Lôi Quân

Chương 52: Không Lợi Không Làm Tôn Chỉ

Tuy nhiên rất nhanh liền để bọn hắn thất vọng.

Bởi vì thời gian quá lâu, bên trong đồ vật phần lớn đã bị hư hao cùng có trực tiếp phế bỏ.

Trong đó tiêu biểu chính là pháp khí, pháp bảo loại hình, tất cả đều nằm ở hư hao trạng thái, không thể sử dụng.

Đặc biệt là linh dược cùng đan dược, hai thứ này so với cái khác càng thêm khó bảo tồn, mặc dù đã được bảo quản rất tốt nhưng vẫn như cũ có chín phần bị phế đi, chỉ còn một phần may mắn còn sót lại có thể dùng.

Cái này khiến Bát Cực Linh hầu đau lòng vô cùng, đây đều là nó chữa thương bảo bối a!

Cuối cùng " dọn dẹp " lúc, Bát Cực Linh hầu lấy đi đồ vật cũng chỉ có linh thạch cùng sót lại linh dược cùng đan dược, còn lại đều coi là rác rưởi bỏ lại cho Dương Tuấn.

Đối với cái này rác rưởi Dương Tuấn cũng rất vui lòng nhận lấy.

Tuy nhiên tại Dược viên thu thập linh dược, hắn giới chỉ đã sớm bị các loại linh dược chấp đầy, hiện tại gần như vô pháp chứa đựng thêm.

May mắn mật khố bên trong cũng có giới chỉ vật này, hơn nữa số lượng còn không ít.

Không chút nghĩ ngợi, hắn trực tiếp đem mười ngón tay đều đeo lên giới chỉ, sau đó bắt đầu tại mật khố điên cuồng vơ vét.

Có giá trị đồ vật thì được Dương Tuấn cẩn thận thu lại, còn lại phế phẩm đan dược, pháp bảo cái gì loại hình đều bị hắn trực tiếp nạp vào hệ thống kiếm chút điểm tài phú.

Đinh!

-" Cái gì? Vậy mà là thánh khí, ta không phải nghe lầm đấy chứ? "

Có chút không tin tưởng, Dương Tuấn đưa tay dụi dụi hai mắt sau đó nhìn trong tay hắc kiếm, rồi lại nhìn trước mắt hệ thống bảng thông báo, đích thật là thánh khí không sai.

-" Ta vận khí tốt như vậy, thế mà trực tiếp nhặt tới truyền thuyết thánh khí! "

Đây chính là uy lực vượt xa pháp bảo không biết bao nhiêu lần binh khí!

Thế nhưng kinh hỉ đi qua Dương Tuấn lại có chút thất vọng bởi muốn điều khiển thánh khí vậy yêu cầu tu vi thấp nhất đều phải là Nguyên Anh, giống như hắn trúc cơ vận dụng sợ rằng nháy mắt sẽ bị hút khô.

-" Trước chỉ có thể đem thu lại vậy. " Dương Tuấn thở dài tỉnh táo nói, sau đó lại nhìn về phía mặt đất do ngọc lưu ly lát thành ánh mắt lấp lóe: -" Chậc chậc, ngũ phẩm tài liệu a! "

Dùng ngũ phẩm tài liệu liệu lát nhà, xa xỉ như vậy việc làm cũng chỉ có thể giống như thượng cổ tông môn giàu nứt đố đổ vách mới có thể làm tới.

-" Hiện tại đều là ta! "

— QUẢNG CÁO —

Event

Đối với Dương Tuấn mà nói, ngũ phẩm tài liệu chính là bảo bối, không phải ai cũng giống con khỉ kia như vậy...

Đem thanh kia thánh khí hắc kiếm lấy ra, mặc dù không vận dụng được nó lực lượng nhưng thánh khí sắc bén vẫn còn đó, dùng tháo dỡ cứng rắn ngọc lưu ly quả thật chính là không còn gì thích hợp hơn công cụ.

Không chút chậm trễ, Dương Tuấn bắt đầu thực hiện tháo dỡ.

Một bên Bát Cực Linh nhìn thấy như vậy liền nhếch miệng kinh thường, nói: -" Không có tiền đồ tiểu tử. "

Dứt lời nó lại tiện tay đem một viên thượng phẩm linh thạch ném vào miệng nhai, giống như nhai kẹo như vậy, trên mặt còn tỏ ra cực kỳ thoải mái.

