Bắc Minh Tiên Đế Truyền Kỳ

Chương 68: Đây là kỳ tích

Khi Diệp Thần nói những lời này, lại gây náo động.

"Cái gì? Hắn còn pha đồ

uống?"

"Chẳng lẽ kỹ năng pha rượu của anh ta tốt hơn Bạch Mẫu Đơn?"

"Ta tại sao cảm thấy được như vậy quỷ dị, có chút không tin?"

Trương Thiến Đình thậm chí chỉ vào Diệp Thần cười tự phụ: "Chết rác rưởi, ngươi còn có thể pha đồ

uống, đừng giả bộ ép buộc, người khác không biết, ta cũng không biết ngươi là đồ gì?"

"Trước năm cuối cấp, anh ta thậm chí còn chưa thấy quán bar trông như thế nào! Nếu anh ta chưa tổ chức tiệc khi tốt nghiệp năm cuối, đây có thể là lần đầu tiên anh ta đến quán bar."

"Hơn nữa, bữa tiệc hôm đó anh ta chỉ uống chưa đến nửa cân rượu nho! Kết quả là nôn ọe, thậm chí không thể đi lại được! Chính Lâm Khả Khả đã đưa anh về."

"Trong nhà tôi một năm, tôi chưa từng thấy anh uống một giọt rượu!

Vậy mà thật hùng hồn, tôi đã uống không dưới 10.000 loại rượu! Tôi nghĩ tổng số rượu anh uống không đến 10.000 gam!"

Nói đến đây, nàng nhìn Bạch Mẫu Đơn nói tiếp: “Bạch Mẫu Đơn! Đừng nghe anh ta thổi phồng, không hiểu sao cô lại đồng ý với anh rằng rượu Nữ Vương là rác rưởi, nhưng tôi muốn nói với cô…

Anh ta chỉ là một kẻ giả vờ! Cưỡng bức người phạm tội, mọi thứ đều vô nghĩa với anh ta, và cô nên lấy lại 200 triệu. "

Nghe vậy, Bạch Mẫu Đơn không khỏi nhíu mày.

Chẳng phải ... Cô thật mù quáng đúng không?! Thay vì thật sự biết rượu, nếm thử Nữ Vương, rượu là rác rưởi sao?

Tôi thực sự đã hiểu nhầm anh ta? Anh ta không phải là người am hiểu về rượu mà tôi tìm kiếm.

Bạch Mẫu Đơn đột nhiên cảm thấy trong lòng mất mát vô cùng.

“Cô.. Cô… thật rẻ tiền!” Tần Lạc Tuyết rất tức giận, bất chấp vô ảnh chỉ vào mũi Trương Thiến Đình.

Cô không nghĩ Trương Thiến Đình nói bậy! Dù sao Trương Thiến Đình là bạn học đại học của Diệp Thần, hoặc là vợ cũ của Diệp Thần, ít nhiều cũng biết về Diệp Thần.

Lấy lại 200 triệu cũng không có gì to tát, cô sợ Bạch Mẫu Đơn vì chuyện này mà nổi giận, trừng phạt Diệp Thần thật nặng.

"Ta ti tiện? " Trương Thiến Đình cười lạnh: "Ông của cô tuyển chọn chồng cho cô! Còn cho người thi tài đức vậy mà cuối cùng lại chọn một tên phế vật nghèo kiết xác…. Ha ha ha”

“Thế mà cô còn không những chấp nhận anh ta, còn ôm ấp anh ta, tình chàng ý thϊếp....Tôi thực sự muốn biết…”

"Nói tôi ti tiện! Vậy cô thì tính là cái gì?"

"Cô đánh rắm! " Tần Lạc Tuyết Cực độ phát điện gào rú, đã có muốn có dấu hiệu bùng nổ

Lúc này.

Diệp Thần chỉ vào Trương Thiến Đình cái mũi gằn từng chữ: " Nhớ lại từng là phân thượng vợ chồng! Cô như thế nào vũ nhục ta cũng có thể nhưng cô tuyệt nhiên không nên đi trêu chọc cô ấy!

Cô làm như vậy thành công chọc giận tôi! Tôi sẽ làm cho cô phải ngoan ngoãn quỳ xuống trước mặt cô ấy, để cô ấy vả cái miệng ti tiện của cô!”

Dứt lời, Diệp Thần nhìn về phía Bạch Mẫu Đơn, nói ra:" Làm lời tôi nói! Tôi sẽ làm cho cô biết cái gì mới xứng là rượu nữ vương.”

"Ngươi nói?” Bạch Mẫu Đơn bán tín bán nghị nói tín bán nghi nói.

“Được." Diệp Thần nói ra: "Theo như phương pháp pha chế ban đầu, bỏ vào nước dưa hấu, khí ni thơ giảm năm ounce, Bạch Lan thêm ba ounce.

