Khí Vận Hệ Thống

Chương 69: Nhiệm vụ tông môn

Tần Vũ cấp tốc phi hành trên không trung, hắn đang ra ngoài làm nhiệm vụ tông môn!

Ban đầu hắn dự định, một mạch cắn đan dược các loại, lợi dụng linh khí nồng đậm, một mực bế quan tiềm tu cho khỏe thân. Nhưng mà hệ thống của hắn từ lúc vô đây lại nhảy ra một cái tính năng mới.

Điểm cống hiến tông môn kiếm được một đổi một thành điểm hệ thống.

Ban đối với điểm hệ thống đầu hắn còn đang có chút lười, vì chém gϊếŧ yêu thú có chút nhàm chán, với cả không lẽ ngày nào cũng đi trảm sát yêu thú, người khác sẽ sinh nghi, nào ngờ thuận tiện như vậy, một công đôi việc.

Vừa lấy được điểm cống hiên tông môn, vừa tích được điểm hệ thống. Hơn nữa hắn chú ý đến đến "Cải tạo tư chất lĩnh ngộ dược dịch" trong cửa hàng, điều kiện đổi là cống hiến tông môn tích lũy 10 vạn.

Nên hắn không thể không ra ngoài làm nhiệm vụ.

Nói đoạn, bây giờ tu vi của hắn đã đột phá Nguyên Anh ngũ trọng thiên, cái này là hắn đổi thẻ tăng cấp với hệ thống tranh thủ phục dụng trước lúc tiến vào tông môn, để cho hệ thống lần nữa lại tạo mới tích lũy. Sau mồi hồi đắn đo suy nghĩ, hắn quyết định chọn nhiệm vụ cấp bậc Hóa Thần sơ kỳ, mặc dù hắn có khả năng làm nhiệm vụ cấp bậc Hóa Thần đỉnh cấp, nhưng mà hắn cũng cẩn thận một chút, trước tiên xem thử cách thức làm nhiệm vụ trong tông môn như thế nào, độ khó dễ ra sao rồi mới quyết định mạo hiểm sau. Hắn cũng không phải là loại sính cường thể hiện, tâm tư cẩn thận vẫn hơn.

Lần này nhiệm vụ của Tần Vũ là dẹp loạn thú triều ở thành trấn nhỏ ở phía bắc Trung Thổ, nơi này hoang vu vắng vẻ, chỉ có một vài gia tộc nhỏ tụ tập tạo nên một thành trấn cầm cự sinh hoạt, không hiểu sao mấy tháng gần đây số lượng yêu thú bạo tăng, xuất hiện quấy phá liên tục, trong thành đã phái nhiều cao thủ thăm dò, nhưng mà thảm bại trở về, tử thương không ít.

Thành chủ quyết định bỏ ra một cái giá không nhỏ, cầu cứu thượng cổ Thanh Vân tông, phái cao thủ đến điều tra, dẹp loạn yêu thú cuồng triều.

Lần này đồng hành với Tần Vũ có bốn huynh đệ đồng môn, Tần Vũ dẫn đầu, trong đám này Tần Vũ chỉ có hứng thú với tên Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ Ngạo Dương, vốn chỉ là một ký danh nội môn đệ tử. Tần Vũ sống hai kiếp người cũng không vô ích, liếc mắt đã nhìn ra trên người Ngạo Lâm một khát khao mãnh liệt trở mình, hắn cho thủ hạ đi nghe ngóng tin tức.

Tần Vũ liền từ thủ hạ biết được Ngạo Dương tư chất không tệ, lại đang tích cực tìm kiếm cho hắn một cái minh chủ để đi theo cứu vãn tình thế cấp bách của gia tộc. Bởi vậy, Tần Vũ mới sinh ra hứng thú với hắn, thông qua nhiệm vụ lần này đánh giá hắn trên dưới một lượt xem xem có đáng làm thủ hạ hắn hay không. Rồi vươn tay trợ giúp gia tộc hắn một hai, dù sao người đời cũng có một câu: Dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Mà bối cảnh của Ngạo Dương vừa vặn lại phù hợp với câu nói này, kết xuống một cái ân tình này, Tần Vũ tự tin thu tới tay thêm một thủ hạ đắc lực.

Ngạo Dương vừa phi hành vừa nghĩ ngợi trong lòng, lần này hắn cố ý đăng ký vào làm đệ tử hỗ trợ cho đội ngũ của Tần Vũ, để có được cơ hội tiếp cận Tần Vũ, cố gắng thể hiện gây ấn tượng tốt đẹp, hy vọng để mắt tới hắn.

Trong thượng cổ tông môn có quy định, mỗi đội ngũ chính quy cần có ít nhất một ký danh đệ tử, cái này là để hỗ trợ cho đệ tử ký danh nội môn có cơ hội kiếm điểm cống hiến, tiếp xúc với cao thủ.

...

