Gần đây Lục Đình thấy mình béo hơn không ít, quần áo của năm ngoái bây giờ mặc vào không kéo khoá lên được.
Đây là kết quả của những tháng ngày thâu hoan, ăn xong lại làm, làm xong lại ngủ, rồi lại thức dậy ăn.
Vòng tuần hoàn đó khiến anh lên cân chóng mặt. Lục Đình không dám lên cân, trốn tránh sự thật là mình đã nặng hơn trước cả chục cân.
Anh nhìn qua Tuấn Triết, cậu vẫn mê người như vậy. Cơ thể săn chắc, bắp tay cuồn cuộn đêm nào cũng hùng hục không biết mệt.
Lục Đình ngắm nghía lại mình trước gương, sau đó quay qua hỏi cậu: "Dạo này trông anh mập hơn đúng không?"
"Hửm? Em thấy vẫn như cũ mà"
"Sao mà vẫn như cũ được, quần áo năm ngoái đã chật hết rồi"
Tuấn Triết đến sau lưng anh, tay lần mò khắp từ ngực xuống phía dưới, giở giọng lưu manh:" Không có mà, vẫn chỉ bằng thôi, không lớn hơn"
Lục Đình bị sờ đến ngứa ngáy trong lòng, sau đó biết mình bị đùa giỡn liền quay qua cắn môi cậu, giọng hờn dỗi:" Anh không nói đến nó, anh nói đến cơ thể mà"
Tay Tuấn Triết lại mò mẫm lên hai bên ngực của anh. Hai bên vυ' đêm nào cũng được mát xa nhào nặn, bây giờ vừa mềm vừa lớn, Tuấn Triết bóp chặt một chút, thịt mềm liền theo kẽ ngón tay như muốn chảy ra ngoài.
Hai bên tay Tuấn Triết thuần xoa nắn, phía dưới của Lục Đình vừa bị trêu chọc cũng dần đứng lên.
Đầu ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ vẫn bị đâm một thanh kim loại nhỏ, nhưng viên đá đã đổi thành màu tím, phía dưới gốc thịt và túi trứng đều bị cột lại bây giờ đang sưng lên cho thấy dấu hiệu chủ nhân của nó đang động tình.
"Hư...ưư... bỏ anh ra...aaaaa...chỗ đó...ừ"
Tuấn Triết thấy anh vừa bị sờ liền hứng tình, khuôn mặt tỏ vẻ đắc chí, cứ như vậy liền dứt khoát bế anh lên giường.
Nhưng không biết động tác sai chỗ nào mà khi cậu vừa đứng lên, chưa giữ được thăng bằng liền bị té xuống.
Cơ thể Lục Đình đè lên người cậu, anh mơ màng không hiểu chuyện gì xảy ra, cho đến lúc nghe Tuấn Triết rên khẽ một tiếng mới hoảng hồn đứng dậy.
Tuấn Triết thật sự không bị sao, nhưng Lục Đình lại cảm thấy do anh đã lên cân, quá nặng nên cậu không bế nổi nữa.
Lục Đình quyết tâm tập gym giảm cân về số cân nặng ban đầu.
Tuấn Triết không muốn, chăm mãi người yêu mới lên được từng này, ôm vừa ấm vừa thích tay, bây giờ lại trở về như lúc trước thì thành công cốc.
Lại còn là tập gym, nếu đi ra ngoài mà để mấy tên vô lại nhìn thấy cơ thể dâʍ đãиɠ kia thì không chấp nhận được.
Hai người cãi qua cãi lại vấn đề này, sau đó đưa ra quyết định Tuấn Triết sẽ là huấn luyện viên của Lục Đình.
" Tại sao lại mặc cái áo này, khó chịu"
" Nếu anh không mặc, lúc chạy hai vυ' anh sẽ nảy lên"
Lục Đình bị câu nói đó làm đỏ mặt, không muốn phàn nàn về chuyện cái áo nữa.
Phòng gym lớn vậy cũng chỉ có hai người, Tuấn Triết không muốn ai nhìn thấy anh ăn mặc thế này nên đã thuê luôn phòng tập, lúc tập cũng tránh bị người khác nhòm ngó.
"Trước tiên phải khởi động đã"
Tuấn Triết chỉ cho Lục Đình từng động tác một.