Cảnh tượng này nếu để tu sĩ khác thấy nhất định sẽ mắng lớn " phá gia chi tử " bốn tiếng.

Bành! Oành!

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên đinh tai tiếng nổ, cả mật thất theo đó cũng bị chấn động không ngừng.

-" Chuyện gì xảy ra? "

Dương Tuấn, Bát Cực Linh hầu, hồn quy đều bị tiếng nổ kinh động đến.

Một người hai thú đưa mắt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng hướng về cửa mật khố chạy ra.

Cúi đầu nhìn xem còn sót lại không kịp bóc ngọc lưu ly, Dương Tuấn cắn trực tiếp dùng hắc kiếm bổ vỡ một mảng lớn, mặc kệ cái gì đất đá, tất cả đều thu vào giới chỉ, sau đó mới quay đầu đuổi theo Bát Cực Linh hầu.

May mắn có hồn quy chân linh, lần này bọn hắn rời đi mật khố không có phí chút nào sức lực.

. . .

Bên ngoài, đại điện đại sảnh đang diễn ra một trận kinh thiên đại chiến.

Một bên chính là Giang Long, Tạ Hồng Phương, Cao gia trưởng lão ba người, tất cả lúc này sắc mặt có chút tái nhợt, hiển nhiên tình trạng có chút không ổn.

Mà cùng bọn hắn đối địch là một cái cao hơn ba mét, toàn thân bao trùm hắc khí sinh vật.

Đặc biệt nó hai mắt đỏ bừng, đầu mọc sừng, ở đầu gối cùng khuỷu tay còn có chằng chịt gai nhọn, toàn thân cũng được bọc một bộ giống như tự nhiên áo giáp.

Cùng Bạch Diện triệu hồi pháp tướng giống y như đúc.

Tuy nhiên trước mắt sinh vật cũng không phải cái gì ảo ảnh mà là hàng thật giá thật sinh vật sống.

— QUẢNG CÁO —

Event

-" Hừ! Chỉ là nhỏ bé nhân tộc cũng muốn cùng bản tướng chống lại, nếu không phải phong ấn thực lực đại giảm, đám các ngươi tôm tép há có thể tại trước mặt bản ma tướng nhảy nhót. " Hắc khí sinh vật lúc này hừ lạnh, mở miệng liền phát ra nhân tộc ngôn ngữ.

Mà đối mặt với nó Giang Long ba người trong lòng có chút lạnh, trước mắt sinh vật thật sự quá cường đại, cả ba người hợp lực cũng mới miễn cưỡng giữ cái không bại mà thôi.

-" Mẹ nó, quả nhiên bọn này cẩu thí ma giáo, làm đều không phải cái gì chuyện tốt… " Cao gia trưởng lão nhổ một ngụm nước bọt nói, trong lòng hận không thể đem Bạch Diện đám người ăn tươi nuốt sống.

Trước mắt sinh vật này đích thật chính là thượng cổ bên trong truyền thuyết tà ma.

Ban đầu gặp ma giáo đám người lúc bọn hắn liền cảm thấy bất thường, mặc dù đã cố gắng ngăn cản nhưng cuối cùng vẫn để ma giáo lấy đi Huyết Long châu, đem phong ấn phá hủy, thả ra tà ma.

Tuy nhiên bởi vị bị phong ấn quá lâu, trận pháp không ngừng mài mòn, tà mà thực lực đại giảm, cho nên bọn hắn mới có thể miễn cưỡng chống lại đến lúc này.

Thế nhưng chiếu theo trước mắt tình hình, càng đánh tà ma liền càng mạnh, hiển nhiên nó đang dần khôi phục thực lực, nếu để cho nó thời gian, không bao lâu bọn hắn ba người cũng khó mà chống đỡ.

Càng đáng sợ hơn chính là, thoát ra phong ấn tà ma cũng không chỉ có một, lúc này bên ngoài Cao thắng, Diệp Trường Sinh,... đám người cũng đang không ngừng cùng những con khác tà ma chém gϊếŧ, may mắn những con khác so với trước mặt con này tà ma yếu hơn rất nhiều, bằng không quả thật chính là tuyệt cảnh.

