Rồi nó vùi đầu vào bộ ngực to lớn của nàng, liếʍ cặρ √υ' trắng ngần của, thỉnh thoảng dùng răng gặm núʍ ѵú nàng, và đưa lưỡi lướt quanh quầng vυ'... Hai tay Đức ôm chặt lấy thân hình quyến rũ của cô , vuốt ve tấm lưng mịn màng…
"Ôi...Hự...á...ư…ư" Giọng nói ngọt ngào và dâʍ đãиɠ của Hà vang lên trong phòng làm việc...
Hà ngẩng đầu lên và nhìn Đức, đôi mắt đầy sương mù, và cơ thể cô vặn vẹo... Trên khuôn mặt hiện lên vẻ thèm khát, rêи ɾỉ và say sưa...Giờ đây Hà không còn là cô giáo chủ nhiệm lạnh lùng và độc ác nữa mà là một người phụ nữ bị bao vây bởi những ham muốn tìиɧ ɖu͙© và khao khát khoái lạc...
Đức kề miệng vào tai cô : “Có thoải mái không”
“Không… à,… Không…” Hà chắc hẳn chưa bao giờ mong đợi một câu trả lời như vậy...
“Bây giờ không thành thật sao”
Đức đột nhiên nhấp mông nhẹ nhàng, thân thể Hà đột nhiên cảm thấy trống rỗng, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngượng ngùng...
“Đừng…”
“Thoải mái không” Đức giảm tốc độ...
"C..ó ..." Giọng Hà không thể nghe được...
“Cô có cảm thấy thoải mái không”
“Thoải mái ...” Hà cố nén hai từ này ra khỏi miệng...
Đức vẫn không tăng tốc, nhìn vẻ mặt vừa ngại ngùng vừa lo lắng của Hà, trên mặt hiện lên một nụ cười ác ý...
"Nói đi, cô thật thoải mái khi được làʍ t̠ìиɦ bởi ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của học sinh của mình..."
"Cái gì...ah ...," Nàng chưa kịp phản kháng thì ©ôи ŧɧịt̠ đã đâm mạnh vào...
“Nói,” Đức lại giảm tốc độ...
“cô bị… cô bị…”
“cô bị gì” Lần này động tác của Đức thậm chí dừng lại...
"cô đã bị...©ôи ŧɧịt̠ bự của học sinh của Đức làm cho sung sướиɠ..."
"Nói cho em biết, cô có phải là một con đĩ không "
“…”
Cô đỏ mặt, đôi mắt đã ươn ướt, nước mắt nhạt nhòa... Đức hôn nhẹ lên má Hà và dùng miệng liếʍ những giọt nước mắt trên khóe mắt của cô ...
“nói đi, em sẽ làm cho cô sướиɠ ngay...”
Đức từ từ rút ©ôи ŧɧịt̠ thịt ra khỏi háng cô, cho đến khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ sắp thoát ra khỏi cái lỗ l*и thì mới từ từ đút vào, rồi Đức bắt đầu... di chuyển chậm rãi...làm Hà thấy khó chịu và bứt dứt…Rồi Đức thấy Hà đang nhắm mắt, nhưng đôi môi anh đào khẽ mở, miệng tiếp tục lảm nhảm, thân thể khẽ run lên, rõ ràng là tràn đầy du͙© vọиɠ...
"A...a ,...hảo thoải mái...ưʍ...a...không được...ưʍ...a, ..." Giọng cô ẩn chứa vô tận thoải mái thỏa mãn...
Nhìn thấy thái độ khúm núm của Hà, Đức không thể chịu đựng được nữa, và ngay lập tức lại có một cơn bão ập đến như vũ bão... Một lúc sau , dưới đợt tấn công dữ dội này, toàn thân Hà run lên nhanh chóng, làm cô phải dùng hai tay tuyệt vọng nắm lấy cánh tay Đức, rõ ràng là sắp đạt đến đỉnh điểm...