Tới động tác chạy tại chỗ, cậu nhìn vào bộ ngực đang phập phồng lên xuống của anh.
Lục Đình đã lâu ngày không vận động, mồ hôi chảy ra thấm ướt cả cái áo trắng.
Hai đầṳ ѵú đỏ ẩn hiện theo từng bước chạy.
Tuấn Triết thấy thế liền bảo anh dừng lại, bắt đầu điều chỉnh động tác.
Tay cậu trượt từ lưng xuống mông, cảm giác quen thuộc làm Lục Đình hơi run rẩy.
Sau đó bàn tay chạm vào đùi non rồi tới ngực, hai đầṳ ѵú mẫn cảm thấy bàn tay quen thuộc liền rung lên.
Lục Đình cố nhìn xem Tuấn Triết có phải cố ý không nhưng không nhìn thấy bất kì biếu hiện kì lạ gì trên khuôn mặt của cậu, anh chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Sau khi sửa xong động tác, hai người liền bắt đầu với những bài tập đơn giản.
Tuấn Triết gợi ý cho anh nên tập chống đẩy với bóng.
Lục Đình đến trước quả bóng to nhiều gai, sau đó bắt đầu áp ngực vào chống đẩy.
Hai mông to vểnh lên ngay trước mặt Tuấn Triết, theo động tác lên xuống lại như mời gọi.
Mông căng tròn qua chiếc quần tập còn có thể thấy được phần thịt bị qυầи ɭóŧ bó chặt và phần thịt còn lại nổi lên.
Tuấn Triết lại nổi máu cầm thú lên điều chỉnh động tác cho Lục Đình.
Bàn tay dâʍ ɭσạи sờ lên hai bên mông, sau đó không kìm được mà bóp.
Lần trước Lục Đình không nhận ra, nhưng lần này anh chắc rằng cậu ấy cố ý.
"Này, buông anh ra. Người đầy mồ hôi bẩn chết"
"Ừ, em không chê"
Mặt Lục Đình đỏ bừng lên, không biết vì tức hay vì ngại.
Tuấn Triết như không nhìn thấy anh mắt của anh, hai tay với lên đằng trước sờ vào ©ôи ŧɧịt̠ đang sưng tấy kia.
Qua lớp vải quần vẫn cảm nhận được cái nóng hừng hực toả ra từ thân dưới.
Hai chân Lục Đình muốn khép lại nhưng lại bị Tuấn Triết ép mở ra.
Cậu vùi mặt vào phía trong hít lấy mùi hương nam tính của người đàn ông, sau đó đưa tay vào chiếc quần đen nghịch.
Qυầи ɭóŧ của Lục Đình hôm nay mặc hơi chật, ©ôи ŧɧịt̠ bị đè ép phía trong, muốn chuyển động một chút cũng không đuợc.
Tuấn Triết nhanh chóng cởi chiếc quần đùi ở ngoài, sao đó chôn mặt vào nơi phía dưới hít thật sâu.
Mùi mồ hôi cùng mùi cơ thể đặc trưng của Lục Đình khiến cậu cảm thấy dễ chịu, chỉ muốn đắm mình trong đó mãi.
Cậu lật người anh lại, sau đó nằm trên người anh, ma sát hai ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng.
Hôm nay ra ngoài nên Lục Đình không cần phải đeo mấy thứ kim loại trên ©ôи ŧɧịt̠ nên qυầи ɭóŧ đã rỉ ra chất lỏng trong suốt.
Tuấn Triết thấy vậy liền chạy đi cầm về cái túi đựng mấy thứ đó.
Hôm nay cậu cũng không có ý dẫn anh đi tập gym, chỉ là muốn đổi chỗ làm mà thôi.
"Khát nước không?"
Lục Đình vừa gật đầu, một lon nước mát lạnh liền đặt trước qυầи ɭóŧ, mát xa từ đằng trước ra sau.
Cho đến khi cả chiếc qυầи ɭóŧ bị ướt bởi lon nước lạnh thì Tuấn Triết mới đưa cho anh uống.
Lục Đình uống nước nhanh quá nên nước từ miệng liền chảy xuống cổ rồi tới ngực, tạo ra một mảng nước màu trên chiếc áo trắng thấm đẫm mồ hôi.
Anh uống liền hai lon nước, tới lon thứ ba mới dừng lại.
