Cơn buồn ngủ của Quý Du Nhiên bay phân nửa, cô buồn cười nhìn Nhiễm Nhất Bạch.
“Anh nói cái gì?”.
Nhiễm Nhất Bạch liếc mắt nhìn cô một cái, “Yên tâm, tôi sẽ không chạm vào cô, tôi chẳng qua chỉ là muốn làm một cuộc thử nghiệm, cô chỉ cần nghĩ cách kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ của tôi là được rồi.”
Hắn đang nghĩ cái gì vậy?
Quý Du Nhiên dùng một ánh mắt ngu ngốc để nhìn Nhiễm Nhất Bạch.
“Anh đang nói giỡn với tôi đó à?”
Nhiễm Nhất Bạch giật giật môi, giữa chân mày hơi hơi nhăn lại, nghiêm túc nói.
“Tôi không nói giỡn với cô, nếu cô nguyện ý làm, tôi sẽ không bạc đãi cô, tôi sẽ tiếp tục tuyên truyền cho tác phẩm của cô, thế nào?”
Không thể không nói, câu nói cuối cùng này của Nhiễm Nhất Bạch đã chạm đến tâm khảm của Quý Du Nhiên, điều kiện này đúng là dùng tiền cũng khó mà mua được, hơn nữa hiệu quả lại vô cùng vô cùng tốt.
Lại nói, nhìn đến biểu tình suy sút của Nhiễm Nhất Bạch, tựa hồ con người hào quang chói sáng lúc bình thường thì nay như mấy sợi tóc đang rũ trước trán hắn lúc này, vô cùng ũ rũ.
Tiếp xúc với Nhiễm Nhất Bạch mấy ngày nay, cô chưa từng thấy qua cảnh hắn sa sút đến thế, chẳng lẽ là gặp chuyện gì lớn đả kích sao?
“Anh…rốt cuộc bị làm sao vậy?”.
Quý Du Nhiên nhẹ giọng dò hỏi, trong giọng nói mang theo một chút ôn nhu không dễ phát hiện.
Nhiễm Nhất Bạch xoa xoa tóc, trước khi gặp Quý Du Nhiên, hắn dường như đã không ôm bất kỳ hy vọng nào với thân thể này của mình, nhưng một khi đã nếm được ngon ngọt rồi, thì cảm giác này không cách nào có thể vãn hồi được nữa.
“Đừng hỏi nhiều như vậy, cô chỉ cần nói cho tôi biết là cô đồng ý hay không thôi, cho cô thời gian 5 giây suy nghĩ, nếu cô không đồng ý thì tôi sẽ gọi nữ nhân khác tới.”
Nhiễm Nhất Bạch nói xong liền bắt đầu đếm ngược.
“Năm.”.
“Bốn.”.
“Ba.”.
Không nói gì sao?.
“Hai.”.
Tốc độ đếm ngược của Nhiễm Nhất Bạch thoáng chậm lại.
Cô ấy không phải để ý nhất chính là danh lợi sao? Chẳng lẽ điều kiện mà hắn đưa ra không đủ mê người?
Ngay khi Nhiễm Nhất Bạch cắn răng chuẩn bị nói ra số “một”, Quý Du Nhiên rốt cuộc mở miệng.
“Anh xác định không chạm vào tôi?”.
Nhiễm Nhất Bạch câu môi cười.
“Đương nhiên.”.
“Vậy thì được.”.
Quý Du Nhiên đưa tay đóng cửa lại, tùy ý buộc tóc lại, đá rơi đôi dép lê trên chân, bước chân trần đến trước mặt Nhiễm Nhất Bạch.
“Bắt đầu thôi.”.
Môi đỏ của Quý Du Nhiên khẽ mở, lộ ra một nụ cười tươi không rõ ý vị.
Nhiễm Nhất Bạch còn chưa nói lời nói, Quý Du Nhiên đã dùng lực đẩy hắn một phen, khiến hắn ngã ở trên sô pha.
Theo sau đó, cô làm ra một động tác khiến Nhiễm Nhất Bạch huyết khí dâng trào.
Cô nâng chân lên, dẫm nhẹ lên hạ bộ của Nhiễm Nhất Bạch.
