Mỗi Ngày Đều Có Mỹ Nam Quyến Rũ Tôi

Chương 76: Bị chú vừa sờ vừa chơi đùa, vừa xoa bóp âm đế

Thẩm m cảm thấy có điểm không ổn, cô lui cơ thể về phía sau, tận lực muốn thay đổi bầu không khí cho bình thường lại một chút, cô cau mày muốn hất tay đang nắm cằm cô của Lục Bạc Thần, nhưng cái tay kia lại không chút nhúc nhích.

"Có ý đó hay không, đều do tôi quyết định."

Tâm tình của Lục Bạc Thần không tệ, tình nguyện cùng Thẩm m diễn tiết mục chú nhỏ cưỡng bức cháu dâu.

Bàn tay sống trong nhung lụa vô cùng trắng trẻo và sạch sẽ, năm ngón tay thon dài, động tác cởϊ áσ cũng là cảnh đẹp ý vui.

Thẩm m giãy dụa đứng lên, bị Lục Bạc Thần bắt lấy cổ tay ấn lên ghế sô pha, lại duỗi một cái chân dài giữ chặt nửa thân dưới của cô, người đàn ông dùng nửa chiếc áo sơ mi đặt một cái trên cổ tay của Thẩm m, sau đó thắt nút lại, tay của Thẩm m liền bị trói chặt.

"Chú!" Thẩm m trừng mắt, đôi mắt quyến rũ ngập nước.

"Đừng trợn mắt như vậy, càng trừng tôi càng cảm thấy hưng phấn hơn."

Lục Bạc Thần vui vẻ nhìn khuôn mặt khó chịu và gượng gạo của Thẩm m, anh nâng cặρ √υ' của Thẩm m lên cao, năm ngón tay xoa bóp mạnh mẽ lên bộ ngực mềm mại.

"Ư ~"

Trong miệng khó nhịn hừ nhẹ, mặc dù cô chán ghét Lục Bạc Thần quấy rối mình nhưng cơ thể bị kỹ xảo dày dặn kinh nghiệm kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nhanh chóng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, những tế bào kêu gào khát khao được vui vẻ.

Bên trong chiếc áo sơ mi của Thẩm m chỉ mặc một chiếc áo ngực, không có gì che đậy, bàn tay tràn đầy sức mạnh kéo đến nhiệt độ nóng hổi khiến người ta mê mệt.

Nghe được tiếng rêи ɾỉ của Thẩm m, Lục Bạc Thần hơi nhếch môi, đẩy chiếc áo ngực mỏng manh ra, chạm đến da thịt trơn trượt.

"Bộ ngực vừa lớn vừa mềm, không biết Lục Độ đã được thử qua chưa?"

Ngón tay thon dài của Lục Bạc Thần lướt qua đầṳ ѵú cứng rắn một vòng, hài hước nhìn Thẩm m một cái: "Còn chưa sờ đến hai chỗ này, đầṳ ѵú đã cứng như vậy rồi sao?"

Thẩm m vô cùng xấu hổ, người không thể nhúc nhích, chỉ có thể bĩu môi chán ghét nhìn Lục Bạc Thần: "Không còn cách nào khác, bị chồng tôi mυ'ŧ đến nhạy cảm thế vậy, cho dù chú không đυ.ng vào nó thì nó cũng sẽ cứng lên thôi."

Lục Bạc Thần cười nhạt: "Thật không, sợ là cháu của tôi có lòng mà không có lực, hay nói cách khác, nó bị liệt dương cũng có thể khiến cháu dâu cảm thấy vui sướиɠ sao? Vậy là tôi coi thường nó rồi, hai người đã làm rồi sao? Nó cắm cái côn ŧᏂịŧ mềm yếu đấy vào trong cháu rồi à, nếu chưa thì hai người chưa làm đâu."

Vẻ mặt lạnh lùng nói lời sỉ nhục người khác, Thẩm m nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Lục Bạc Thần, tức giận, nhưng lại mơ hồ cảm thấy hưng phấn.

Giống như người thành thục gấp mấy lần Lục Bách Thành ở trước mặt cô đã nắm chắc phần thắng, thờ ơ chơi đùa thân thể cô, đối với Thẩm m mà nói có chút hấp dẫn cô.

Lục Bạc Thần cởϊ áσ ngực của Thẩm m ra, sau đó vén váy của cô đến eo, trực tiếp xé rách chiếc vớ màu da của cô, lộ ra qυầи ɭóŧ đã thấm ướt trên trong.

Vải trắng vốn đã mỏng, sau khi bị thấm nước dần trở nên trong suốt, ôm chặt lấy tiểu huyệt mọng nước của Thẩm m, chỗ kẽ hở hơi lõm xuống, hai bên múi thịt đầy đặn hơi nhô ra.

"Thật nhiều nước, cháu dâʍ đãиɠ giống như mong đợi vậy."

Lục Bạc Thần đẩy qυầи ɭóŧ của Thẩm m ra, dùng ngón tay trỏ khuấy hai cái vào trong tiểu huyệt ướŧ áŧ, giơ ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ đến trước mặt của Thẩm m, bôi dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào lên môi của cô.

Đuôi mắt của Thẩm m bắt đầu đỏ ửng lên, thân thể nhạy cảm khẽ run lên, phía dưới dâng lên nhiệt độ quen thuộc, cô không tự chủ được mà ưỡn eo về phía trước, cặp mông ma sát lên ghế sô pha bằng da phát ra tiếng vang.

Lục Bạc Thần tiện tay kéo ngăn kéo nhỏ ở dưới bàn trà, từ bên trong lấy ra một chiếc gậy đấm bóp to bằng hai ngón tay, trên thân gậy có những hạt chấm nhỏ nổi lên, trên đỉnh chóp nổi lên càng rõ ràng.

Lục Bạc Thần kéo qυầи ɭóŧ của Thẩm m sang bên cạnh, tiểu huyệt co rút sưng đỏ như sắp ứa máu, khiến nơi đó trở nên vô cùng sắc tình.

Tiếng gậy đấm bóp ‘ong ong’ vang lên, trong lòng của Thẩm m cũng bắt đầu ngứa ngáy, nhưng miệng của cô vẫn chế giễu: "Không nghĩ tới chú lại để cái loại đồ chơi nhạy cảm này ở trong phòng làm việc đấy, xem ra nội dung làm việc của chú cũng rất phong phú, vật không sạch sẽ như vậy, tôi không muốn bị nhiễm bệnh."

Không nghĩ tới Lục Bạc Thần căn bản không quan tâm Thẩm m nói cái gì, ngược lại còn tán thành gật đầu một cái: "Đúng là rất phong phú." Sau đó lại lấy từ trong ngăn kéo ra một đống đồ lặt vặt, thấy vậy, mặt của Thẩm m đỏ tới mang tai.

"Mặc dù cháu vì Lục Độ đến cầu xin tôi, nhưng trên thực tế cháu cũng không ăn thua chút nào, thằng đó vốn là một tên tàn phế, tìm tới tôi, cháu còn có thể thường xuyên được ‘ăn thịt’, nếu không, với bộ dạng dâʍ đãиɠ của cháu, ngược lại lãng phí một cách vô ích."

Gậy đấm bóp quét qua cửa huyệt khiến Thẩm m run rẩy, sau đó di chuyển đến âm đế nhỏ, đấm bóp một vòng.

"Ư a ~"