Lục Đình nhìn bộ ngực ẩn hiện qua chiếc áo thấm đẫm nước liền không nhịn nổi, bàn tay lại ác độc nắn bóp nó thành đủ mọi hình thù
Hai ngón tay kéo đầṳ ѵú ra thật xa, sau đó lại thả nó, cứ xem nó như lò xo mà kéo. Sau đó lại tiếp tục se se đầṳ ѵú, xoắn nó thành hai vòng rồi lại đưa vào miệng mυ'ŧ. Cứ như thế Lục Đình lại bị đưa vào tròng.
Đầṳ ѵú trong miệng như mật ngọt, Tuấn Triết mυ'ŧ mãi không biết mệt. Một bên tay còn lại cũng vừa cấu nhéo vừa mát xa làm Lục Đình sướиɠ không thôi.
Cậu liếʍ ướt đẫm đầṳ ѵú, sau đó dùng răng cắn một ngụm vào bên vυ' to.
Dấu răng để lại vô cùng rõ ràng, Lục Đình cũng bị đau điếng người.
"Sau này không giảm cân nữa, được không? Anh bây giờ ôm rất vừa tay, vυ' còn to thế này, gầy thì có gì đẹp đâu"
Thấy anh không trả lời, Tuấn Triết tiến lên hôn khắp mặt Lục Đình, dừng mở môi anh, sau đó đưa lưỡi vào chiếm cứ hơi thở anh.
Lưỡi vờn khắp khoang miệng Lục Đình, sau đó lưỡi anh còn bị Tuấn Triết mυ'ŧ đến run, nước bọt cứ vậy không ngừng chảy ra từ khoé miệng.
Vừa cởi chiếc qυầи ɭóŧ bó chặt kia của Lục Đình, dươиɠ ѵậŧ bị đè ép liền bay ra dập vào cánh tay cậu.
Tay Tuấn Triết nắm chặt phần thân gân guốc, nói với Lục Đình:" Anh không được ra đâu đấy"
Sau đó quay đầu tìm đồ vật trong túi lấy ra một lọ gel bôi trơn.
Cậu để anh ở tư thế quỳ, sau đó mở nắp lọ gel, để ngay miệng đít của anh cho nó chảy vào.
Miệng của cái lọ to gần bằng ba ngón tay của Tuấn Triết, cậu cố banh rộng hai cánh mông của anh để gel vào dễ hơn.
Cuối cùng thì c̠úc̠ Ꮒσα của Lục Đình vẫn nuốt được miệng của lọ, cậu bắt đầu đẩy nó vào sâu hơn.
Hai tay nhanh nhẹn thọc ra rút vào, đυ.ng chạm khắp vách, lọ gel vì để chung với nước đá cũng trở nên mát lạnh, ở trong huyệt thịt ấm áp tạo tiếng nước da^ʍ mĩ.
Lọ dài hai phần ba cẳng tay, càng về sau càng phình to ra bằng bắp tay của cậu.
"Anh ăn hết nó nhé"
"Không...aa...không nổi...ưưư...hức...hư l*и mất.."
"Ngoan, em sẽ nhẹ nhàng"
"Aaaa....chỗ đó...haaa...ứ...đừng...chỗ đó.."
Tuấn Triết thọc ra thọc vào thật mạnh, cố gắng ghiền ép điểm mẫn cảm của anh.
"Aaa...chồng...thaa...áa"
Phía dưới thân Lục Đình là một bãi chất lỏng trắng đυ.c, lúc Tuấn Triết tính đưa tay bóp ©ôи ŧɧịt̠ để anh không ra cũng đã muộn.
"Vợ....ra mất"
"Ừ, vợ ra mất rồi, phải chịu phạt"
Mắt Lục Đình bây giờ như phủ một tầng sương, Tuấn Triết nói gì nghe nấy, trong anh chỉ còn mỗi việc quan hệ tìиɧ ɖu͙©.
Tuấn Triết dứt khoát rút lọ gel ra, trong cơ thể vừa được lấp đầy bây giờ lại trống vắng, c̠úc̠ Ꮒσα tiếc nuối cố gắng ngậm chặt nhưng vẫn phải nhả ra, âm thanh "bụp" khi cả hai cái miệng tách ra vang vọng cả phòng tập.
Tuấn Triết lấy dây nhảy cột, dùng phần tay cầm nhét hết vào trong người anh.
