Tương Tư rụt rụt đầu, trong lòng có cảm giác không ổn, nhưng cũng không biết vì sao lại cảm thấy không ổn, chỉ sợ hãi né tránh môi Nhung Vu , nhỏ giọng nói:
“Cùng huynh đi, có cái gì thú vị, huynh thiên vị lại thích quản muội cái này cái kia, muội ở bên ngoài nghèo khổ một năm, hiện giờ cẩm y ngọc thực sống tự do tự tại trong cung, sao lại phải đi ngao du nữa?.”
Nhung Vu vừa nghe, lại cười lạnh, không muốn cùng nàng tranh cãi, duỗi tay vỗ vòng eo nàng, nói:
“Muội cánh còn chưa đủ cứng, đã vội vàng muốn rời bỏ ca ca, ca ca đối xử với muội thế nào, bây giờ cũng biết bên ngoài qua ngày không dễ chịu rồi sao, sao không nhớ mình đã nhẫn tâm với ca ca thế nào, thật sự đáng giận.”
Bị hắn vuốt bên hông, hơi thở Tương Tư hỗn loạn hơn rất nhiều, nàng đỏ mặt, cười lên ở trong lòng ngực hắn xoắn đi, lại xoay người lại, đem mặt chôn ở trong lòng ngực hắn, hơi hơi thở gấp.
Dù là như thế, cũng không nói ra được lời hắn đừng sờ nữa.
Luyến tiếc nói.
Tương Tư cùng Nhung Vu, bọn họ từ nhỏ đã là như vậy , nàng không muốn xa rời hắn, kính yêu hắn, hắn yêu quý nàng, dung túng nàng, huynh muội hai người ở tại Lưu Diễm Cung này, ngươi dán ta, ta dán ngươi,cùng nhau lớn lên.
Bọn họ thích dây dưa ở bên nhau, cũng yêu thích vuốt ve lẫn nhau, những điều này làm cho Tương Tư cùng Nhung Vu, đều cảm thấy tâm an.
Nhưng cũng không biết vì sao, hai năm trước, Nhung Vu rời đi Tương Tư , rời đi Lưu Diễm Cung ngăn địch bên ngoài , hắn mười sáu tuổi, Tương Tư mười bốn tuổi, hiện giờ, Nhung Vu mười tám tuổi, Tương Tư mười sáu tuổi.
Hắn lại vuốt ve nàng, nàng lại không giống như hai năm trước chỉ cảm thấy thoải mái an tâm mà còn cảm giác khác.
Nàng bắt đầu cảm thấy không ổn, tay ca ca , ở vòng eo nàng, cảm giác vuốt ve lại làm nàng hãi hùng khϊếp vía, làm nàng có chút muốn tránh né.
Nhưng mới tương phùng, nàng vẫn muốn thân cận hắn, lại sợ hắn đẩy ra nàng.
Mặc dù hiện tại là như vậy, nhưng thấy ánh mắt của hắn nhìn nàng vẫn là lạnh, nàng biết trong lòng hắn vẫn còn tức giận, đổi thành cô nương nhà ai, làm ra gièm pha như vậy, trưởng bối trong nhà đều cảm thấy vô cùng tức giận .
Bây giờ, ca ca còn có thể đối xử với nàng như vậy , nói rõ muốn đem việc này cho qua, Tương Tư thật sự luyến tiếc, đem hắn đẩy ra.
Nhung Vu thấy nàng cười, bất đắc dĩ thở dài, chỉ ôm nàng nằm xuống tháp, để nàng ghé vào trong lòng, đôi tay đặt ở trên eo nàng , tay vốn dĩ đang vỗ eo thịt , chậm rãi sờ đến trên lưng, sau cổ , lại đi xuống, chậm rãi vuốt ve sau eo nàng.
Nàng lười nhác nằm bò, cùng đại ca thân cận, nỗ lực để mình lại lần nữa có thói quen để ca ca vuốt ve, nàng nghĩ có phải đã một thời gian không cùng ca ca thân cận , nên mới có cảm giác không thích ứng như bây giờ hay không ?.
“Tương Tư.”
Nhung Vu nằm ở dưới thân nàng, mềm nhẹ xoa phía sau lưng nàng, nhẹ nhàng lên tiếng, Nhung Vu hỏi:
“Tiêu Chính Bình có từng sờ qua muội như vậy không?”
“Không có.”
Nàng nằm trong lòng ngực ca ca, đem đầu nghiêng qua một chút, bĩu môi, ủy khuất nói:
“Hắn ngay cả tay của muội cũng không chịu nắm, muội muốn nắm tay hắn, hắn còn nói muội quá phóng đãng, ca ca, hắn mắng muội.”
Tiểu cô nương bắt đầu cáo trạng, thật sự chịu quá nhiều ủy khuất khi ở bên Tiêu Chính Bình , cho nên tiểu cô nương hiện tại muốn cùng ca ca cáo trạng.
Thân thể Nhung Vu thả lỏng một ít, điều chỉn tư thế nằm trên người hắn của Tương Tư có thể làm nàng thoải mái một ít, hắn nhẹ giọng dỗ nói:
“Tương Tư không phải phóng đãng, chỉ là nếu muốn thân cận, Tương Tư chỉ có thể làm cùng ca ca, ca ca thích muội, cùng muội thân cận là theo lẻ thường, Tiêu Chính Bình không thích muội, hắn chán ghét muội, tự nhiên không muốn cùng muội thân cận.”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~