-" Mọi người cố gắng chống đỡ, bên ngoài chi viện rất nhanh sẽ đến, trước ngăn cản đừng để bọn này tà ma chạy trốn! "

Tạ Hồng Phương dẫn đầu xông lên, Giang Long cùng Cao trưởng lão hai người thấy vậy cũng lập tức theo sau, bọn hắn hiện tại chỉ cần kéo dài thời gian chờ chi viên tới là đủ.

-" Hắc hắc! Một đám tôm tép, đợi bản ma tướng nuốt các ngươi, thực lực nhất định sẽ khôi phục không ít. "

Tà ma mở miệng cười lớn, quanh thân hắc khí sôi trào, trong tay cự phủ vung lên phía trước chém tới.

-" Đây là chuyện gì xảy ra? Trước mắt quái vật này từ đâu chạy tới? "

Mới từ mật khố đi ra Dương Tuấn lúc này cũng bị cảnh tượng này bị dọa cho giật mình nói.

Hắn đây là đầu tiên nhìn đến chân chính tà ma, mặc dù sớm ở Xích Nhật Môn lúc cũng tiếp xúc qua Hắc Ma giáo giáo chúng nhưng chỉ là cấp thấp, không nhận ra tà ma cũng là bình thường.

Mà Bát Cực Linh hầu lúc này cùng Dương Tuấn cảm xúc vô cùng trái ngược, nó sắc mặt âm trầm, ánh mắt nghiêm túc nhìn xem tà ma, hiển nhiên là nhận ra trước mắt tà ma lai lịch.

-" không nghĩ đến hạ giới vậy mà còn tà ma tồn tại. "

Nghe được Bát Cực Linh hầu lẩm bẩm, Dương Tuấn kinh ngạc hỏi: -" Ngươi nhận biết trước mặt quái vật? "

-" Cái gì quái vật, sâu kiến mà thôi, không đáng hầu gia quan tâm. " Bát Cực thu hồi sắc mặt khinh thường nói, tựa như không để trước mặt con này tà ma vào trong mắt.

Ách...

Dương Tuấn mí mắt co giật, ngươi tiếp tục thổi a.

— QUẢNG CÁO —

Event

Oành!

Đột nhiên, Giang Long lúc này bị đánh bay ra sau, ánh mắt vô tình liếc qua Dương Tuấn, trong lòng liền giấy lên kinh hỉ.

Mặc dù chưa biết Dương Tuấn chân thật thực lực, nhưng chỉ riêng ở bậc đá biểu hiện lúc đã có thể thấy được không tầm thường, Giang Long tin tưởng Dương Tuấn thực lực chắc chắn không dưới mình.

Mà hiện tại thân ở hiểm cảnh, trước không nhắc đối phương thực lực, chỉ cần có thêm người chia sẻ áp lực đã rất tốt.

Lập tức hắn vui mừng hô lên: -" Quỷ Diện huynh đệ, mau tới giúp chúng ta một tay áp chế trước mặt tà ma, đừng để nó có thời gian khôi phục. "

-" Nó mới không lâu từ phong ấn thoát ra, hiện tại thực lực còn chưa khôi phục, trước áp chế nó, tranh thủ chờ tiếp viện đến, bằng không để nó kịp khôi phục thực lực mọi người một cái cũng đừng hòng sống sót. "

Tà ma?

Quan sát trận chiến Dương Tuấn giật mình, hắn lúc này đã nhớ ra, trước mặt sinh vật vậy mà chính là thượng cổ ma tai tà ma.

Tại Xích Nhật Môn lúc hắn cũng đã đọc qua một ít thư tịch liên quan tới thượng cổ đại chiến, biết được tà ma loại này sinh vật, đây chính là vì hủy diệt mà sinh ra chủng loài.

Nhưng là bởi vì thư tịch thiếu thốn, tà ma bức họa không có nên Dương Tuấn nhất thời cũng không nhận ra.

Nếu không phải Giang Long nhắc nhở, hắn đích thật còn tại suy đoán đây.

Thế nhưng là Dương Tuấn cũng không có vội ra tay, tà ma thì sao, liên quan tới hắn?

Lấy bản thân hiện tại thực lực, Dương Tuấn tin tưởng trước mặt ta mà cho dù lắp thêm hai cái chân cũng khó mà đuổi kịp.

-" Không lợi không làm, đây chính là ta tôn chỉ, mà thân là con người nghiêm ngặt chấp hành tôn chỉ, ta há có thể phá bỏ. Cho nên... "