Cái chân nhỏ nhắn tinh tế trắng nõn, móng chân cũng được cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, đáng yêu khiến người khác muốn cắn một ngụm.
Quý Du Nhiên không nhẹ không nặng cách áo tắm dài nhẹ nhàng cọ xát dươиɠ ѵậŧ của Nhiễm Nhất Bạch, một đôi mắt thanh triệt mang theo một chút ý cười mị hoặc nhìn hắn.
“Đừng nhúc nhích.”.
Âm thanh của cô như mang theo ma lực, Nhiễm Nhất Bạch nghe xong liền thật sự không cử động, chỉ có hầu kết lăn lộn một chút.
Vật mềm dưới chân nhanh chóng bành trướng, Quý Du Nhiên âm thầm kinh ngạc, cái dươиɠ ѵậŧ ở trạng thái hoàn toàn cương cứng này, nó còn muốn dài hơn chân cô cả mấy phân.
Cô nghiêng đầu nhìn về phía Nhiễm Nhất Bạch, ánh mắt có chút khó hiểu.
Đây rõ ràng là không có vấn đề gì mà! Vừa rồi cô còn đang suy đoán có phải Nhiễm Nhất Bạch mắc bệnh liệt dương hay không! Hắn nói kɧıêυ ҡɧí©ɧ… nhưng rốt cuộc là kɧıêυ ҡɧí©ɧ tới trình độ nào mới có thể?.
Nhiễm Nhất Bạch cảm thấy côn ŧᏂịŧ như đang muốn vỡ ra, nơi bụng nhỏ có một ngọn lửa mạnh mẽ, hắn phải nỗ lực mới có thể duy trì được biểu tình bình tĩnh trên mặt.
Trong quá khứ, những nữ nhân khác muốn câu dẫn hắn, đều phải dùng rất nhiều chiêu thức, còn nữ nhân này chỉ tùy tiện làm ra một hành động thô lỗ như vậy.
Đã vậy hắn lại cứ không có tiền đồ mà trở nên cương cứng thế này.
Quý Du Nhiên thấy Nhiễm Nhất Bạch không có phản ứng gì, trong lòng có chút không kiên nhẫn.
Cô cũng không phải thật sự am hiểu cách lấy lòng nam nhân, cũng hên là nhờ tối đó có vụ làʍ t̠ìиɦ qua điện thoại, nên bây giờ khi thực hiện hành động kɧıêυ ҡɧí©ɧ với Nhiễm Nhất Bạch, cũng không khiến cô cảm thấy quá thẹn thùng.
Quý Du Nhiên cởi bỏ hai nút trên áo ngủ, lộ ra nội y bên trong, cô do dự một chút, cũng không hoàn toàn cởi bỏ, mà cứ như vậy nửa kín nửa hở, sau đó cô tách chân ra, trực tiếp ngồi lên trên đùi hắn, hoa tâm lập tức bị dươиɠ ѵậŧ của hắn cấn cho phát đau.
Sao lại cứng như một thanh sắt thế này.
Khe huyệt mềm mại cách lớp quần ngủ bằng tơ lụa dán vào dươиɠ ѵậŧ của Nhiễm Nhất Bạch, trong nháy mắt sắc mặt hắn cứng đờ, trong đại não như bị đứt phụt dây thần kinh.
Nữ nhân kia hoàn toàn không nghiêm túc trong hành động, nhưng khi hắn nhìn thấy làn da tinh tế cùng khe rãnh ngực dưới lớp áo ngủ, hắn lập tức cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, thật muốn đem toàn bộ lớp vải vóc trên người cô xé toang, để toàn bộ cơ thể bên trong hiện ra trước mắt hắn.
Xưa nay chưa từng có cảm giác thế này, lúc này đây hắn không hề cảm thấy ghê tởm hay chán ghét, chỉ còn lại một cảm giác nguyên thủy bộc phát từ trong xương cốt, đó chính là du͙© vọиɠ làʍ t̠ìиɦ.
Chính là du͙© vọиɠ của một người nam nhân đối với một người nữ nhân.
Quý Du Nhiên chẳng qua chỉ định cọ một chút nơi dươиɠ ѵậŧ của Nhiễm Nhất Bạch, ngay khi thấy côn ŧᏂịŧ của hắn đang định hướng vào phía trước, dường như muốn xuyên qua quần của cô. Quý Du Nhiên như bị điện giật, cô rời khỏi người Nhiễm Nhất Bạch, cài lại nút áo trên người mình.