Phần tay cầm là ống cao su đặc, dài bằng ngón tay, nhưng lại lớn hơn ngón tay một vòng.
Cơ vòng Lục Đình hoạt động hết công suất, cố gắng mở rộng chào đón từng lượt vào.
Mỗi lượt đi đến ba cái tay cầm, chen chúc nhau đi vào.
Cú© Ꮒσα của Lục Đình đã được ăn gel bôi trơn, không khó khăn chút nào mà đã ăn được đến lượt cuối cùng.
Trong thân thể anh chứa đến 6 ống, 3 cái dây phía ngoài vẫn lắc lư ngoài không khí nhìn như mấy chiếc đuôi.
Tuấn Triết tát hai ba cái vào mông anh, cầm 3 sợi dây như dắt chó đi dạo, ra lệnh:" Bò lên phía trước đi"
Lục Đình ý loạn tình mê, vừa bò vừa ngoáy mông hòng dụ dỗ người phía sau.
Dươиɠ ѵậŧ cương cứng lủng lẳng dưới thân, theo từng bước mà đu đưa từ trước ra sau.
Tuấn Triết thấy vậy vừa đi vừa đá vào trứng dái đang căng phồng của anh làm Lục Đình vừa đau vừa sướиɠ, suýt chút nữa không nhịn được bắn tinh.
Cậu thấy thế này không ổn, liền dùng dây cột gốc ©ôи ŧɧịt̠ và hai hòn bi thật chặt.
Phía trước của Lục Đình có thêm một cái dây nhảy, hai tay cầm theo chuyển động đυ.ng chạm vào gậy thịt làm anh run rẩy.
Mỗi lần Lục Đình dừng lại đều bị phạt, Tuấn Triết đặt hai ống cao su trước c̠úc̠ Ꮒσα, sau đó dùng đạp mạnh để ống cao su đi vào.
Mỗi một lần đều khiến Lục Đình sướиɠ chết, há miệng rêи ɾỉ cầu xin:" Ư...ưư...áaaaaaa...chồ...chồng ơi...aaaa...sướиɠ chết...bị ta...tay cầ...m ȶᏂασ chết...aaaa.."
Tuấn Triết dùng ngón chân cái nhét vào phía trong, vừa cho vào liền cảm nhận được sự co bóp của vách thịt khiến cậu yêu thích không thôi.
"Nói, sao lại dâʍ đãиɠ thế này, đến phòng tập không phải để giảm cân sao?"
"Aa...khô...không muốn...muố...n chồ..ng ȶᏂασ...đế...đến cho chồng ȶᏂασ"
Lục Đình bị mấy cái tay cầm đè ép ở phái trong, thêm sự tác động của chân Tuấn Triết làm anh muốn xuất tinh.
Tuấn Triết quỳ xuống, từ phía sau nâng cằm anh lên hôn. Bên môi Lục Đình đầy nước bọt đều bị cậu nuốt lấy hết.
Bỗng nhiên anh giật thót mình, hoá ra dươиɠ ѵậŧ căng cứng đang muốn xuất ra ở phía dưới bị cậu nắm chặt, dây nhảy càng siết chặt ©ôи ŧɧịt̠ hơn, đầu ngón tay để ở lỗ tiểu ác ý nhấn xuống.
"Phải ra chung với em"
Hành động này cũng làm ©ôи ŧɧịt̠ kia mềm xuống một chút, nhưng nó vừa mềm một chút liền bị cậu trêu chọc, cứ thế bò đến nhà vệ sinh, từ c̠úc̠ Ꮒσα Lục Đình nhìn thấy gần chục cái dây mà người đang cầm không ai khác là tên cầm thú Tuấn Triết.
Lục Đình bò đến nơi cũng mệt lả cả người, cơ thể đầy mồ hôi ngã nằm xuống nền đất.
Tuấn Triết không biết lấy từ đâu chiếc máy quay, tìm góc quay thích hợp để quay lại cảnh tượng dâʍ ɭσạи sắp diễn ra.
Tay cậu cầm 7 sợi dây, quấn quanh tay hai vòng liền, cố gắng dùng sức kéo ra.
Cả mười mấy cái ống cao su đều bị kéo ra tạo một tiếng "phốc", Lục Đình hét một tiếng liền quỳ rạp, áp mặt vào nền đất thở hổn hển, dưới sàn là bãi nước màu vàng nhạt.
