Lôi Quân

Chương 31: Huyễn Thuật

Dương Tuấn không biết từ lúc nào đã đi ra xe ngựa.

Nhìn xem trước mặt hoàn cảnh chiến đấu, hắn khẽ thở dài, Lý gia một đoàn người nếu là không có cái gì đặc biệt thủ đoạn thì sợ rằng hôm nay tất phải chết.

Dương Tuấn bình thường cũng không phải người thích lo chuyện bao đồng, thích hành hiệp trượng nghĩa đại hiệp.

Nhưng nếu đối với hắn có ân, Dương Tuấn chắc chắn sẽ báo đáp.

Tuy nhiên, tất cả đều phải kiên quyết dựa trên hắn tính mạng được bảo đảm.

Bằng không gặp phải một cái so với bản thân lợi hại nhân vật, xông lên, chẳng khác nào đem đầu người tặng cho đối phương.

Mạng nhưng chỉ có một, mất liền hết rồi!

Lý gia mặc dù đối với hắn không có ân gì, nhưng ngồi người ta xe, giúp đỡ một hai cũng phải, dù sao tiếp đến đoạn đường còn cần đi nhờ đâu.

Trước mắt đám này đạo tặc cũng không tính là lợi hại, Dương Tuấn cũng không ngại ra tay trợ giúp một hai.

Hơn nữa, Dương Tuấn cũng là nóng lòng muốn thử một chút mới đạt được thủ đoạn lực lượng, đặc biệt là Huyết Trọng Đồng, cái này nhưng là tương tự Sharingan.

Chỉ thấy con ngươi bên trong, hai đạo huyết sắc tam giác hoa văn lúc này đột nhiên lóe lên huyết quang, một cỗ vô hình lực lượng toát ra.

Đang tại chiến đấu, Thiết Chùy cùng đám lâu la sơn tặc động tác theo đó đột nhiên đình trệ, tựa như trúng đinh thân thuật.

Nhưng trái ngược, tại bọn hắn trước mắt, chiếc đấu vẫn như cũ tiếp tục diễn ra, Thiết Chùy một gậy đem Lý quản sự đập thành thịt nát.

Các cái khác sơn tặc càng là thành công đem toàn bộ Lý gia hộ vệ gϊếŧ hại, cười lớn gieo hò, sau đó đem hàng hóa toàn bộ cướp đoạt tới, ổn ổn phát tài.

Lạc vào huyễn cảnh bọn hắn nhưng không phát hiện được dị thường, mọi thứ chân thật đến mức khó phân biệt được thật giả.

Một màn này đem Lý quản sự cùng hộ vệ dọa đến há hốc mồm.

-" Đây, đây là chuyện gì xảy ra? "

-" Đám này sơn tặc làm sao đột nhiên ngừng lại động tác, chẳng lẽ bị trúng tà? "

-" Hahaha, ông trời quả nhiên có mắt, đám khốn kiếp sơn tặc này, hôm nay lão tử nhất định phải đem bọn nó chém thành mười tám khúc. "

Đầu tiên là kinh ngạc, rất nhanh biến thành kinh hỉ, cảm đám hộ vệ cũng không có chậm trễ, lập tức cầm trong tay đao kiếm hướng đứng im bất động sơn tặc lâu la chém gϊếŧ, muốn hung ác bao nhiêu có bấy nhiêu.

Nhưng kỳ lạ chính là, bọn này sơn tặc mặc dù chết đi nhưng trên mặt cũng không hiện lên một chút đau đớn, ngược lại thay vào đó là vẻ mặt thỏa mãn.

Nằm dưới đất Lý quản sự lúc này cũng đã hồi phục một ít sức lực, tiện tay nắm lấy bên cạnh một thanh đao đem làm gậy chống xuống gắng gượng đứng dậy.

— QUẢNG CÁO —

Event

Nhìn xem trước mặt cao lớn Thiết Chùy, lại nhìn về phía đằng sau xe ngựa, Lý quản sự có chút bừng tỉnh.