“Được rồi, tôi thành công rồi.”.
Đã cương đến mức này, mục đích kɧıêυ ҡɧí©ɧ đã đạt được, vậy thì dĩ nhiên không cần tiếp tục nữa.
Ai ngờ Nhiễm Nhất Bạch đột nhiên giữ chặt cổ tay của cô, đứng dậy đè cô lên trên sô pha, hai mắt hắn đỏ lên, hô hấp thô nặng.
“Nhiễm... Nhiễm Nhất Bạch, anh đã nói không chạm vào tôi!” Quý Du Nhiên đẩy đẩy Nhiễm Nhất Bạch, nhưng không cách nào di chuyển được hắn.
“Nhiễm Nhất Bạch?” Quý Du Nhiên cảm thấy Nhiễm Nhất Bạch có chút không đúng, ánh mắt hắn nhìn cô giống như là một con dã thú mới được thả ra từ l*иg sắt.
Ánh mắt Nhiễm Nhất Bạch bình tĩnh nhìn khuôn mặt Quý Du Nhiên.
Sao lúc trước hắn lại không nhìn thấy được vẻ đẹp của cô nhỉ? Ngay cả khi cô trừng mắt nhìn hắn lúc này, vậy mà hắn vẫn thấy rất dễ thương.
Hắn duỗi tay kéo áo ngủ của Quý Du Nhiên, vì dùng sức lớn nên các nút áo đều bị bung ra hết.
Quý Du Nhiên hét lên một tiếng, nhưng sức lực của cô sao có thể so với nam nhân. Đặc biệt là loại hình tϊиɧ ŧяùиɠ lên não như Nhiễm Nhất Bạch lúc này.
Mảng da thịt như tuyết trắng đánh sâu vào tròng mắt của Nhiễm Nhất Bạch, tâm trí hắn hưng phấn nhảy lên.
Cô thật là đặc biệt! Thật sự là người nữ nhân duy nhất có thể khiến hắn cảm thấy mình là một nam nhân bình thường.
Quý Du Nhiên bị sự nhìn ngắm của Nhiễm Nhất Bạch làm cho sợ hãi, cô nhân lúc hắn đang sững sờ mà trở mình, giãy giụa thoát khỏi sự giam cầm của hắn.
Mông chợt lạnh, quần ngủ cùng qυầи ɭóŧ đều bị kéo xuống, Quý Du Nhiên kinh hô một tiếng, thân thể đang ghé vào sô pha lại lần nữa bị Nhiễm Nhất Bạch ngăn chặn.
“Nhiễm Nhất Bạch! Buông tôi ra! Anh đã đáp ứng sẽ không chạm vào tôi!”.
Lý trí của Nhiễm Nhất Bạch bị Quý Du Nhiên kêu trở về vài phần, nhưng khi hắn nhìn thấy hai cánh mông như trái đào tươi non kia, ánh mắt có chút đăm chiêu.
Mông mềm mại trắng nõn như vậy, khi đâm vào chắc chắc sẽ cực kỳ thoải mái!
Hắn lại nghĩ tới trong điện thoại Quý Du Nhiên miêu tả hình ảnh cô cùng Giản Đông Thần lên giường, ma xui quỷ khiến liền lấy cà vạt bên cạnh, trói hai tay của Quý Du Nhiên ra sau lưng.
Quần ngủ bị hắn kéo xuống một nửa, lơ lững ở giữa mông, tay chân của Quý Du Nhiêu đều không thể động đậy.
“Nhiễm Nhất Bạch! Anh điên rồi sao!”.
Bỗng dưng, cô liền cảm giác được một vật cứng nóng bỏng dán nơi kẽ mông của cô.
Quý Du Nhiên lập tức căng thẳng thân mình, nhưng cử chỉ này ngược lại lại dẫn tới việc kẽ mông trực tiếp kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của Nhiễm Nhất Bạch.
Cô chỉ nghe được Nhiễm Nhất Bạch kêu rên một tiếng, ngay sau đó hắn liền khống chế không nổi mà bắt đầu trừu động ở giữa kẽ mông của cô.
