Quý Bạch là Mafia trâu nhất Tây Thành , con người ngoan độc lãnh khốc. Ở Tây thành làm sòng bạc ngầm , súng ống đạn dược, tất cả việc trái pháp luật đều làm qua
Nhưng mà có một ngày Quý Bạch bị lật xe. Tên thủ hạ đi theo hắn 5 năm vẫn luôn trung thành và tận tâm. Thậm chí rất nhiều lần vì Quý Bạch đỡ đạn thiếu chút nữa chết.
Thế nhưng lại là cảnh sát nằm vùng! Hang ổ của Quý Bạch trực tiếp bị bắt. Mấu chốt nhất là đem đống súng ống đạn dược đưa ra ngoài, Bản thân cậu cùng các tiểu đệ liên quan đều bị chộp tới Cục Cảnh Sát.
Dưới nhà giam tốt tăm
Quý Bạch đôi tay mang còng tay màu bạc , khuôn mặt cười lạnh hai chân vắt chéo đặt ở trên bàn thẩm vấn .
"Hắc, Cố Yến Kiêu, không nghĩ tới lại gặp mặt. Lần trước anh bị người ta bắn một phát súng, không nghĩ thế nhưng còn có thể sống sót."
Quý Bạch rung rung đôi dày da thượng hạng, tro bụi rơi xuống hồ sơ trên giấy của Cố Yến Kiêu . Cố Yến Kiêu là đối thủ một mất một còn của Quý Bạch , từ lúc Quý Bạch lên làm thủ lĩnh Thanh Long Bang , Cố Yến Kiêu liền bắt đầu điều tra hắn. Mấy năm nay đều bị Cố Yến Kiêu chèn ép
Nhưng mà người của Cố Yến Kiêu cũng bị tổn thất không ít, hắn bị trúng đạn ở ICU nằm tròn 1 năm
"Quý Bạch, tôi khuyên cậu thành thật ra kia nói nơi cất súng ống đạn dược."
Cố Yến Kiêu đẩy đẩy mắt kính gọng mạ vàng trên mặt , mặc quân phục màu lam làm hắn trở nên văn nhã tự phụ.
"Súng ống đạn dược? Cái gì súng ống đạn dược?"
Quý Bạch đào đào lỗ tai, không kiên nhẫn nói: "Cố Yến Kiêu, anh thật mẹ nó oan uổng tôi . Lão tử chỉ mở sòng bạc mà thôi. Tùy tiện cho anh thẩm vấn , dù sao lão tử cũng không biết."
" Nếu như cậu thẳng thắn từ khoan tôi có thể cùng cấp trên thương lượng xin giảm hình phạt cho cậu ."
Quý Bạch lại không tức giận . Khóe miệng ngược lại mang theo một tia tươi cười.
"ha , Cố Yến Kiêu. Anh cho rằng tôi không biết? Trước mắt anh bắt được chứng cứ phạm tội, tôi nhiều nhất ngồi tù 3 năm. Ở trong ngục giam biểu hiện tốt một chút còn có thể giảm hình phạt đến hơn một năm. Hơn 1 năm sau tôi ra đánh chết hắn "
Cố Yến Kiêu tiến đến Quý Bạch bên tai, thanh âm âm lệ mà nói.
"Tôi nhưng thật ra không nghi ngờ Quý tiên sinh sẽ trả thù tôi. Ba năm trước đây, có người đã từng bán đứng Quý tiên sinh ở bến tàu kia . Quý tiên sinh đem người nọ hai chân chém sau đó ném tới trại chăn nuôi"
"Biết thì tốt ! Đừng đến gây chuyện với tôi, nếu không tôi đánh chết anh!"
Quý Bạch bắt lấy cổ áo Cố Yến Kiêu hung tợn uy hϊếp nói.
Cố Yến Kiêu bắt lấy Quý Bạch trực tiếp đem Quý Bạch ném tới trên bàn thẩm vấn
Quý Bạch đầu đập vào góc bàn, gây ra tiếng vang lớn
"Con mẹ nó Cố Yến Kiêu . Quý Bạch tôi nhất định không tha cho anh!"
Cố Yến Kiêu nắm lên còng tay Quý Bạch ném đi. Quý Bạch ở trên đường lăn lộn nhiều năm như vậy, thân thủ tuy nhanh nhẹn thế nhưng có thể bị Cố Yến Kiêu lập tức ném đi
Trán Cố Yến Kiêu bị đánh ra một vết máu, nhưng mà hắn cũng không tức giận ngược lại khóe miệng gợi lên ý cười, "Quý Bạch, dù sao cậu cũng đổ máu. Hiện tại coi như là tôi thiếu cậu."
"Đến đi! Tôi đâu có sợ!"
Nhưng mà Quý Bạch trăm triệu lần không nghĩ tới Cố Yến Kiêu trực tiếp dùng còng tay còng 2 chân cậu vào bàn thẩm vấn
Cố Yến Kiêu từ trong ngăn kéo lấy ra 1 chiếc quân đao Thụy Sĩ cắt dây lưng Quý Bạch. Nháy mắt dây lưng bị cắt thành 2 nửa
"Cố Yến Kiêu anh dám đem tôi thiến. Tôi cho anh đoạn tử tuyệt tôn!"
Quý Bạch nửa người dưới chợt lạnh, quần hắn đã bị lột xuống dưới.
Bí mật che giấu bấy lâu của cậu nếu như bị Cố Yến Kiêu biết, cậu còn không bằng đi tìm chết!
"Yên tâm, sẽ không thiến cậu. Chỉ cần Quý thiếu đem địa điểm giấu súng ống đạn dược nói ra, tôi không động cậu."
Cố Yến Kiêu đẩy đẩy gọng kính tơ vàng, vẻ mặt lương thiện mà nhìn Quý Bạch.
"Không biết!"
Quý lão bản như cũ ngạnh cổ, không chịu thua.
Qυầи ɭóŧ Quý Bạch bị cắt thành 2 nửa
"Cố Yến Kiêu, anh mẹ nó làm cái gì!"
Quý Bạch muốn kẹp chặt hai chân, nhưng hai cái đùi bị trói ở chân bàn căn bản khép không được.
Cố Yến Kiêu cúi đầu thấy, Quý Bạch người lớn lên cao lớn, nhưng không nghĩ tới dưới thân lại bóng nhẵn. Côи ŧɧịt̠ nhỏ phía dưới màu hồng nhạt thế nhưng không có hai viên tinh hoàn, mà ẩn dưới đó lại là khe thịt nhỏ
"Quý Bạch, cậu là nữ?"
"Cố Yến Kiêu, lão tử muốn tố cáo anh cưỡиɠ ɠiαи! Cục trưởng sẽ không cho phép anh làm như vậy!"
Quý Bạch dùng sức mà đập cái bàn, phát ra tiếng vang loảng xoảng .
Nhưng mà Cố Yến Kiêu cúi xuống tiến đến trước mặt Quý Bạch ôn nhu mà cười : "Tôi cùng lắm thì không làm cảnh sát. Nhưng chuyện Quý lão đại phía dưới lại có bướm nhỏ của nữ nhân thì chuyện này có thể cho mọi người biết."
Quý Bạch phục hồi tinh thần lại, ngón tay Cố Yến Kiêu liền dán lên bướm nộn, ngón tay nhấn vào âm đế một cái