Viết xong tờ chi phiếu, hắn liền đưa cho trợ lý Vương, bảo cậu ta chuyển 500 vạn vào tài khoản của cô, lần đầu tiên Trần Mặc Hàn biết thế nào là vụиɠ ŧяộʍ.
Trước mặt cấp dưới, hắn viết chi phiếu, để cho em vợ dùng miệng hầu hạ nhục bổng, chuyện này có khác gì mua bán da^ʍ, tất cả đã đi quá giới hạn đạo đức bình thường. Thậm chí khi trợ lý Vương cầm tờ chi phiếu, cậu ta không thể không tỏ ra kinh ngạc, hắn cũng cho rằng đối phương đã phát hiện điều gì đó rồi.
Cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ vụиɠ ŧяộʍ không thể đè nén được, hô hấp của hắn lúc này cũng trở nên khó khăn.
Tim Trần Mặc Hàn điên cuồng đập loạn xạ, hắn mơ hồ nhận ra mình vừa chạm đến thứ đồ cấm kỵ nhất, chiếc hộp pandora* đã được mở ra, không ai biết hậu quả sẽ như thế nào.
*Trong thần thoại Hy Lạp, chiếc hộp Pandora do nàng Pandora – người phụ nữ đầu tiên đến thế giới loài người sở hữu. Nàng Pandora đã được thần Zeus dặn kỹ rằng không được mở chiếc hộp đó ra. Nhưng vì tò mò, Pandora đã mở chiếc hộp khiến cho thế gian tràn ngập những điều bất hạnh: thiên tai, bệnh tật, chiến tranh…
Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì Tô Niệm lại tiếp tục công việc.
Cô dùng hành động thực tế để cho hắn biết, ai có tiền, người đó sẽ là thượng đế.
Nhận được tiền xong, Tô Niệm lập tức dốc sức, cô không ngừng liếʍ mυ'ŧ, tận tình chăm sóc rãnh nhỏ phía trên qυყ đầυ, chiếc túi nang phía dưới cũng bị siết chặt, mọi cảm xúc của Trần Mặc Hàn đều bị cô nắm trong lòng bàn tay, không cần hắn nói, cô vẫn có thể liếʍ vào những điểm nhạy cảm nhất.
Hai tròng mắt của Trần Mặc Hàn co rút mãnh liệt, thần kinh hắn căng thẳng, một cảm giác sung sướиɠ lan ra cột sống, cổ họng cố gắng kiềm chế âm thanh rêи ɾỉ, hô hấp bị đè nén đến cực hạn. Nhiều lần, khi nhục bổng chọc đến tận cổ họng của cô, đôi mắt hắn trở nên mờ mịt, cổ họng khô cháy đến đáng sợ.
Chì cần trong phòng họp có một động tĩnh nhỏ, hắn liền tưởng rằng mình đã không kìm được mà rêи ɾỉ thành tiếng.
Cho đến khi nhận thấy cuộc họp vẫn diễn ra bình thường, không có ai phát hiện gì cả, hắn mới nhẹ nhõm thả lỏng.
Quá trình căng thẳng này cứ thế lặp đi lặp lại mấy lần, đợi đến khi nhóm thứ hai trình bày xong, Trần Mặc Hàn buộc phải thỏa hiệp. Lúc này hắn không thể làm bộ như không có chuyện gì mà bảo mọi người rời đi được, hôm nay chắc chắn không thể mở đèn.
“Không cần bật đèn, kết thúc cuộc họp, mọi người ra ngoài cả đi!”
Ai nấy đều sững lại, mọi người có thể nghe ra giọng nói của sếp rất thống khổ, tất cả nhìn nhau rồi đồng loạt đưa ra kết luận: Boss là một người tự cao tự đại, chắc chắn là bệnh dạ dày quá nghiêm trọng, hiện tại vô cùng đau đớn, vì thế không muốn để nhân viên thấy bộ dạng chật vật của mình.
Không ai dám hỏi thêm, cũng không ai dám liếc nhìn hắn, thay vào đó, họ hơi cúi đầu và lần lượt ra ngoài.
Giữ lại thể diện cho ông chủ mới là một nhân viên khôn ngoan!
Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi , hy vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo. Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn để lại bình luận bên dưới, tụi mình sẽ đọc và khắc phục sớm nhất. Một lần nữa, xin cảm ơn các bạn rất nhiều.