Vì Lục Đình vẫn chưa được gỡ dây ở căch, nên lúc sướиɠ chỉ có thể đái ra luôn.
Cú© Ꮒσα phải mở rộng hết cỡ vì vừa phải hàm chứa hơn chục ống cao su, gel bôi trơn theo đó lũ lượt chảy ra trông như cái bồn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị tràn.
Tuấn Triết nhân lúc c̠úc̠ Ꮒσα anh chưa thể đóng lại, đưa bàn tay vào phía trong, moi móc dịch thể rồi xoa gắp người anh.
Trong thân thể lại bị người ta và chạm, cơ vòng liền theo đó mà co rút, nhưng vì vừa trải qua việc khai mở cực lớn như thế thì vẫn chưa thể đóng lại ngay được.
Sau khi thấy phía trong không bị chảy máu, cậu liền dùng vòi hoa sen trực tiếp nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα sưng tấy kia.
Cú© Ꮒσα vừa thả lỏng liền bị dị vật mạnh mẽ chen vào làm Lục Đình rên ư ử.
Tuấn Triết sợ làm đau anh liền bắt chước động tác giao hợp, nghiền ép vào chỗ mẫn cảm.
Cậu chỉ vừa cho phần đầu tròn của vòi vào, lần này từ từ cho anh ăn hết cả thân vòi.
Sau khi thấy Lục Đình không có phản ứng xấu, cậu liền mở vòi nước. Lúc đầu mở nước nhỏ, thấy anh không bài xích liền mở từ từ cho đến mức lớn nhất.
Cột nước xối thẳng vào khắp mọi nơi trong c̠úc̠ Ꮒσα, sau đó lại đâm mạnh đến đáy chậu.
Lục Đình bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ:"Ư...áaaa...nứиɠ...sướиɠ...sướиɠ chết...đĩ nứ...nứиɠ bị.. bị vòi sen..ȶᏂασ sướиɠ...sướиɠ lồ...n da^ʍ"
Tuấn Triết lại đẩy thêm phần dây phía dưới, vòi sen lập tức chạm đến đáy huyệt.
Nước vô càng lúc càng nhiều, chẳng mấy chốc bụng của Lục Đình đã trướng tớ, lớn như mang bầu 4, 5 tháng.
"Ư...chồng...trướng...cứng bụng...thèm ©ôи ŧɧịt̠ của chồng..."
Tuấn Triết xoa xà bông lên tay, chà lên khắp cơ thể hai người rồi đè lên người anh bắt đầu trượt lên người anh.
Cái bụng to của Lục Đình bị tác động mạnh như vậy liền muốn phát nổ, anh nhẹ giọng cầu xin:" Vỡ bụng, vỡ bụng mất"
"Sau này còn muốn giảm cân nữa không?"
"Không, sẽ không"
"Rất tốt, bụng to thế này không phải rất tốt sao" Nói rồi cậu đi tắt nước.
Nhìn cái bụng tròn trịa của người trước mặt, Tuấn Triết dùng tay ấn mạnh xuống.
Tiếng hơi nhỏ phát ra từ phía dưới cùng tiếng rêи ɾỉ truyền ra, lọt vào tai vô cùng dễ nghe.
Cậu kéo Lục Đình đến sát máy quay, sau đó kéo vòi hoa sen ra.
Dòng nước từ phía trong thi nhau phụt ra trước ống kính. Tay cậu cũng chen chúc đi vào, moi móc hết dịch thể còn sót phía trong.
Đợi khi hai người tắm xong thì Tuấn Triết lại tiếp tục nâng mông Lục Đình lên ȶᏂασ.
Cú© Ꮒσα vẫn chưa trở về hình dạng nhỏ nhắn bạn đầu, Tuấn Triết đưa ©ôи ŧɧịt̠ vào chà xát vài cái, sau đó liền ra.
Đầu ©ôи ŧɧịt̠ đâm thọc mạnh mẽ vào bên trong, hai hòn dái đánh mạnh vào hai bên háng tạo ra tiếng bạch bạch.
Cảm giác chặt chẽ không còn ở miệng phía dưới, cậu liền đưa đến miệng anh, mỗi khi sắp ra đều sẽ hướng vào đít anh mà bắn.
