Lôi Quân

Chương 54: Kiếm Ý, Thành!

-" Chính là lúc này! "

Bắt được cơ hội, Dương Tuấn không chút do dự lập tức ra tay.

Tụ Cực một chiêu này hắn đã sớm hoàn thành tích lũy, chỉ còn chờ thời cơ như lúc này mà thôi.

Xẹt xẹt!

Dùng nhanh nhất tốc độ, Dương Tuấn hóa thành một đạo lôi quang chớp mắt đã đi đến tà ma trước người, bích ngọc tay phải nâng lên, không chút do dự một chưởng toàn lực hướng tà ma trái tim vị trí đánh xuống.

-" Sâu kiến, ngươi muốn chết! "

Mặc dù nhất thời bị đánh bay, thân thể còn chưa ổn định, nhưng tà ma phản ứng vẫn còn đó.

Nhìn thấy Dương Tuấn muốn nhân cơ hội này đánh lén, tà ma trong lòng nộ khí dâng lên, nó khẽ quát lớn một tiếng, đồng thường vung lên trong tay cự phủ chém tới.

-" Chết đi cho ta! "

Nhưng là Dương Tuấn làm sao có thể cho nó thời gian phản kháng.

Chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày, một đạo màu đen lôi điện từ mi tâm bắn ra, tốc độ cực nhanh, gần như trong nháy mắt đến trước tà ma mi tâm.

Không kịp phản ứng tà ma lúc này chỉ có thể trực tiếng ngạnh kháng.

Thế nhưng rất nhanh, nó vung búa động tác liền ngừng lại, hai tay ôm đầu hét thảm, một cỗ đau đến chết đi sống lại cảm giác bao phủ đầu óc.

-" Thần hồn công kích. "

Hiển nhiên, Dương Tuấn đánh ra đạo kia hắc lôi cũng không phải cái gì bình thường lôi điện, mà chính m Dương Lôi Pháp bên trong chuyên phá thần hồn âm lôi.

So với dương lôi, âm lôi càng thêm đáng sợ, nó trực tiếp bỏ qua nhục thân đánh thẳng vào thần hồn, mà thần hồn lại là tu sĩ yếu ớt nhất địa phương, ngoại trừ tu luyện thần hồn bí thuật tu sĩ bên ngoài, bình thường tu sĩ nếu là bị đánh trúng không chết cũng bị trọng thượng.

Tà ma cũng không ngoại lệ, mặc dù nó nhục thân cường hãn xong thần hồn cũng không phải quá mạnh mẽ, có thể nói là nó điểm yếu một trong.

Lúc này bị âm lôi đánh trúng, nó nhất thời mất đi năng lực phản ứng.

Cùng lúc Dương Tuấn bích ngọc thủ chưởng cũng đã đến, bá đạo tụ cực trực tiếp phá vỡ tà ma trái tim, xuyên thủng qua l*иg ngực.

Sợ rằng như vậy chưa đủ gϊếŧ chết tà mà, Dương Tuấn không chút giữ lại thả ra dương lôi, nháy mắt chuyên phá nhục thân dương lôi bắt đem tà ma đốt cháy, hủy diệt sinh cơ.

-" Đáng chết nhân tộc sâu kiến, tà ma đại quân sớm muộn cũng sẽ đổ bộ phiến này thiên địa, các ngươi thấp kém nhân tộc đến lúc đó một cái cũng đừng hòng sống sót. "

Thả ra một câu ngoan thoại, tà ma lúc này khí tức mới biến mất.

Có thể nói nó trong lòng vô cùng ủy khuất, đường đường là tiên phong ma tướng chinh chiến vạn tộc, chết dưới tay nó nguyên anh, Pháp thần đại năng nhiều không kể xiết.

— QUẢNG CÁO —

Event

Không nghĩ đến hiện tại lại bị mấy cái Trúc Cơ tiểu bối chém gϊếŧ, quả thật chính là thiên đại sỉ nhục.

Bịch!

Nhìn xem tà ma thi thể đổ xuống, Giang Long ba người rốt cuộc cũng có thể thở phào một chút.

