóa trên mặt Thẩm Trì, Ôn Nguyệt vô thức cúi đầu nhìn xuống quần áo của mình.
Suốt quãng đường về, chiếc váy do điều hòa trong xe thổi khô hoàn toàn.
Vậy biểu tình này của Thẩm Trì là có ý gì?
Ôn Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều, đi đến bên cạnh Ôn Tình, từ sân trước một đoàn người tiến vào nhà.
Cô bắt đầu cố gắng hết sức để lấy lòng Ôn Tình, đối với Ôn Tình nói mấy câu hợp tình hợp lý:
“Chị, chị đang nói gì vậy? Em đương nhiên biết đây là nhà của em a!”
“Lúc trước…...Lúc trước cả nhà phản đối như vậy, em có chút cứng đầu. Em chỉ là muốn vì tình yêu đích thực đánh cược một lần.”
“Chị, chị đừng hung dữ với em như vậy”
Trước khi “Ôn Nguyệt” gặp Phó Thời Thâm, cô ấy chính là một đại tiểu thư kiêu ngạo được cả nhà cưng chiều, kể cả Ôn Tình cũng rất nuông chiều cô em gái này.
Cả nhà đều sẽ dành những điều tốt đẹp nhất cho “Ôn Nguyệt”
Tuy nhiên, kể từ khi “Ôn Nguyệt” yêu Phó Thời Thâm, trong tâm trí cô chỉ còn lại Phó Thời Thâm, vì Phó Thời Thâm mà cùng người nhà cãi nhau, cô thậm chí còn nói rằng sẽ cắt đứt quan hệ và tự tử, bức người thân thành toàn cho cô cùng Phó Thời Thâm kết hôn……
Ôn Tình từ khóe mắt nhìn chằm chằm Ôn Nguyệt, tối hôm qua cô đã cảm thấy Ôn Nguyệt có chút kỳ quái.
Cô ấy không rời đi sau khi ba ba đã ký hợp đồng, ngược lại còn ở lại nhà qua đêm.
Lúc đó cô đang tự hỏi có phải Ôn Nguyệt cãi nhau với Phó Thời Thâm hay không.
Hiện tại xem ra, chắc chắn là như vậy. Hơn nữa còn rất nghiêm trọng…..
Ôn Tình sắc mặt lạnh lùng, trước sau không hề đối với Ôn Nguyệt có chút phản ứng nào, liền dẫn học sinh lên lầu:
“Đừng đi theo, đừng cản trở tôi phụ đạo cho học sinh.”
Vì vậy Ôn Nguyệt chỉ có thể đứng lại tại chỗ.
Thực ra, cô cũng không cần lấy lòng Ôn Tình.
Nhưng thân phận giáo viên cấp ba của Ôn Tình làm cô mê mẩn, nhất định phải có quan hệ tốt với chị gái tốt của mình!
Khi cô có quan hệ tốt với Ôn Tình, cô sẽ đi dạo một vòng thiên đường nam sinh cao trung, nếu lấy danh nghĩa của chị cô nhất định càng dễ dàng dụ dỗ các tiêu bảo bối ~
Khi Ôn Nguyệt còn đang suy nghĩ miên man, cha mẹ của Ôn Nguyệt trở về.
Giống như Ôn Tình, cô bắt đầu cố gắng lấy lòng ba mẹ.
Đến thời gian bữa tối.
Ôn Nguyệt đã giải quyết xong quan hệ với ba mẹ chỉ trong hai ba câu.
Ba người đang ăn cơm hài hoà trên bàn cơm, lúc này Ôn Tình dẫn học sinh xuống dùng cơm.
Bàn rất dài.
Ôn Tình ngồi đối diện Ôn Nguyệt.
Ôn Tình sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh, trùng hợp đem Thẩm Trì ngồi bên trái Ôn Nguyệt.
Ôn Nguyệt suýt chút nữa cảm động muốn khóc, yêu chết chị gái giáo viên trung học yyds!
Ôn Nguyệt trên mặt cười hì hì vừa gắp đồ ăn cho ba mẹ vừa trò chuyện. Tay trái của cô không thành thật chui xuống dưới bàn, lặng lẽ vươn về phía Thẩm Trì.
Tay nhỏ vừa mới vào trong áo đã bị một bàn tay to nắm lấy, kéo ra.
Ôn Nguyệt liếc mắt nhìn Thẩm Trì, thiếu niên khuôn mặt lạnh lùng căng chặt, một bộ dáng không dễ chọc.
Hắn càng có biểu tình này, Ôn Nguyệt liền càng muốn trêu chọc hắn.
Cô hoàn toàn xem hắn đang xấu hổ, tiếp tục tiếp cận hắn.
Liên tiếp vài lần sau, Thẩm Trì rốt cuộc không giãy giụa nữa.
Bàn tay nhỏ bé từ bụng chui vào qυầи ɭóŧ, vuốt ve đại côn ŧᏂịŧ nửa mềm nửa cứng.
Một vài lần vuốt ve kɧıêυ ҡɧí©ɧ, đại côn ŧᏂịŧ liền thô nóng cứng ngắc, tay nhỏ của cô không nắm hết được, nó hưng phấn nhảy lên hai lần như đáp lại……
Sau khi Ôn Nguyệt nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống côn ŧᏂịŧ, cô dùng ngón trỏ chạm vào mắt mã đang phun ra chất lỏng.
Sắc mặt Thẩm Trì vô cùng kém, trên trán nổi lên gân xanh, hiển nhiên là hắn không nhịn được nữa.
Cố tình bàn tay kia còn một tấc lại muốn tiến một thước chạm vào nơi đó, nó thật sự rất nhạy cảm đến mức hắn chuẩn bị nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia.
Khi hắn đang muốn hành động ——
Bàn tay nhỏ rút ra một cách có ý thức.
Thẩm Trì nhíu mày nhìn về phía Ôn Nguyệt, lại thấy cô đem ngón trỏ trái lên trước môi,vươn đầu lưỡi màu đỏ, liếʍ lấy chất lỏng trong suốt dính trên đó…….
Ôn Nguyệt bắt gặp phản ứng Thẩm Trì từ khóe mắt và sau khi thành công dụ dỗ mới nói với ba mẹ:
“Con ăn no rồi”