“A! Đau! Nhiễm Nhất ..A Bạch.!”.
Thân thể của Quý Du Nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ theo động tác của Nhiễm Nhất Bạch, cánh mông trắng nõn thoáng chốc đã bị ma sát đến đỏ bừng.
“Ngô ngô. Nhiễm Nhất Bạch! Dừng lại!”.
Nhiễm Nhất Bạch giống như lên cơn điên, hắn giữ chặt mông cô, liên tục thọc vào rút ra, không có cưỡng bức cắm vào hoa huyệt của cô đã là khắc chế lớn nhất của hắn rồi.
Chắc vì áp lực quá lâu, hắn thật sự không ngờ du͙© vọиɠ chân thật sẽ đến một cách mãnh liệt như vậy, mãnh liệt đến mức như muốn phủ lấp toàn bộ lý trí của hắn.
Tiếng thét chói tai của Quý Du Nhiên dần chuyển thành nức nở, mông thịt bị cạ đến phát đau, nội y cũng không biết đã bị rút đi khi nào, lúc này Nhiễm Nhất Bạch đang cầm lấy một bên nhũ thịt xoa bóp.
Lại một lát sau, Nhiễm Nhất Bạch thọc vào rút ra nhanh hơn, theo sát sau đó chính là vài cái đυ.ng chạm thật mạnh, tiếp đó từng luồng nùng tinh trắng đυ.c nóng bỏng bắn tới kẽ mông của Quý Du Nhiên, vòng vèo chảy một đường đến gần hoa huyệt.
Nhiễm Nhất Bạch ngã vào trên lưng Quý Du Nhiên, tháo đi cà vạt đang cột cổ tay cô, hô hấp nặng nề phả vào tai cô cùng lời xin lỗi, “Thật xin lỗi.”
Quý Du Nhiên dùng sức đẩy hắn ra, sắc mặt lạnh băng đứng lên.
Nhiễm Nhất Bạch giữ chặt cổ tay của cô, lại không biết bằng cách nào có thể mở miệng giải thích cho cái xúc động mãnh liệt không cách nào kiềm chế của hắn đối với thân thể cô.
“Buông tay, tôi phải đi về.” Quý Du Nhiên cái gì cũng chưa nói, không nóng không lạnh, ngữ điệu thanh đạm.
“Thực xin lỗi.” Nhiễm Nhất Bạch lại lặp lại một lần nữa, thái độ nghiêm túc xưa nay chưa từng có.
Nhưng Quý Du Nhiên lại không nhìn hắn, ngược lại còn khẽ cười một tiếng.
“Cùng tôi nói xin lỗi làm cái gì? Ở trong mắt các người, tôi còn không phải là loại nữ nhân như vậy sao? Có thể muốn thế nào thì liền thế đó, cho nên, không cần cùng tôi nói xin lỗi.”.
Quý Du Nhiên tự giễu bĩu môi.
Nói đến cùng cũng là cô tự tìm, từ lúc cô cùng Giản Đông Thần ký hiệp ước kia, lại đến lúc cô đồng ý với Nhiễm Nhất Bạch vì cái điều kiện mà hắn đưa ra, thì bọn họ đã không xem cô như một nữ nhân đáng để tôn trọng.
Cô bình tĩnh lấy khăn giấy lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Nhiễm Nhất Bạch, kéo quần, sửa sang lại nội y.
Không sao, cô không để bụng việc bọn họ xem cô như thế nào, dù sao thì cho dù là Giản Đông Thần hay là Nhiễm Nhất Bạch, đều sẽ rất mau biến mất trong cuộc đời cô.
Cô sẽ không bao giờ lãng phí cảm xúc trên những người không có liên quan đến mình.
Nhiễm Nhất Bạch đi theo phía sau Quý Du Nhiên, ý muốn giải thích với cô, nhưng khi Quý Du Nhiên mở cửa, hai người lại đột nhiên đều ngây ngẩn cả người.
Giản Đông Thần đứng trước cửa, có chút kinh ngạc nhìn Quý Du Nhiên trong tình trạng quần áo bất chỉnh, lại nhìn nhìn Nhiễm Nhất Bạch đang đứng phía sau cô với một biểu tình không quá tự nhiên, ánh mắt lập tức lạnh băng.