Khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, sống mũi cao còn vương vết mật của Vạn Nương, lỗ tai như muốn bốc hỏa, ánh mắt né tránh, thậm chí không dám nhìn Vạn Nương.
Anh hỏi, “Nàng tên gì?”
Vạn Nương nhẹ nhàng ậm ừ đáp lại.
Ngũ thiếu gia đột nhiên nhớ tới những thứ màu vàng mà các bạn cùng lớp mở ra với ý đồ xấu trong giờ giải lao trong trường.
Anh cũng nhớ đến thứ thuốc trong miệng của họ có thể khiến người phụ nữ không thể nói được mà chỉ thở khò khè và la hét.
Anh đè nén sự bồn chồn trong lòng, cẩn thận nhìn chằm chằm vào mắt của Vạn Nương-
tuy rằng trạng thái tinh tế này quả thực có chút cảm động, nhưng rõ ràng là cô đã bất tỉnh.
Đệ ngũ thiếu gia trong lòng đột nhiên chua xót.
Cô ấy ... cô ấy có tình nguyện phục vụ không?
Cự vật của thằng bé căng đầy, đầu dươиɠ ѵậŧ nó rỉ ra chất nhờn, rõ ràng là nó muốn lắm nhưng nó lại đột ngột dừng lại vì một vài suy nghĩ bất chợt.
Vạn Nương đang choáng váng vì tác dụng của thuốc, không nghĩ được nhiều, nàng rêи ɾỉ nhẹ nhàng mê người, đồng thời ôm lấy eo của người đàn ông với đôi chân trắng thon, đưa anh ta vào giữa hai chân của mình.
Cự vật nóng hổi chọc vào âʍ ɦộ ẩm ướt, cả hai đồng thời thở dài thoải mái.
Rốt cuộc anh không kìm được mà nhấn thẳng đầu dươиɠ ѵậŧ vào cái lỗ non mềm .
Thiếu gia nắm lấy vòng eo non nớt của Vạn Nương,đi vào thêm chút nữa, từng lớp từng lớp thịt quyến rũ lập tức dâng lên, tựa hồ có vô số cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy khiến da đầu hắn ngứa ran.
Thậm chí, hơn nửa cự vật còn chưa đẩy vào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cự vật đều bị rò rỉ bên trong.
Đệ ngũ thiếu gia sững người.
Anh đỏ mặt, nhưng lần này không phải vì ngại ngùng hay phấn khích mà là vì xấu hổ.
Cho dù trước đó anh không hiểu chuyện, nhưng nam nhân luôn có hiểu biết rất cao về tìиɧ ɖu͙©, cho dù không có Ma Ma giải thích, hắn cũng mơ hồ hiểu được mình không thể làm chuyện này.
Hủy hoại bản lĩnh của một người đàn ông quá nhanh.
Nhưng nó đã xảy ra rồi, và đã quá muộn để anh hối hận.
Đệ ngũ thiếu gia ngẩn người mà xuống giường, thiếu gia cũng không có gọi người giúp việc, mà là tìm một chiếc khăn tay sạch sẽ, cúi đầu âm thầm giúp Vạn Nương lau chùi.
Anh cởi bỏ những tấm vải lụa buộc trên người cô, leo lên giường đắp chăn lụa rồi cùng cô nằm xuống.
Cơ thể của Vạn Nương rất mềm mại, và có một mùi thơm của sữa độc đáo khó tả.
Ngọn nến trên bàn lập lòe, người đàn ông trẻ tuổi mở một đôi mắt trong veo, ngập ngừng ôm cô vào lòng.
Vạn Nương thấp giọng rêи ɾỉ, vặn vẹo như một con mèo, thiếu gia có chút bất lực, lúng túng xoa lưng cho nàng.
Một lúc sau, cuối cùng Vạn Nương cũng bình tĩnh lại, ngủ ngoan ngoãn dựa vào người anh.
Anh cẩn thận tìm bàn tay của Vạn Nương,nho nhỏ và có thể dễ dàng nắm trọn nó
“Ta sẽ tốt với nàng” anh nói nhẹ nhàng, ánh mắt sáng lên.
——
Sáng hôm sau khi Vạn Nương tỉnh dậy
Cảnh tượng đêm qua hiện lên trước mắt cô, sắc mặt cô lập tức tái mét.
Cô đã bị lừa dối!
Bản thân mình cảm thấy trở nên thật bẩn!
Vạn Nương nhìn l*иg ngực trước mặt, nước mắt không khỏi rơi xuống.
Cô không hiểu, mới ở trong trang viên một ngày, tại sao cuộc sống của cô lại trở nên rối tung lên?
Đầu tiên nàng bị Nhị thiếu gia bú ɭϊếʍ, sau đó bị Ngũ thiếu gia cắm âʍ ɦộ , chỉ trong một ngày đã xuất hiện hai nam nhân, e rằng gái điếm trong nhà chứa cũng không bằng nàng!
Vạn Nương càng nghĩ về điều đó, trái tim cô càng trở thành tro bụi, thậm chí cô từng có ý định tự tử.
Nếu Bảo Bảo lớn lên và biết rằng mẹ của nó đã từng trải qua những gì, cô sợ Bảo Bảo cũng sẽ xấu hổ về mẹ.
Cô ấy đang run rẩy dữ dội, và nước mắt rơi trên ngực của Đệ ngũ thiếu gia
Sau khi bị cô ấy đánh thức như vậy, Đệ ngũ thiếu gia tự nhiên cũng tỉnh giấc.
Trước khi mở mắt, cánh tay anh đã tự động ôm lấy eo Vạn Nương, cúi đầu, hôn lên trán cô, giọng nói uể oải: “Hừm, nàng sao vậy?”
Động tác thân mật như vậy, giọng điệu ôn nhu, giống như là đối xử với một kho báu vậy, cho người ta ảo tưởng đang được trân trọng.
Vạn Nương sững sờ, ngẩng mặt ngây ngốc nhìn.