Trọng Sinh Trở Về Năm Mười Sáu Tuổi (NP)

Chương 11: Câu dẫn nam sinh cao trung (3) (H nhẹ)

Cho rằng sẽ nhìn thấy đối phương kinh hoảng sợ hãi, Tống Bách Ngạn đều chuẩn bị tốt nhận lấy một cái tát và câu mắng lưu manh của cô, vừa vặn thiếu nữ dưới thân lại giương mắt cùng hắn đối mặt, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên đắc ý cùng giảo hoạt: “Đúng vậy, cậu giờ mới phát hiện sao?”

Giây tiếp theo, dưới thân truyền đến cảm giác quái dị ----- côn ŧᏂịŧ của hắn bị Bùi Ngôn chạm vào.

Chỉ cách trở một lớp quần ngủ nhưng vẫn có thể cảm nhận được nóng bỏng cực đại, khó trách sau này nhiều nữ nhân rõ ràng biết hắn tra nhưng vẫn đối với hắn nhớ mãi không quên, trừ bỏ gương mặt đẹp trai, đương nhiên còn có một cây côn ŧᏂịŧ ngạo thị quần hùng.

Bùi Ngôn kì thật vẫn có chút xấu hổ, cô ngượng ngùng bên tai hắn nhỏ giọng nói: “Kỳ thật trước khi tôi ngủ không có xem phim kinh dị... Xem cái mà đồng học cho tôi... Cái băng kia... Cho nên liền rất tò mò...”

Tống Bách Ngạn chỉ cảm thấy phía dưới chính mình càng thêm ngạnh, hắn cúi đầu, mũi cao thẳng dễ dàng điểm lên chóp mũi Bùi Ngôn, khoảng cách giữa hai người gần tới tức chỉ cần mở miệng nói chuyện là có thể chạm môi, yết hầu hắn nghẹn hỏi: “Vậy cậu... Xem được nội dung gì rồi?”

So với một mặt thanh thuần đoan trang, từ miệng Bùi Ngôn cái người thoạt nhìn là nữ hài tử vô cùng đơn thuần nói ra chi tiết về trường hợp hạ lưu kia, ngược lại càng làm cho người cảm thấy hưng phấn.

“Ừm... Chính là một bác sĩ gia đình tới cửa kiểm tra thân thể cho bệnh nhân...” Bùi Ngôn kì thật không xem loại băng kia, đương nhiên cũng không có khả năng trong đầu lập tức tùy tiện nhảy ra ký ức về loại băng đó để nói, nàng hiện tại kể, chính là bị nàng lâm thời lấy ra chuyện giữa nàng và Thời Dư cải biên lại.

“Sau đó, quần áo người bệnh bị vén lên, tay bác sĩ ấn trước ngực cô ấy, xoa xoa ngực, còn nói chỉ là kiểm tra mà thôi...”

Tay Tống Bách Ngạn cũng rơi xuống trên ngực nàng, váy ngủ theo đó bị cởi ra chồng chất bên hông, vυ' nhỏ oánh bạch mượt mà cứ như vậy bại lộ trước mắt hắn.

Thật xinh đẹp, thật trắng, không có chút lỗ chân lông, bóng loáng mềm mịn giống như đậu hũ, ngực Bùi Ngôn rất lớn, không thua gì mấy nữ chính ngực bự trong phim cấm hắn xem. Ngầm nghe trong lớp mấy nam sinh khác ghé vào cùng nhau nói mấy lời thô tục không ngượng ngùng, nói ngực bự như vậy nếu xoa lên không biết có bao nhiêu sướиɠ.

Tay Tống Bách Ngạn rất lớn, ngón tay tinh tế lại thon dài. Một bàn tay là có thể cầm được trái bóng rổ giờ đây bao bọc lấy bầu ngực nàng vẫn còn để sót lại nhũ thịt, Tống Bách Ngạn nóng lòng muốn thử nhưng vẫn không quên chiếu cố cảm xúc của cô: “Vậy tôi, cũng có thể kiểm tra một chút cho cậu không?”