Tuy nhiên đúng lúc này , Đức rút ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi ra, trong tích tắc cảm giác trống trải mạnh mẽ tràn vào trong lòng Hà khiến cô hoảng hốt một lúc, đầu óc trở nên trống rỗng, cô cứ thế mà lắc lư vòng vo... , tuyết trắng và mềm mại hông nhích về phía trước, hé mở một đôi mắt mờ, và hét lên với Đức một cách gượng gạo:
"A...Nhanh...Đừng...Nhanh...Nhanh...... cô muốn...cô muốn ..."
Cô đã sắp lêи đỉиɦ thì bị Đức dừng lại, khiến cô không chịu đựng được nữa, vươn tay ra, cố gắng nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ đã từng cưỡиɠ ɧϊếp cô, cái gì đạo lý, trinh tiết, xấu hổ, hoàn toàn bị ném ra ngoài,bây giờ trong mắt cô chỉ còn tìиɧ ɖu͙©... theo đuổi thú vui xá© ŧᏂịŧ...
Nhìn thấy bộ dạng khát khao của Hà, Đức cố gắng kìm lại du͙© vọиɠ trong lòng và ôm chặt lấy bằng cả hai tay...Giữ lấy eo nhỏ nhắn của Hà, một ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc đang nóng hổi áp vào lỗ l*и của Hà và không ngừng chà xát...
"Đừng...nhanh lên...cô muốn...a...đừng trêu cô nữa...nhanh lên..."
Đức đang định trêu cô một lần nữa, nhưng đột nhiên Đức nghe thấy một " cộc…cộc.. "từ hành lang bên ngoài rồi nghĩ trong đầu “là tiếng bước chân”
Âm thanh đó như thể một chậu nước lạnh dội lên đầu Đức, cơ thể Hà cũng đờ ra ngay lập tức, ©ôи ŧɧịt̠ cưng cứng của nó thì sợ đến mức mềm nhũn ra...Thấy thế, Hà đẩy Đức ra và vội vàng cài cúc áo sơ mi, nhưng qυầи ɭóŧ và quần jean của cô đã rơi xuống sàn cạnh bức tường...
Với tiếng cọt kẹt, cánh cửa văn phòng được đẩy ra, ông Hùng là phó hiệu trưởng bước vào…nói:
“Cô Hà, cô còn chưa tan làm... Thằng nhóc, lại làm cô chủ nhiệm giận à”
Ông Hùng liếc qua đây, sau đó đi tới bàn làm việc của mình, cầm một hộp cơm lên... Có vẻ như anh đã để quên hộp cơm trưa ở trường và nhớ nó khi đang về nhà nửa chừng...
“Không có gì đâu, chỉ cần phê bình em ý thôi , tí tôi sẽ cho Đức rời đi trong chốc nữa...”
Hà có vẻ nghiêm túc ngồi trên ghế, nhưng phần dưới của cô để trần trụi, thấy thế Đức đá chiếc quần jean của cô xuống bàn bên dưới, rồi nhét qυầи ɭóŧ của cô vào túi một cách nhanh chóng... Và khi ông Hùng vừa bước vào cửa, Đức đã vội vàng lau đi đống nước l*и trên bàn làm việc và vẩy lên một chút nước hoa để che đi mùi dâʍ đãиɠ xung quanh...
Tuy nhiên, Đức không dám đυ. Hà trong văn phòng nữa, vì vậy Đức giả vờ chào Hà và bước ra khỏi lớp cùng với ông Hùng...
“Thằng nhóc, cô Hà mấy ngày nay không được khỏe, em không thể để cô lo lắng được chứ”
Trên đường đến cổng trường, ông Hùng liên tục mắng Đức, và Đức không còn cách nào khác ngoài “hừm Ah”... đối phó với ông...
" Vâng...Vâng...em hiểu rồi...Được rồi, thầy Hùng, Đức nhất định sẽ không làm cho cô Hà không vui trong tương lai... "
Nhìn thấy bóng lưng ông Hùng đạp xe đi mất, Đức không nhịn được cười thành tiếng...
“Đúng vậy, em sẽ làm cho Hà "hạnh phúc"...”
còn tiếp...