Mỗi Ngày Đều Có Mỹ Nam Quyến Rũ Tôi

Chương 55: Bị nam thần Ꮯưỡиɠ Ꮆiαи, ba người đàn ông tranh giành nhau

Do dạo đầu chưa được chu đáo, bên trong lỗ huyệt của Thẩm Âm khô khốc, nhưng vẫn đầy đặn và nhiệt tình, vô cùng thích thú mà đón nhận sự xâm nhập của Lục Bách Thành.

"Lục Bách Thành! A...Anh nổi giận cái gì chứ!...Ô ư...mau thả em ra!"

Thẩm Âm không nghĩ tới Lục Bách Thành sẽ trực tiếp tiến vào mà không nói một tiếng nào, cô không có chút phòng bị nào mà cố chống đỡ cơ thể, lỗ huyệt bị làm tự động bài tiết ra một lượng lớn dịch nhờn giúp cho cơ thể thích ứng với côn ŧᏂịŧ đang đâm vào.

Ban đầu thì hơi khô nhưng Lục Bách Thành phát hiện ra trong lỗ huyệt của Thẩm Âm rất nhanh đã ở lên trơn trượt, hơn nữa anh thấy dưới bắp chân của Thẩm Âm đỏ lên một mảng, hai múi thịt cũng sưng đỏ, nhìn là biết thời gian trước đó không lâu, Thẩm Âm lại cùng hai người kia chơi với nhau.

Tiểu huyệt đều bị làm đến sưng lên, còn chẳng biết xấu hổ mà dây dưa vặn côn ŧᏂịŧ đòi kɧoáı ©ảʍ nữa chứ.

Tại sao lại có người có thể thiếu làm như vậy chứ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt theo động tác rút ra cắm vào mà tràn ra càng ngày càng nhiều, làm tiểu huyệt còn mềm hơn cả bong bóng, bên trong nóng như lửa, côn ŧᏂịŧ to lớn của Lục Bách Thành bị vách thịt ướŧ áŧ bọp lại, giống như đâm vào đầm lầy làm con người trở nên mất hồn vậy.

Từ sau cái ngày mà anh ở trong điện thoại nghe được Thẩm Âm cùng hai người đàn ông khác lên giường, tâm trạng nóng nảy cùng lo lắng của anh cuối cùng cũng có thể dịu đi một chút.

Nhưng hiển nhiên là Thẩm Âm không muốn ân ái cùng anh, cô giãy giụa rất mạnh, cổ tay cũng bị nắm đỏ cả lên, cặp eo không ngừng uốn éo về phía trước, muốn trốn tránh không cho Lục Bách Thành cắm vào trong, không cho hai tròng mắt của Lục Bạch Thành càng hung dữ hơn.

"Em không muốn là cùng anh sao, em nói chỉ cần vui vẻ là được mà, làm em thoải mái không phải là vui vẻ rồi sao, tại sao em lại không muốn?"

Cơ thể yếu mềm của Thẩm Âm bị bụng dưới của Lục Bách Thành đυ.ng mạnh, phát ra tiếng ba ba vang dội, cặp mông đỏ ửng đẹp đến mê người, Lục Bách Thành liền không khách khí nắm lấy hai quả mềm mại màu da, xoa bóp về hai phía, lộ ra cúc huyệt tinh xảo, xinh xắn bị côn ŧᏂịŧ làm nên hơn mở rộng ra.

"Anh...ưʍ...Anh nói cái lời đáng ghét gì vậy...a ưʍ..."

Bỗng nhiên, Thẩm Âm bị đẩy mạnh lên hàng rào, sống lưng cong lên mấy lần đều bị bàn tay nóng như lửa của Lục Bách Thành đè lại, khiến cho tiểu huyệt càng lúc càng bị lộ ra.

Trong chuồng ngựa an tĩnh vang lên tiếng rên đứt quãng của Thẩm Âm và tiếng thở dốc của Lục Bách Thành, vốn dĩ Thẩm Âm rất nghiêm túc từ chối Lục Bách Thành nhưng lại khiến Lục Bách Thành cương lên xuất ra chiêu lớn, làm cô đến nỗi cô không còn dư sức để giữ lại sự cương quyết của mình nữa.

Hơn nữa, lần này kĩ thuật ân ái của Lục Bách Thành hình như tăng lên một chút, mười lần đâm vào trong thì có sáu bảy lần có thể đâm vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt của Thẩm Âm, qυყ đầυ nóng hổi dùng sức đâm một cái vào dâʍ ŧᏂủy̠ trong tử ©υиɠ, không ngừng chèn ép chất lỏng ở bên trong đi ra ngoài, khiến Thẩm Âm không còn dư bao nhiêu ý chí lại càng trở nên đáng thương.

Ngay cả mắng người cô cũng không thể nói trọn vẹn được một câu, bên trong xen lẫn tiếng rên vừa mập mờ vừa ngọt ngào, nghe giống như là ở trên giường gợϊ ȶìиᏂ.

Kɧoáı ©ảʍ từng đợt liên tục tiến vào cơ thể, nhưng Thẩm Âm vẫn cự tuyệt và phản kháng, cô như muốn trả thù Lục Bách Thành vì trước đó đã khiến cô bị thương vậy.

Đang thoải mái hưởng thụ, Thẩm Âm chợt nghe thấy một tiếng quát lớn, sau đó Lục Bách Thanh bị người dùng lực đẩy sang một bên, tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ rút ra lại cảm thấy trống rộng mà co rút lại, khiến Thẩm Âm khó chịu rên lên hai tiếng.

Hóa ra là Gia Mộc Tịnh và La Chí Tường đi tìm người, không nghĩ tới là đúng lúc đυ.ng phải tiết mục "cưỡиɠ ɠiαи" như thế này, hai người nhất thời cảm thấy tức giận, Gia Mộc Tịnh trực tiếp cho Lục Bách Thành một đấm.

Lục Bách Thành thấy hai người mà anh không muốn gặp nhất, sắt mặt liền trầm xuống.

Nhớ tới việc Thẩm Âm cùng hai người này có quan hệ mật thiết, trong lòng Lục Bách Thành vốn đã nóng lại càng nóng hơn, trực tiếp đấm lại một cái vào bụng của Gia Mộc Tịnh.

La Chí Tường phức tạp nhìn hai người đánh nhau túi bụi, nhất là sau khi thấy Thẩm Âm lo lắng nhìn về phía kia, tâm tình càng phức tạp hơn.

Có vẻ như Thẩm Âm không bỏ được Lục Bách Thành.

La Chí Tường cởi roi ngựa trói hai tay của Thẩm Âm ra trước, sau đó cởϊ áσ khoái cả mình ra trùm lên người của Thẩm Âm.

Thẩm Âm muốn ngăn lại hai người đang đánh nhau kia, nhưng bọn họ lại không nghe, mắt thấy hai người càng đánh càng hăng, trên khuôn mắt tuấn tú đã có thêm mấy vết thương, Thẩm Âm liền trở nên nóng nảy: "Hai người đánh nhau cái gì hả, cả hai cùng làm tôi cũng không có vấn đề gì mà!"

Từng dáng vẻ đẹp trai đều là bảo bối của cô, bị thương như vậy sao cô không đau lòng được chứ?

"..."

Ba người đàn ông đứng ngây ra một chỗ một lúc, rồi nghiêng đầu nhìn Thẩm Âm.

Bầu không khí chợt đọng lại.