Lafite giảm ba ounce , Whisky thêm hai ounce, Vodka thêm hai ounce, Mao Đài thêm ba ounce, lượng đá viên phù hợp ... Đưa cho tôi cái bình lắc sau khi đã chuẩn bị xong. "

Bạch Mẫu Đơn lập tức sửng sốt, lẩm bẩm: “ Vì sao anh ta chỉ nếm thử một ngụm rượu nữ vương nhưng lại có thể hiểu rõ thành phần của rượu nữ vương mà tôi pha chế!”

“Ha ha ha!”

Nhưng không ngờ Ngụy Tử Phi lại cười lớn nói:: "Phế vật! con mẹ nó người đây là đang nấu món thập cẩm ư?

Thêm cái này giảm cái kia, ngươi tại sao không nói nhiều để một muôi muối, ít để nửa muôi bột, lại thêm hai muỗi dấm chua?”

"Đúng vậy. Tôi ghét cái kiểu giả vờ không hiểu chuyện này." Trương Thiến Đình khinh thường.

Kết quả là ngay khi cô vừa nói ra lời, một tiếng quát bạo liệt đột nhiên vang lên.

Kết quả lời của nàng mới ra miệng, một tiếng hét to bỗng nhiên vàng lên.

‘Tất cả im miệng cho tôi! " Bạch Mẫu Đơn mặt lạnh

Lập tức yên tĩnh.

Đón lấy, Bạch Mẫu Đơn còn nói thêm: " Một đám ngu muội vô tri não tàn trẻ đần độn, các ngươi căn bản không biết Diệp tiên sinh về phương diện hiểu biết pha chế rượu bao nhiêu?!

Có thể nói đã đạt tới đỉnh cao rồi, hoàn toàn bị nghiền nát và hoàn toàn bùng nổ… Các cậu và anh ấy hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, tuyệt không thể ganh đua.”

Dứt lời, nàng một cái hoa lệ xoay người.

Lời nói vừa dứt, cô tuyệt tình xoay người lại, bắt đầu thu xếp theo những gì Diệp Thần nói.

Toàn trường tĩnh như ve mùa đông! Đều hướng Diệp Thần ném qua như giống như gặp quỷ ánh mắt.

Hắn thật sự như vậy hiểu rượu? So Bạch Mẫu Đơn còn muốn ngưu bức?

“Không thể, chuyện này không thể, chuyện này tuyệt đối không thể!” Trương Thiến Đình lắc đầu không tin, hoàn toàn không thể tin những gì mình đang nghe là sự thật.

Một tên phế vật đi ra từ khu bình dân, đến giọt rượu còn chưa nếm qua bao nhiều lại là người am hiểu về rượu? Hơn nữa còn đạt đến đỉnh cao a!

Quả thực nói mơ giữa ban ngày!

“Đừng xấu hổ!” Ngụy Tử Phi trợn mắt nhìn Trương Thiến Đình, nếu không phải nói hắn chưa bao giờ say Wanke, Lão tử có thể cười nhạo hắn, bị mắng là đồ thiểu năng sao?

“Hừ, Diệp Thần Diệp Thần, cái gì cũng có thể.” Tần Lạc Tuyết tự đắc nhào tới Trương Thiến Đình, nhìn Diệp Thần đánh bạn như thế nào.

Cô cũng rất ngạc nhiên, nhưng Diệp Thần đã mang đến cho cô quá nhiều bí ẩn, cho nên cô chọn tin tưởng rằng Diệp Thần nhất định có thể làm một ly rượu.

“Diệp tiên sinh, đây.” Lúc này, Bạch Mẫu Đơn đã chuẩn bị rượu theo ý Diệp Thần, đưa bình lắc cho Diệp Thần.

Sau khi tiếp nhận bình lắc cocktail, Diệp Thần khéo léo lắc nó, đôi mắt hợp kim titan 24k của những người có mặt đều bị mù.

"Ông trời ơi ..! Tuyệt chiêu, ai bảo vừa rồi chưa từng đi bar?"

"Kỹ thuật này chỉ đơn giản là làm nổ tung tất cả những người pha chế mà tôi từng thấy!"

"Không có hơn mười năm kinh nghiệm phục vụ quán bar, không thể đối với anh ta có tay nghề cao như vậy."

Những người có mặt thở dài.

Trương Thiến Đình ngay cả ánh mắt đều nhìn thẳng, Diệp Thần trong ấn tượng của ta đây vẫn là cái thứ rác rưởi sao? Hắn rõ ràng là một người pha rượu hàng đầu!

Bất quá rất nhanh nàng liền thầm nghĩ trong lòng: khả năng thiên phú của hắn tương đối mạnh, xem qua không ít pha chế sự pha chế rượu video, cho nên luyện được một tay hảo thủ pháp, nhưng không có học chính thức kỹ thuật phương thức điều chế, là tuyệt không xuất ra rượu ngon.