Tuy nhiên nghĩ đến bên ngoài vẫn còn tà ma đang tại quấy phá, ba người cũng không dám thả lỏng, lập tức tranh thủ ngồi xuống khôi phục tiêu hao linh nguyên cùng thương thế.

Lấy Cao Thắng đám người thực lực, khả năng không trụ được bao lâu.

Đến lúc đó nếu để tà nuốt chửng trúc cơ tu sĩ sinh mệnh, nó thực lực khôi phục, vậy thì quả thật là đáng sợ đến tuyệt vọng.

Đem cổ họa thu lại, Dương Tuấn lúc này cũng tranh thủ ngồi xuống khôi phục, cổ họa tác dụng cùng thực lực để hắn rất hài lòng, hơn nữa đây còn chưa phải là nó thực lực cuối cùng, đợi hắn đột phá trúc cơ đỉnh phong lúc, tin tưởng triệu hồi nam tử ra sau đó thực lực vậy ít nhất cũng là kim đan sơ kỳ.

Nhưng Dương Tuấn không biết, tại hắn chém gϊếŧ tà ma một khắc, cổ họa bên trên vậy mà bất ngờ lộ ra một tia hắc khí rồi nháy mắt biến mất, thần không biết quỷ không hay.

Đinh!

Nhìn lấy quyển này Kỳ Trân Dị Lục thông tin, Dương Tuấn trong lòng kinh hỉ.

Hắn lúc này thiếu ngoại trừ thực lực thì chính là các loại kiến thức, cái này Kỳ Trân Dị Lục đến quả thật là đúng lúc.

Đinh!

Thế nhưng chưa có kết thúc, hệ thống bảng thông báo lúc này lại tiếp tục xuất hiện.

-" Ta đi, lại còn có bực này chuyện này chuyện tốt. "

Dương Tuấn giờ phút này vui sướиɠ đều muốn cười thành tiếng, không nghĩ đến chỉ là tiện tay chém gϊếŧ tà ma vậy mà còn thành công mở khóa thành tựu.

Đối với cái này hệ thống thành tựu chức năng, hắn đến hiện tại cũng coi như là có chút hiểu rõ.

-" Xem ra sau này cần tận lực làm một chút gì đó mới lạ, như vậy xác suất mở ra thành tựu càng lớn. "

-" . . . "

Thương thế các loại đã ổn định, Giang Long ba người lúc này cũng kết thúc nhập định.

— QUẢNG CÁO —

Event

Đi tới Dương Tuấn trước mặt, danh vọng so sánh cao nhất Tạ Hồng Phương dẫn đầu chân thành chắp tay nói:

-" Đa tạ Quỷ Diện đạo hữu ban nãy ra tay tương trợ, ân tình này Tạ mỗ sẽ nhớ lấy, sau này đạo hữu chỉ cần có việc nhờ đến, miễn là trong khả năng, ta sẽ tận lực hỗ trợ. "

-" Nhưng là trước mắt tà ma vẫn còn tại hoành hành, bên ngoài còn nó đồng bọn, hy vọng đạo hữu có thể một lần nữa hiệp trợ chém gϊếŧ tà ma. "

Nói đến đây, Tạ Hồng Phương có chút bất đắc dĩ thở dài.

-" Hahaha, Tạ Phủ sứ khách khí, diệt trừ tà ma chính là mọi tu sĩ trách nhiệm, tại hạ há có thể bỏ mặc. " Dương Tuấn một bộ chính nghĩa nói, giọng điệu nghiêm túc: -" Trước mắt quan trọng nhất chính là sớm tiêu diệt bên ngoài, thời gian càng dài sợ rằng sẽ có biến. "

-" Được! "

Bốn người đồng loạt thống nhất, sau đó cùng nhau xông ra đại điện bên ngoài.

Trước khi đi Dương Tuấn ánh mắt quét qua đại sảnh xung quanh một vòng, phát hiện Bát Cực Linh hầu cùng hồn quy không thấy thì khẽ nhíu mày, con khỉ này không lẽ lại phát hiện chỗ nào cất giấu bảo vật?

Nghĩ đến đây hắn liền có chút tiếc hận, tuy nhiên cũng không đến mức, dù sao lần này bản thân đồ vật đã kiếm đủ nhiều.