Sau khi Tuấn Triết ra đến lần thứ 3 Lục Đình mới được tha. Những tưởng như vậy đã xong, lúc anh mặc đồ còn bị cậu đè ra đái vào.
Lúc nãy tập Tuấn Triết uống cũng không ít nước nên đái rất nhiều cộng thêm với tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc nãy, bây giờ bụng Lục Đình đã to hơn lúc trước hai vòng.
Vì sợ anh đi đường sẽ làm rớt thứ phía trong nên Tuấn Triết dùng mấy cái dây nhảy lúc nãy nhét vào phía trong, tránh cho anh tiết ra.
Trên đường về nhà, Tuấn Triết ngỏ ý muốn vào siêu thị, Lục Đình chỉ có thể đi cùng cậu.
Tuấn Triết đưa lon sữa cho Lục Đình, nói dối rằng mình lấy rồi nhưng lại không mang đủ tiền, sợ rằng sẽ bị nhân viên phát hiện liền dẫn anh vào nhà vệ sinh.
Lục Đình đang rối bời không biết làm thế nào, ra trả cũng không được, trả tiền cũng không xong.
Tuấn Triết nảy ra một ý, kêu anh chống tay vào tường, giấu lon sữa lạnh vào c̠úc̠ Ꮒσα anh.
Cậu banh hai cánh mông của anh ra, sau đó lớn sữa chen chúc phía sau ống cao su đi vào.
Lục Đình thấy hơi khó chịu vì quá đầy, sau đó quay qua nói với Tuấn Triết:" Vợ muốn đi đái".
Tuấn Triết để một chân anh lên vai, sau đó mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ bị quấn dây lại, nói:"Đái ra cho chồng uống nào" rồi dùng lưỡi đâm đâm lỗ tiểu.
Lục Đình bị mυ'ŧ đến sướиɠ, sau hai ba giây liền thải nước. Ba lon nước hồi nãy khiến Lục Đình đi rất nhiều, kèm với mùi vị mặn mặn đặc trưng khiến Tuấn Triết mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để.
Hành động này khiến ©ôи ŧɧịt̠ của anh càng cương cứng hơn nữa nhưng vẫn không ra được, chỉ biết ấm ức rút về.
Lục Đình muốn về nhà nhanh để còn đi trả tiền lại cho nhân viên nhưng khi ra đến xe mới biết mình bị lừa, tức giận cắn môi cậu.
Tuấn Triết cười gian manh, biết rằng anh cũng chẳng giận lâu.
"Em khát nước rồi"
"Về nhà rồi uống"
"Em muốn uống trên xe, em muốn uống ngay bây giờ"
"Nhưng không mang tiền, lon sữa lại ở trong"
"Không cần đâu, em có cách"
Tuấn Triết cởϊ qυầи anh, để Lục Đình ngồi lên ghế, sau đó chỉ anh cầm hai chân nhấc lên, để lộ c̠úc̠ Ꮒσα ra trước mặt.
Cả người dưới của Lục Đình đều nhấc lên, chỉ còn nửa người dưới chạm ghế, cơ thể đều trong trạng thái căng cứng.
Tuấn Triết từ bên ghế lái nhìn thấy c̠úc̠ Ꮒσα hồng hào phơi bày trước mắt liền lấy tay nghịch.
"Sẽ ngã mất"
"Sẽ không, không để anh bị ngã"
Lục Đình nghe vậy liền tin tưởng, cả người đều thả lỏng.
Cậu dùng tay banh c̠úc̠ Ꮒσα anh ra, nhìn thấy phía trong là lon sữa lúc nãy.
"Anh đừng động đậy, sẽ đổ nước mất"
Cậu tìm chỗ mở nắp, "phụt" một tiếng lon sữa đã bị mở ra, với tay lấy một cái ống hút rồi uống.
Sau khi uống thoả thuê, Tuấn Triết bắt đầu lái xe về nhà. Lục Đình phải giữ nguyên tư thế giơ chân, không dám động đậy.
Tuấn Triết vừa đi vừa uống nước, miệng lon đã bị cái miệng thịt kia che mất, chỉ còn mỗi ống hút lộ ra ngoài, trông như cậu đang uống sữa từ trong đít của anh, anh giống như bình đựng sữa của cậu.
