Không Hiểu Sao Tất Cả Nam Chính Bị Tôi Công Lược Đều Hắc Hóa

Chương 330: Xuyên vào sư huynh ᒪàʍ Ŧìиɦ nhân của đế quân

Lô đỉnh thường là những nữ tu có địa vị thấp hèn nên địa vị của lô đỉnh cực kỳ ti tiện, còn không bằng những hầu thϊếp hạ đẳng. Nguyên chủ bị bắt đi vì y là con trai nhưng lại giống con gái, vô cùng thanh tú xinh đẹp.

Theo ánh mắt soi mói của Thẩm Miên, dù không dùng khuôn mặt thật của anh mà dùng mặt của nguyên chủ thì cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, vì gương mặt đó khiến người ta phải thương tiếc.

Nhưng bây giờ đổi thành mặt của mình thì anh cảm thấy nguy hiểm hơn.

Anh cố gắng dùng máu bôi lung tung khắp mặt mình, làm xong anh muốn núp vào bụi cỏ ven đường nhưng cả người rệu rã, nhúc nhích một chút cũng vô cùng khó khăn.

Anh nói với hệ thống: [Có đạo cụ gì có thể dịch chuyển tôi từ chỗ này sang chỗ khác không? Hoặc là có thể che giấu thân hình và hơi thở của tôi, không để người khác phát hiện ra.]

Hệ thống đáp: [Cấp bậc của ký chủ có thể mở khóa đạo cụ của vị diện cấp cao, nhưng mà...]

[Nhưng mà cái gì?]

[Rất đắt.]

Thẩm Miên liếc qua giá cả, máu tanh dâng lên cuống họng, suýt hộc máu.

May mà bây giờ anh có vốn liếng phong phú, ở thế giới trước anh suýt thất bại, khán giả đều nghĩ rằng sau này không thể gặp lại anh nữa nên đã cho anh rất nhiều "phí chia tay".

Thẩm Miên cắn răng mua một lá bùa ẩn thân rồi dán lên người mình.

Một lúc sau có mười mấy đệ tử Ma giới đi qua, Thẩm Miên loáng thoáng nghe thấy bọn họ hùng hổ la hét "Hạo Huyền Tiên Tông", "Kinh Thiên Lĩnh" gì gì đó, trong lời nói nhiều ý trào phúng khinh thường.

Đợi đám người đó đi xa, Thẩm Miên lấy bùa ẩn thân ra cúi đầu quan sát vết thương của mình, đều là những vết thương nhẹ ngoài da, chỉ có một nhát kiếm trí mạng ở bụng đã lấy đi nửa cái mạng của nguyên chủ, nguyên đan tan nát.

Anh hỏi hệ thống: [Có thể chữa trị nguyên đan không?]

Hệ thống tra tài liệu, nói khẽ: [Khó đấy.]

Thẩm Miên trợn ngược mắt: [Ai chẳng biết là khó, tôi hỏi là có cách nào không, sau đó nguyên chủ đã chữa trị bằng cách nào?]

Hệ thống tìm kiếm trong ký ức của nguyên chủ hồi lâu rồi đáp: [Tìm được rồi, nguyên chủ có thể chất chất đặc thù, là dược đỉnh cao cấp nhất, Ma Tôn bị thương nặng cần dùng y chữa thương nên cũng giúp nguyên chủ chữa trị nguyên đan.]

"..."

Thẩm Miên trầm mặc thật lâu, anh nhìn đám đệ tử Ma tộc đã đi xa, cảm nhận được ác ý của thế giới này.

Hệ thống an ủi: [Không đi cũng có chỗ tốt khác mà, nguyên chủ đến Ma giới chịu rất nhiều đau khổ, còn bị rất nhiều Ma tộc dùng làm dược đỉnh tu luyện, chắc chắn ký chủ không chịu nổi đâu.]

Thẩm Miên ngẫm nghĩ thì thấy cũng đúng, tuy rằng anh tin mình có thể dỗ dành được những Ma tộc đó nhưng sẽ rất phiền toái, hơn nữa thân phận của nguyên chủ cũng là một mớ rắc rối to đùng.

Anh ngồi dậy, hấp thu nguyên khí trong thiên địa, nguyên khí đi vào trong cơ thể, đi hết một tiểu chu thiên, kinh mạch thoải mái hơn một chút, máu cũng ngừng chảy, nhưng nguyên khí trong cơ thể không thể ngưng tụ, cuối cùng tiêu tan.

Anh mua chút linh dược thánh phẩm trong trung tâm mua sắm rồi bôi lên vết thương, ngay sau đó vết thương khép lại bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thẩm Miên lấy lại sức, anh đứng dậy ra khỏi núi.

Chỗ này là địa bàn của Hạo Huyền Tiên Tông, là chỗ anh không thể ở lại. Ngoài nơi này ra, bây giờ anh cũng không còn chỗ dung thân ở tu chân giới.

Hạo Huyền Tiên Tông có bảy môn mười hai phong, trong đó nổi tiếng nhất là Kiếm Phong, trưởng lão Thẩm Quân của Kiếm Phong là phụ thân của nguyên chủ.

Chuyện này phải nói từ nhiều năm trước, Thẩm Quân là người ngay thẳng, lại là đại năng có tu vi ở đỉnh Hóa Thần, cả đời tìm kiếm ý nghĩa chân chính của kiếm đạo, hắn có uy vọng rất cao trong Kiếm Phong và cả Hạo Huyền Tiên Tông. Điều duy nhất khiến hắn vướng bận là đứa con trai độc nhất của hắn.