Có thể làm cho tất cả sơn tặc đình trụ, bao quát nhị lưu cao thủ Thiết Chùy, đây nhưng không phải võ giả có thể làm đến, chỉ những cái kia thần bí, thủ đoạn cao thâm tu sĩ mới có.

Làm Phong Sơn thành một trong hai đại gia tộc Lý gia quản sự, hắn cũng là có cơ hội tiếp xúc qua tu tiên người, biết được bọn hắn lợi hại.

Xem xét quanh đây, có thể là tu sĩ tỉ lệ lớn nhất, Lý quản ngay lập tức nghĩ đến trong xe ngựa cái kia nam tử.

Người này từ đầu đến cuối thần thần bí bí, khí chất xuất trần, nhìn qua liền biết không phải người bình thường.

Đã có thể xác định, Lý quản sự lúc này thầm hô một tiếng may mắn.

May mắn bản thân ban đầu quyết định là chính xác!

Lại nhìn về phía Thiết Chùy, Lý quản sự nhếch miệng cười: -" Không nghĩ đến a Thiết Chùy, ngươi cũng có kết cục ngày hôm nay. "

Dứt lời, trong tay đoản đao không chút do dự đem nó cái cổ xuyên thấu, chết đến không thể chết lại.

Chiến đấu kết thúc, Lý gia mọi người bắt đầu kiểm kê số người tử trận, số người bị thương, sau đó làm ra an bài.

Trong đó tử trận người liền ở xung quanh tùy tiện tìm một chỗ chôn xuống, lập cái bia mộ, dù sao đường trở về Phong Sơn thành nhưng còn có hai ngày lộ trình, đem theo thi thể sẽ ảnh hưởng thương đội tốc độ.

Hơn nữa hai ngày thời gian, thi thể đều đã bắt đầu thối rữa, còn làm cái gì!

Lại đem bị thương hộ vệ xử lý tốt, thương đội lúc này liền tiếp tục xuất phát.

Trở về xe ngựa, Lý quản sự bộ dáng lúc này có chút thảm, tuy nhiên thân là tam lưu đỉnh phong võ giả, tố chất thân thể vẫn được, vẫn có thể gánh vác xuống.

-" Lý sư bá, người không sao chứ? "

Gặp lý quản sự bị thương, bên cạnh cái kia thiếu nữ tức Lý gia tiểu thư lúc này hốt hoảng xích lại ân cần hỏi thăm.

-" Tiểu thư, ta không sao, mặc dù tuổi tác có chút lớn nhưng xương cốt vẫn tốt cứng rắn, chút thương thế này không là gì! " Lý quản sự ha hả cười nói, một bộ ta không làm sao.

Đợi bình ổn nàng xuống, hắn ánh mắt lúc này chuyển về phía nhắm mắt dưỡng thần Dương Tuấn, thành khẩn chắp tay nói:

-" Đa tạ công tử ban nãy ra tay cứu giúp, bằng không ta cái mạng già này khó mà bảo toàn, ngày sau nếu công tử cần chuyện gì, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, cũng quyết không từ nan. "

Mặc dù không biết trước mắt nam tử tính danh, nhưng Lý quản sự trong lòng đã đem ghi nhớ vóc dáng, khuôn mặt này khắc sâu.

Cứu hắn mạng nhưng không khác nào mang ơn tái sinh.

— QUẢNG CÁO —

Event

-" Lý quản sự khách khí, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi! " Con mắt khẽ mở, để lộ ra dị thường màu đỏ hoa văn con mắt, Dương Tuấn không có phủ nhận, mà khẽ gật đầu thản nhiên nói, tựa như chuyện này đối với hắn là một cái phất tay sự tình.

Đối với chuyện này, Dương Tuấn nhưng thật sự không để trong lòng, một cái tam lưu đỉnh phong, có cái trứng gì dùng, hơn nữa lại còn là một cái khí huyết suy bại lão giả, nhờ vả cái gì? Chẳng nhẽ cho hắn đào mộ phần không bằng?