Quãng đường về nhà chỉ có 10 phút mà khiến Lục Đình cảm thấy dài như nửa ngày.
Bánh xe dừng lại, Tuấn Triết xuống xe qua cửa bên cạnh đỡ lấy Lục Đình.
Cậu cầm hai chân anh, xoay từ phía trong ra phía ngoài, không có ý định thả xuống.
Dùng tay lấy lon sữa còn hơn một nửa ra, sau đó áp thẳng vào c̠úc̠ Ꮒσα đang mở rộng, xóc xóc mạnh cho sữa chảy hết rồi nhấn mạnh cho lon vào sâu bên trong.
Sữa lạnh làm tê dại lỗ thịt ấm áp kia khiến anh rên khẽ một tiếng, trong lòng ngứa ngáy khó chịu giơ hai tay đòi bế.
Tuấn Triết phủ áo khoác của mình xuống thân dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của anh bế vào nhà.
Cậu đặt anh lên bàn ăn, sau đó lấy trong tủ lạnh lon sữa còn thừa hôm qua.
Cậu đẩy hai chân Lục Đình lên cao như lúc nãy, sau đó rút lon sữa đã hết ra. Mấy sợi dây nhảy vướng víu cũng được cậu lấy ra, nhét lon mới vào.
Sự lạnh lẽo vừa dịu xuống lại phải đón chịu vật lạnh mới làm Lục Đình hơi run rẩy.
Đợi sữa đã được đổ đầy vào trong, cậu rút lon ra bỏ đi.
Tuấn Triết dùng hai tay banh rộng c̠úc̠ Ꮒσα anh, từ phía ngoài có thể thấy được phần sữa chuyển động phía trong.
Cậu mở tủ lạnh tìm được vài trái vải, bóc vỏ liền đem hết thảy nhét vào đít anh.
Bụng Lục Đình giờ đây lại lớn như lúc hồi sáng, có khi là lớn hơn.
Vải, nướ© ŧıểυ, tϊиɧ ɖϊ©h͙, sữa đều ở phía trong thân thể khiến nó căng phồng.
Tuấn Triết nhét đến quả chuối cuối cùng, bản thân cũng đỡ ©ôи ŧɧịt̠ đã cương cứng tiến vào phía bên trong tiếp tục mây mưa.
Được dươиɠ ѵậŧ thô to lấp đầy, phía trong như hàng ngàn cái miệng mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để.
Tuấn Triết đỉnh eo, nghiền ép khắp mọi ngóc ngách, hai tay ác ý nhấn mạnh cái bụng phình to.
"Áaaa...sướ...ng...bị chồng...ȶᏂασ...aaa...sướиɠ...l*и...chồng đị...ȶᏂασ...chết em...aaa...chỗ đó...áaaaa....đừ...đừng nhấn...trướng..."
"Thích bị ȶᏂασ thế này không"
"Th...thích...sướиɠ"
"Vậy sau này còn giảm cân không"
"Haa....khô...không giảm nữa"
Tuấn Triết nhận được câu trả lời khiến bản thân vừa lòng liền xuất tinh.
"Haa...chồ...chồng đá...đái tinh...cho vợ...ȶᏂασ vợ...có...aaaaaaa....có thai"
Tuấn Triết nghe khẩu da^ʍ thích nhất là câu này, nhìn Lục Đình dưới thân rêи ɾỉ cùng với cái bụng lớn, làm cậu cảm giác anh thật sự mang thai.
Lục Đình được Tuấn Triết nâng hai chân bế từ đằng sau giống tư thế em bé đi tiểu. Nhưng không hiểu sao lại bị tuột tay làm cả hai người đều té xuống, chỗ giao hợp khắng khít lại tuột ra.
Vật chắn không còn, đít Lục Đình như xả lũ mà đổ xuống, cái bụng lớn cũng nhỏ lại.
Tuấn Triết nhanh tay đỡ cơ thể anh, cánh tay đặt bên eo cảm nhận rõ cái bụng anh dần biến nhỏ.
"Anh vẫn là nên giảm cân"
"Không cho phép, em tập nhiều hơn là được"
Lâu rồi mới quay lại, gửi món quà cảm ơn mọi người vì đã chờ mình nha. Chương này là dài nhất, hơn 4000 từ luôn, chúc mọi người đọc vui vẻ nha 🥰