Nhìn dáng vẻ của Quý Hoa Dao khó nhịn thì côn th*t của Cảnh Liệt cũng trướng đau, thẳng tắp dựng đứng ở giữa hai chân, hắn cố nén suy nghĩ có được du͙© vọиɠ mà nữ nhân mình yêu, chậm rãi rút ngón tay ra, sau đó yên tĩnh không hề làm gì nữa.
Trong tiểu huyệt của Quý Hoa Dao lập tức liền trở nên trống rỗng, nàng bất lực nhìn Cảnh Liệt, không biết nên làm thế nào mới tốt đây?
"Dao Dao... Nàng biết ta là ai sao... Chỉ cần nàng trả lời đúng... Ta liền dùng côn th*t lớn làm nàng... Làm cho nàng thoải mái..." Cảnh Liệt vừa nói, vừa bắt đầu xoa nắn hai vυ' to của Quý Hoa Dao. Nàng trổ mã rất xinh đẹp, vòng eo thon nhỏ còn hai vυ' vừa to vừa tròn, đầu v* màu hồng, quầng vυ' cũng là nho nhỏ một vòng, khiến người ta không thể rời mắt.
Giờ phút này, Quý Hoa Dao thật sự nhịn không được, nàng khàn giọng gọi một tiếng, "Hoàng Thượng..." Sau đó hai chân trắng nõn quấn chặt vòng eo rắn chắc của của hắn, "Ưʍ... A... Hoàng Thượng... Cho thϊếp... Ưʍ... Thϊếp thật sự chịu không nổi rồi..."
Nhưng mà người kia vẫn không thỏa mãn, hắn khẽ dỗ dành nói: "Ngoan... Gọi tên của ta... Sau đó sẽ cho nàng ăn gậy to..."
Một dòng xuân thủy chảy ra từ hoa huy*t, Quý Hoa Dao bất chấp kiêng kị, lớn mật gọi ra tên húy của đương kim thiên tử, "Cảnh Liệt... Cảnh Liệt... Cầu xin người... Cho thϊếp đi..."
Nghe Quý Hoa Dao gọi thẳng tên húy của mình, giống như Cảnh Liệt ăn phải một liều xuân dược vậy, máu huyết toàn thân sôi trào, rốt cuộc hắn cầm côn th*t thô dài của mình, nhẹ nhàng cọ xát vào trên dưới hoa huy*t mềm mại của Quý Hoa Dao.
Quý Hoa Dao là tấm thân xử nữ, Cảnh Liệt sợ làm nàng bị thương, chờ khi hắn làm côn th*t ướŧ áŧ thì hắn mới chống đỡ miệng huyệt mở ra chút, chậm rãi đỉnh đi vào nửa cây, lại chậm rãi rời khỏi, cứ như thế qua lại hơn mười lần, mới rốt cuộc ngừng ở trước tấm màng mỏng kia.
Hắn lập tức sẽ có được nàng? Cảnh Liệt hưng phấn đến cả người đều run rẩy, hắn nắm lấy eo thon của Quý Hoa Dao rồi dặn dò: "Chờ lát nữa nếu đau thì cắn ta."
Vật kia của Cảnh Liệt thật sự quá lớn, cho dù chỉ cắm vào qυყ đầυ cũng làm Quý Hoa Dao cảm thụ sâu sắc, nàng thở gấp, "Thϊếp khó chịu... Bên trong ngứa lắm... Người mau tiến vào đi..."
Đối mặt với sự khẩn cầu phóng đãng của nữ tử mình yêu như thế, Cảnh Liệt rốt cuộc nhịn không được mà cắm xuống, một màng mỏng lập tức bị đâm thủng từ việc côn th*t cứng rắn to dài cắm vào, máu xử nữ đỏ tươi đã bị ép chảy ra cửa huyệt, theo cánh mông chảy xuống giường.
Bởi vì trúng xuân dược quá mức mãnh liệt nên Quý Hoa Dao không hề cảm thấy một chút đau đớn, nàng chỉ có thấy sảng khoái no trướng, nàng khẽ yêu kiều rêи ɾỉ 'ư ư', chỉ chốc lát sau liền thích ứng côn th*t thô dài của Cảnh Liệt, mị thịt trong tiểu huyệt cũng không thể kiềm chế mà cắn chặt thân gậy.
"Phải thọc rồi..." Cảnh Liệt thấy Quý Hoa Dao không có kêu đau, ngược lại tiểu huyệt kẹp chặt lấy hắn nên hắn liền đỡ lấy vòng eo bắt đầu thẳng tiến rút ra, chỉ cảm thấy bên trong hoa kính vừa nóng vừa mềm. Hơn nữa tầng tầng lớp lớp thịt non bao vây lấy hắn, giống như nhung tơ không ngừng liếʍ mυ'ŧ côn th*t của hắn. Đặc biệt là sâu bên trong cái miệng nhỏ, mỗi lần hắn thọc mở nó, thì nó sẽ như vỏ trai kẹp qυყ đầυ của hắn làm hắn nhịn không được thở dốc, "Dao Dao... Tiểu huyệt của nàng kẹp chặt quá... Cắn chặt ta như vậy... Muốn làm ta bắn sao... Nàng buông lỏng một chút... Chờ ta cắm nàng thoải mái... Lại bắn mưa móc cho nàng uống..."