Hệ Thống Hắc Liên Hoa

Quyển 1– Chương 8: Đối đầu với bạch liên hoa

Editor : Hann

—— Văn phòng hội học sinh.

“ Cộc cộc cộc”

Sau vài tiếng gõ cửa, phía bên trong vẫn không có phản ứng, Dư Ổ liền kêu hệ thống cạy cửa, một chân đá văng cửa văn phòng, lần này không cần hệ thống nhắc nhở, cậu liền biết nên làm cái gì.

Tô Nguyên An đang quỳ rạp ở trên mặt đất nắm lấy quần áo Lục Thâm.

Dư Ổ dựa vào cạnh cửa huýt sáo một cái, sau đó “Lễ phép” gõ gõ cửa…… “ Cộc cộc”, cười híp hai mắt hồ ly nói:

“Hắc, học sinh chuyển trường, có yêu cầu gì cần tôi hỗ trợ sao?”

Tô Nguyên An đang quỳ rạp trên mặt đất nghe tiếng thì quay người lại, dọa Dư Ổ nhảy dựng, hắn đây là ăn cái gì mà mặt mày đỏ bừng.

Hệ thống chủ động giải thích: [ Xuân dược. ]

[ Dược hiệu sẽ căn cứ vào mức độ công lược của Tô Nguyên An đối với SSR, nhìn dáng vẻ này của Lục Thâm thì mức độ công lược cũng không cao lắm, thực mau liền sẽ thức tỉnh. ]

“Bạn, bạn học.”

Tô Nguyên An dùng hào quang bạch liên hoa nhắm ngay Dư Ổ, thở hổn hển nói:

“Bạn học cậu có thể hay không đóng cửa lại rồi đi ra ngoài, Thâm ngủ rồi không hy vọng bị quấy rầy.”

Hắn biết giá trị vận khí của Dư Ổ rất cao, nhưng chỉ cần không phải SSR liền nhiều ít sẽ bị hào quang bạch liên hoa của hắn hấp dẫn, hắn chịu đựng du͙© vọиɠ trong thân thể, đỏ mặt nhìn nam sinh xinh đẹp đang dựa vào cạnh cửa, hy vọng cậu nhanh cút đi.

Xem nhẹ bộ dạng tự cho là quen thuộc với Lục Thâm kia, Dư Ổ trầm mặc.

[…… Hắn đang câu dẫn tôi sao. ]

Hệ thống gian nan mở miệng: [ là……. ]

[ Tôi nói này, cái hệ thống bạch liên hoa có tật xấu gì, một hai phải dùng người bình thường nhất đi theo thiết lập vạn nhân mê. ]

Dư Ổ nhấc chân bước qua, ở trước mặt Tô Nguyên An ngồi xổm xuống, tầm mắt dừng ở cổ áo nửa mở trên người Lục Thâm, đáy lòng huýt sáo một tiếng, dáng người không kém, tuy rằng không có nhiều cơ bắp như Dư Hàng, nhưng cũng có được đường cong cơ bắp lưu loát, không hổ là SSR.

Tô Nguyên An thấy Dư Ổ đột nhiên tới gần liền nhíu mày:

“Cùng……”

“Không thành vấn đề.” Dư Ổ giơ tay đẩy Tô Nguyên An ra, làm hắn lảo đảo một cái mông ngã ngồi xuống trên mặt đất, Tô Nguyên An vẻ mặt khϊếp sợ nhìn Dư Ổ, run rẩy nâng tay lên.

“ Cậu……”

Dư Ổ thực không biết xấu hổ cười hỏi, “Ai nha, sao cậu lại té ngã nha?”

Khí chất kỹ nữ đến tận trời.

[ Lục Thâm còn bao lâu sẽ tỉnh? ]

[ không đến vài phút. ] hệ thống nói xong có điểm nghi hoặc hỏi: [ Cậu sẽ không đợi đến khi anh ta tỉnh đó chứ? Nếu bạch liên hoa có thể dùng tới thủ đoạn xuân dược để công lược, như vậy chứng minh Lục Thâm có thể ngủ một giấc là công lược xong. ]

Dư Ổ nhìn Lục Thâm nằm trên mặt đất chau mày, nói: [ Tôi cảm thấy khi anh ta tỉnh dậy biết mình bị người khác cường ngủ như vậy hẳn là cũng không quá sảng khoái đi. ]

Hệ thống nghe không hiểu gì, [ Cái gì……]

“Ngô?” Nam sinh mặt mày lạnh lùng mở bừng mắt, đôi mắt đen nhánh sắc bén đảo quanh, khi quét đến Dư Ổ thì dừng hai giây, anh chống thân thể lên, cái trán lấm tấm mồ hôi, lại vẫn lạnh thanh hỏi:

“Sao cậu lại ở chỗ này?”

