Trọng Sinh Trở Về Năm Mười Sáu Tuổi (NP)

Chương 13: Bị liếm huyệt tới cao trào (2) (H)

Hôn môi có đôi khi so với các loại tiếp xúc thân thể khác còn khiến người hưng phấn động tình hơn nhiều, Tống Bách Ngạn hôn hôn liền ôm người ngồi trong lòng ngực mình, hai chân bị bắt mở ra kẹp lấy eo hắn, qυầи ɭóŧ đã sớm ướt đẫm ở trên quần ngủ màu xanh biển của hắn dần dần đọng lại thành vệt nước.

Cố tình Tống Bách Ngạn còn lo quá gấp gáp sẽ mạo phạm cô, tay từ dưới váy ngủ thăm dò vào cũng chỉ dám thong thả vuốt qua lại trên đùi nàng, Bùi Ngôn lần này không phải giả bộ, là thật sự không nén được phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn, thanh âm tinh tế kiều mị lập tức làm Tống Bách Ngạn tinh thần chấn động.

“A, cậu chỗ này đều đã ướt nha...”

Hắn cách qυầи ɭóŧ sờ đến vùng ướŧ áŧ kia, chỉ là nhẹ nhàng xoa Bùi Ngôn liền nổi lên nước mắt, hô hấp trở nên dồn dập, ngực lúc lên lúc xuống khiến cho đôi vυ' bạch ngọc cũng trên dưới rung động theo.

Không nam nhân nào có thể kháng cự được bậc này kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Ngón tay từ bên viền qυầи ɭóŧ vén lên dò xét đi vào, dễ như trở bàn tay liền dính lên dâʍ ɖị©ɧ ướt đẫm. Nơi riêng tư của thiếu nữ mềm mại, ấm áp ẩm ướt đến không thể tưởng tượng, hắn lần theo khe hở đến trung tâm, nhẹ nhàng ấn một cái, đầu ngón tay liền rơi vào huyệt khẩu khẩn hẹp ướŧ áŧ.

“Cậu nơi này... Nước thật nhiều.”

Bùi Ngôn được hắn đặt nằm xuống, hai chân uốn lượn mở ra, thời điểm qυầи ɭóŧ bị cởi trên mặt còn dính sợi dâʍ ɖị©ɧ kéo dài, bộ vị tư mật hoàn chỉnh lộ ra trước mắt, cảm giác với khi cách màn hình xem phim cấm hoàn toàn không giống nhau, trước mắt chính là chân thật, là hoa huyệt từng lần từng lần không ngừng co rút lại, thoạt nhìn bức thiết mong muốn được đồ vật lấp đầy, là thuộc về người mà hắn thích nhất, hoa huyệt của Bùi Ngôn.

Rất trắng mịn, môi âʍ ɦộ bị ngón tay tách ra có nhan sắc xinh đẹp như cánh hoa đào, miệng âʍ đa͙σ không ngừng có nước thấm ra lông mao bên ngoài, Tống Bách Ngạn không nhịn được, cúi người liếʍ lên.

!!!

Tới một cái liền là động tác kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, Bùi Ngôn sướиɠ đến nỗi dùng lực siết chặt khăn trải giường dưới thân mới có thể bình tĩnh, nơi đó của cô vẫn luôn rất mẫn cảm, cái lưỡi mềm mại liếʍ lên xong ngược lại khiến cô càng dễ dàng cảm nhận được sự tinh tế thô lệ trên đầu lưỡi, cảm giác từ bụng nhỏ ngứa ngáy như bị điện giật vẫn luôn truyền tới não, đầṳ ѵú vì nhận được kɧoáı ©ảʍ quá lớn một lần nữa gắng gượng đứng trong không khí.

Eo Bùi Ngôn nhịn không được hướng lên phía trên nâng nâng, động tác này làm huyệt khẩu càng chặt chẽ phù hợp mà dán vào bên môi Tống Bách Ngạn, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra vừa bị hắn liếʍ sạch lại có thể ngay lập tức tràn ra. Khiến cho nữ nhân ở trên giường chảy nước cũng là một loại cảm giác thành tựu, Tống Bách Ngạn một bên liếʍ láp môi âʍ ɦộ của cô một bên mơ hồ không rõ nói: “Bảo bảo, em thật dâʍ đãиɠ, thật nhiều nước, quá thơm, quá ngọt.”