Tam Sơn Thành.

Tần Vũ đội ngũ đang nghe thành chủ tóm tắt lại sự tình việc xảy ra trong mấy tháng qua. Tần Vũ bỗng chốc nói:

- Làm phiền thành chủ đem cho ta chi tiết báo cáo sự việc này.

- A ..

- Có vấn đề gì sao?

- Không có gì, ta sẽ nói người mau chóng mang qua cho thiếu hiệp.

Thành chủ Tam Sơn Thành tu vi Hóa Thần sơ kỳ, hắn đang an an ổn ổn bệ nghễ cai quản cái Tam Sơn Thành nên không muốn mạo hiểm đi điều tra, hơn nữa hắn lại tiếc tiền nên trong lúc báo cáo lên Thượng cổ Thanh Vân tông môn cầu cứu hắn có nói giảm nói tránh đi một chút.

Tần Vũ vừa đến là nhận ra một vài điểm bất thường, tu sĩ trong thành nơm nớp lo sợ, hơn nữa không khí cực kỳ tang thương, thảm trọng. Chuyện này tuyệt đối không có đơn giản như mô tả trong nhiệm vụ.

Hơn nữa tên thành chủ này không hiểu tại sao cứ nói đại khái qua loa sự tình cho đội ngũ Tần Vũ làm hắn càng sinh nghi, trực tiếp yêu cầu cung cấp thêm tài liệu báo cáo.

Mặt khác hắn phái Ám Dạ Hành thám thính tình báo xung quanh. Điều tra thăm dò một hai chuyện xảy ra trong sơn mạch.

Mặc dù thượng cổ tông môn cấm các thế lực khác tiến vào Trung Thổ, nhưng mà Ám Dạ Hành luôn luôn hành sự cẩn mật, với cả chỉ phục vụ cho hắn là chủ yếu, cũng không phải là đến cướp đoạt sinh ý của thượng cổ tông môn, nên Tần Vũ cũng không quá để ý chuyện này. Một mặt hắn cực kỳ thu liễm, chỉ sử dụng lực lượng Ám Dạ Hành ở bên ngoài tông môn, phục vụ hắn lúc cần ra ngoài có thêm thủ hạ sai khiến, dù sao đám thủ hạ tiến vào đây tu luyện cùng đợt với hắn vẫn còn quá yếu đi!

Hắn không thể không cẩn trọng suy nghĩ cho bản thân được, nên quyết định đem theo một vài thân tín Ám Dạ Hành bí mật bố trí phụ cận tông môn.

Tiếc là lần này lão Thái bà đột nhiên có việc không thể theo hắn được, hắn có chút mất mát dù sao lão Thái bà đối với hắn mà nói vẫn là tuyệt đối tin tưởng hơn những người khác.

- Thiếu chủ, đây là thám báo.

Tần Vũ đọc xong thám báo, thở ra một hơi, bóp nát ngọc giản, chuyện này mà nói có chút phức tạp. Nhưng vẫn nằm trong tầm kiểm soát, hắn quyết định sẽ giải quyết cái nhiệm vụ này.

Haiz, hắn thở dài một hơi, hắn của chỉ thể sử dụng Ám Dạ Hành như một đơn vị tình báo, không thể nói họ ra tay.

Bởi vì Trung Thổ thượng cổ tông môn quy định rất nghiêm ngặt, nhất là chuyện tu luyện làm nhiệm vụ của các thế gia chi tử, nếu phát hiện ra sử dụng lực lượng của gia tộc để làm nhiệm vụ lập tức đuổi khỏi sơn môn.

Đây chính là vì để công bằng cho các đệ tử trong tông, nếu không một mạch thế gia chi tử nhận hết nhiệm vụ rồi phái cao thủ trong nhà đi giải quyết, ngồi không nhận điểm cống hiến há chẳng phải là thua thiệt lớn cho tông môn hay sao, hơn nữa còn cướp đi cơ hội lịch luyện của các đệ tử khác cho nên đối với chuyện này các lộ thượng cổ tông môn làm rất nghiêm ngặt, hắn cũng không thể làm trái, tránh cho sư phụ hắn khó xử, người người dị nghị.

Một khi mất điểm trong lòng lão sư của hắn, thật sự là một thiệt thòi lớn, hắn đang thuận lợi ôm cái cổ thụ lớn bực này, làm sao có thể sơ suất làm mất được, sau này bước một chân ra giang hồ, tu sĩ cũng phải e dè uy danh sư phụ của hắn một vế.

Sau này hắn có tranh đoạt thiên hạ, lão sư hắn trợ giúp một tay cũng là một chuyện rất tốt, nên hắn bắt buộc phải cẩn trọng hành sự, nếu không được không bằng mất. Lòng người trước nay đều là khó đoán.

Hôm nay có thể nói thích ngươi, hôm sau liền có thể đuổi gϊếŧ ngươi!