Hệ thống: [ Cảnh cáo cảnh cáo, giá trị công lược giảm xuống……]

Dư Ổ: […… Tiểu quỷ khó hầu hạ. ]

Cậu nhìn Tô Nguyên An trên mặt đất kẹp chân nâng nâng cằm, Dư Ổ phi thường tự nhiên nói:

“Tôi tới giao tài liệu cho học sinh hội, nhìn thấy…… Hắn cởϊ qυầи áo của cậu.” Dừng một chút, cậu hơi hơi nhăn mày lại, có chút do dự nói:

“ Tôi có phải hay không quấy rầy các cậu.”

[ Anh ta là hội trưởng Hội Học Sinh không sai đi? ]

Hệ thống: [ Học sinh ưu tú, tuyệt đối là học sinh ưu tú.jpg]

Nói xong, Dư Ổ liền đứng dậy chuẩn bị rời đi, đột nhiên bàn tay bị giữ chặt, đáy lòng Dư Ổ cười một chút, quay đầu đôi mắt hồ ly nửa rũ, cắn cắn cánh môi diễm sắc, mất mát nói:

“Tôi đi trước a, các cậu cứ tự nhiên.”

Dư Ổ kéo kéo bàn tay, nhưng mà kéo không ra, bàn tay Lục Thâm khớp xương rõ ràng ngón tay gắt gao nắm tay cậu, đôi mắt đen cũng nặng nề dừng ở trên khuôn mặt đang nhăn lại của cậu.

Hệ thống: [ Chậc chậc chậc, giá trị công lược khôi phục lại còn bay lên 5 điểm. ]

[65%]

“Đừng đi.”

Lục Thâm ách thanh bắt lấy Dư Ổ, dưới bàn tay làn da thịt tinh tế, cơ thể bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ càng thêm cường, anh trầm mi nhìn về phía người ngồi dưới đất, anh chỉ nhớ rõ người này tiến vào báo danh với học sinh hội, sau đó một bạn học khác giúp hắn bỏ thêm gì đó vào nước, liền không nhớ những thứ khác.

Anh nhìn Tô Nguyên An sắc mặt lạnh đi: “Đi ra ngoài.”

Tô Nguyên An chịu đựng du͙ƈ vọиɠ hướng bên này bò tới, “Hội trưởng.”

Dư Ổ dùng khí chất kỹ nữ bổ thêm một đao: “A, tôi vừa rồi nghe cậu kêu cậu ta là Thâm, còn tưởng rằng các cậu rất quen thuộc nha.”

Hệ thống: [ Cậu thật sự thực kỹ nữ. ]

Dư Ổ: [ hì hì, cảm ơn khích lệ. ]

Quả nhiên, sau khi cậu đao bổ xong, khí áp trong văn phòng liền thấp tới đỉnh điểm.

“Đi ra ngoài!” Lục Thâm quát lớn, Tô Nguyên An vặn vẹo đỏ mặt giống như câu dẫn nắm lấy chân Lục Thâm.

“Hội trưởng em thật khó chịu a a.”

“Cậu khó chịu cùng tôi có quan hệ gì.”

Lục Thâm trực tiếp đem người kéo ra cửa, ném ở trên hành lang, “Phanh” một tiếng liền đóng cửa lại.

Dư Ổ: Bạch bạch bạch.

Tô Nguyên An bị ném ra ngoài cửa xoắn thân mình hướng cửa bò tới, vỗ vỗ cửa văn phòng, khóc lóc kêu:

“Hội trưởng, hội trưởng cầu xin anh để cho em vào đi.”

Vì xây dựng hiệu quả chân thật, hắn cùng Lục Thâm uống lượng xuân dược giống nhau, hơn nữa hào quang bạch liên hoa hắn mở tới mức lớn nhất, hắn ở bên ngoài tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện.

[ Hệ thống ngươi mau nghĩ biện pháp đi! ]

Hệ thống bạch liên hoa lạnh giọng: [ hôm nay sử dụng quá nhiều năng lượng cùng bị SSR phản phệ, tôi không thể tái xuất hiện, chính ngươi nghĩ cách giải quyết đi. ]

Lo lắng cái gì cái đó tới, bảo an tuần tra bị hào quang bạch liên hoa hấp dẫn lại đây, đau lòng duỗi tay ôm Tô Nguyên An, mãn nhãn da^ʍ sắc nói:

“Bạn học nhỏ, cháu không sao chứ, để chú đây mang cháu đi nghỉ ngơi.”

Nói xong không màng Tô Nguyên An giãy giụa liền đem người che miệng lại mạnh mẽ ôm đi.