Phanh!

Lúc này, Diệp Thần đem pha chế khí vỗ vào trên bàn, nói ra: " Cầm một lọ sữa bò tới đây “.

“Sữa bò?" Bạch Mẫu Đơn mặt lộ vẻ khó hiểu chi sắc, nhưng vẫn là theo như Diệp Thần phân phó cầm bằng sữa bò cho anh.

Diệp Thần mở sữa đổ vào bình lắc, lập tức làm rượu vang trắng hơi chuyển đỏ, sau đó khéo léo lắc.

Một lúc sau anh ngừng lại, mở bình lắc đưa lên mũi ngửi ngửi, nói ra: “Còn thiếu một hương vị!”

Nói Xong, anh đem bình pha chế về phía Tần Lạc Tuyết, nói ra: “Thổi một hơi!”

“Thổi một hơi?” Tần Lạc Tuyết tự hỏi, đây là đang làm ảo thuật sao?

Tần Lạc Tuyết trợn tròn mắt, hắn biết làm cho mình vui vẻ, chỉ cần một hơi thôi cũng có thể làm cho loại rượu này có hương vị đẹp mắt?

Mặc dù nghĩ vậy nhưng cô vẫn hít thở không thông.

“Chính là!” Diệp Thần vẻ mặt vui mừng, che cái lắc lắc vài cái, hắn ra lệnh: “Mang cốc tới, đã đến lúc chứng kiến

kỳ tích.”

"Chứng kiến

điều kỳ diệu?"

Tất cả mọi người đều khó hiểu, nhưng họ đều mở to mắt, họ muốn xem điều kỳ diệu là gì.

“Hừ, sau khi pha đồ

uống đã thấy kỳ tích, coi như là ảo thuật gia vậy, có thể đừng giả bộ cường Hắn như vậy được không?” Ngụy Tử Phi chế nhạo.

“Đúng vậy, tôi đã từng thấy người giả bộ cường tráng, tôi chưa từng thấy người nào cường giả như vậy.” Hàn Nghị và Lưu Tử Kiệt cùng những người khác cũng bị chế nhạo.

Chẳng bao lâu, Bạch Mẫu Đơn mang một chiếc cốc sang.

Đúng lúc này, Diệp Thần bật bình lắc, rượu bắn tung tóe trên đầu.

Một điều kỳ diệu đã xảy ra!

Ta nhìn thấy rượu lỏng, lúc này mới tràn ra, hóa thành ngàn bông tuyết xinh đẹp, chậm rãi rơi xuống.

Nhiệt độ trên quầy bar giảm mạnh, cứ như mùa đông có tuyết.

Mọi người đều sững sờ!

Sau một thời gian ngắn, khán giả đã được một cảm giác!

"Kỳ tích! Đây là kỳ tích!"

"Vào mùa hè thiêu đốt, đổ rượu vào tuyết, thật tuyệt vời!"

"Điều này thực sự gây sốc!"

Bạch Mẫu Đơn thậm chí còn thốt lên: "Trời ơi! Không tin nổi vào mắt mình!"

Tần Lạc Tuyết che miệng, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc cùng kinh ngạc.

Trương Thiến Đình tưởng mình bị lóa mắt nên dụi dụi mắt, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Khi bông tuyết chỉ còn cách mặt đất hai mét, Diệp Thần cầm ly rượu lên, lướt qua, trong nháy mắt, ly rượu trống rỗng nguyên bản đã chứa đầy 80% chất lỏng màu trắng như tuyết.

Rượu có hương thơm, sảng khoái, hương thơm và nâng cao tinh thần.

"Thơm quá!"

Cảm xúc dâng trào.

Lúc này, Diệp Thần trơ trẽn đưa ly rượu trong tay cho Tần Lạc Tuyết, trìu mến nói: "Lạc Tuyết ba ngàn, ta chỉ lấy của ngươi uống."

Nghe được lời nói của Diệp Thần, Tần Lạc Tuyết đột nhiên cảm thấy lòng trào dâng, say mê say sưa, trên khuôn mặt xinh đẹp của anh có một nét ửng đỏ ngượng ngùng mà đáng lẽ một cô gái nên phải trải qua.

Cô chăm chú nhìn Diệp Thần, đôi mắt đẹp lập tức chứa chan tình cảm.

Thoạt nhìn, nó khá đa tình!

Lạc Tuyết!

Lạc Tuyết!

Anh ta đang nói với em rằng số người tên Lạc Tuyết trên thế giới này không dưới 3.000 người, hay một người phụ nữ hơn tôi về mọi mặt cũng không dưới 3.000 người, còn anh ta chỉ yêu mình em?