Có câu mật ngọt chết ruồi, tham lam quá vậy cũng không tốt!

. . .

Đại điện bên ngoài, Cao Thắng đám người lúc này đang tại vây đánh hai con tà ma.

Thế nhưng mặc dù lấy nhiều địch ít, bọn hắn vẫn như cũ vô cùng chật vật, chỉ có thể miễn cưỡng kéo cái ngang bằng.

Dù là vậy, tại tà ma khủng bố lực lượng phía dưới, có không ít vây công trúc cơ tu sĩ bị nó đánh trọng thương, thực lực tụt giảm, không thể không lui sang một bên ổn định thương thế.

-" Không được, tiếp tục như vậy không ổn, phải mau chóng nghĩ cách, bằng không chưa đợi được tiếp viện đến chúng ta đã sớm kiệt lực mà chết " Triệu Thiên Hổ lúc này trầm giọng quát, sắc mặt đã biến đến cực kỳ khó coi.

Đây là lần đầu tiên hắn đối phó với đáng sợ như vậy đối thủ, lực lượng quả nhiên kinh khủng, có thể nói là làm người khác tuyệt vọng, không hổ là truyền thuyết tà ma.

Nhìn sang bên cạnh Cao Thắng, Diệp Trường Sinh, Trần Bình, Đường gia trưởng lão cùng mấy vị khác trúc cơ cũng đang tại toàn lực chống đỡ.

-" Mọi người không cần loạn, đám này tà ma chẳng qua là trước khi chết giãy dụa mà thôi, hẳn là không chống đỡ được bao lâu. " Đường gia trưởng lão mở miệng trấn an, tuy nhiên trong lòng cũng đã có chút thoái ý.

Hiện tại bọn hắn có thể nói là muốn đi không được, ở lại cũng không xong.

Bởi vì toàn bộ Trần Hải Tông xung quanh đều bị trận pháp bao phủ, đường xuống duy nhất chỉ có cái kia trọng lực trận, nhưng là một khi bước vào, vậy chẳng khác nào chui đầu vào lưới.

Thế nhưng ở lại, bọn hắn vậy phải đối mặt với cái này kinh khủng tà ma, càng đánh càng mạnh, càng đánh càng tuyệt vọng.

Oanh long long!

— QUẢNG CÁO —

Event

Thanh phong cuốn lên, Diệp Trường Sinh điều khiển trong tay trường kiếm không ngừng chém ra đạo đạo kiếm quang.

Trái ngược với đám người tuyệt vọng, càng tại thời khắc sinh tử như thế này, Diệp Trường Sinh trong mắt tinh mang lại càng ngày càng sáng, hắn cảm giác được mình kiếm ý đang dần dần hoàn thiện.

Tâm thần toàn bộ đầu nhập, Diệp Trường Sinh giống như cùng trong tay trường kiếm hòa lại làm một.

Mỗi lần bổ ra kiếm quang đều tại tà mà trên thân rạch ra một đạo sâu rộng vết thương, mặc dù rất nhanh sẽ khôi phục lại như ban đầu nhưng là như thế cũng đã cực kỳ kinh người.

Cảm nhận thân thể đau nhức, trong đó một con cầm trong tay đại đao tà ma khẽ rống lên, nó tinh hồng con mắt nhìn chằm chằm lấy Diệp Trường Sinh quát:

-" Nhân tộc sâu kiến, muốn chết! "

Dứt lời, nó trực tiếp ngạnh kháng xung quanh công kích, sau đó điên cuồng lao đến đến Diệp Trường Sinh trước mặt, đạo đao vung lên.

Ô! Ô!

Đem theo ngập trời ma khí, đao mang không chút nhân từ hạ xuống Diệp Trường Sinh đỉnh đầu.

Thế nhưng không có giống như tà ma bên trong tưởng tượng trước mặt nhân tộc dễ dàng sẽ bị bổ ra làm hai mảnh.

Chỉ thấy ngay tại lúc này, Diệp Trường Sinh hai mắt bỗng nhiên mở ra, một cỗ kinh khủng kiếm ý nháy mắt bộc phát.

-" Thanh Phong kiếm ý! "