Lại nói, trải qua vừa rồi thử nghiệm cái này Ảnh Nhãn năng lực, Dương Tuấn tướng đối hài lòng.

Không cần cùng địch nhân đối diện con mắt, chỉ cần nhìn thấy người liền có thể thi triển.

Bá đạo hay không bá đạo?

Đây chỉ là Dương Tuấn mới nắm giữ mà thôi, đợi hắn vận dụng thành thục, dùng ảo cảnh gϊếŧ nhưng không phải không thể.

Nếm được cái này ngon ngọt, Dương Tuấn đối với Huyết Trọng Đồng giai đoạn thứ hai cực kỳ mong chờ, thế nhưng để hắn thất vọng là, tại cái này không gì là tiền không làm được hệ thống phía dưới, vẻn vẹn nâng lên giai đoạn thứ hai nhưng cần trọn vẹn cần mười nghìn điểm tài phú.

>

>

>

>

>

>

>

>

>

>

>

Nhìn xem chút kia điểm tài phú, Dương Tuấn khẽ thở dài, hắn nhưng vẫn là nghèo bức a!

-" Xem ra phải nghĩ cách kiếm lấy thật nhiều tinh thạch, làm sơn tặc tựa hồ cũng không tệ? "

Có câu ngựa không ăn lén cỏ đêm thì không mập, người không đến của phi nghĩa thì không giàu.

— QUẢNG CÁO —

Event

Tại trong thuyết cũng vậy, các nhân vật chính nhưng cũng thường xuyên phóng hỏa gϊếŧ người cướp đoạt tài nguyên.

Dương Tuấn bản thân tự nhận không phải là người tốt tuy nhiên cũng không coi là người xấu.

Chỉ cần có lợi cho mình, chuyện gì nhưng cũng dám làm.

Càng nghĩ, Dương Tuấn càng cảm thấy con đường này khả thi, hắn dường như đã thấy được phía trước vô số tinh thạch đang không ngừng vẫy gọi.

-" Đại vương, đây là ta phí qua đường, một nghìn viên thượng phẩm linh thạch, ngài mau mau nhận lấy. "

-" Đại vương, đây cũng là ta, một vạn viên thượng phẩm linh thạch, chút tài mọn mong ngài thu giữ. "

-" Đại vương, ta trên thân không có đồ vật gì đáng giá, chỉ có thanh này nhất phẩm pháp bảo, ngài với nó hữu duyên. "

Nghĩ đến tình cảnh vô số người hướng mình quỳ xuống, hai tay dâng lên đồ vật, Dương Tuấn suýt nữa không nhịn được mà cười ra mặt.

-" Tiết chế, tiết chế… "

. . .

Sơn lộ bên trong, Lý gia thương đội, đoàn người gấp gáp tiến về phía trước.

Trải qua lần này sự kiện, sợ lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn, Lý quản sự lệnh cho đoàn người di chuyển cả ngày lẫn đêm.

Đám hộ vệ cũng là sợ hãi, không dám trì hoãn.

Một đường Không ngừng nghỉ di chuyển, chỉ mất hơn một ngày đã chạy ra Quảng Bình phủ tới Hàn Nguyên phủ Phong Sơn thành.

Nhìn xem cao hơn chục trượng tường thành, bên dưới có tấp nập người ra vào, Dương Tuấn trong mắt không nổi một chút gợn sóng.

Hắn nhưng không phải cái gì mới ra đời tiểu tử, giống như Phong Sơn Thành dạng này gặp qua không ít, cũng biết được đây chỉ được coi là tiểu thành mà thôi.

Nói đến đại thành, thiên hạ chỉ có tám cái mà thôi, trong đó đệ nhất đại thành nhưng chính là đương Đại Việt vương triều đế đô, thiên hạ địa nhãn, cường giả như mây, mặc dù không nói trúc cơ cường giả như chó chạy đầy đất nhưng cũng không ít.

-" Đế đô, nghe có vẻ rất giàu có đi, nếu có cơ hội phải đến đó vơ vét một phen đi, à không… là kiến thức. "