Lão Trương lôi kéo Kiều Kỳ lên tiếp đón, “Ôi, đây không phải Tứ thiếu gia sao, thật là khéo!”
Lâm Trục Vân hướng về phía bọn họ cười cười, khách khí chào hỏi nói, “Chú Trương không cần khách sáo, gọi cháu Trục Vân là được rồi.”
Nói rồi cậu nhìn về Kiều Kỳ phía sao lão Trương, Kiều Kỳ ngày thường đều gọi lão Trương là Trương tổng, bọn họ kém mười mấy tuổi, có khi lén lút gọi là anh Trương, anh thật sự sợ Lâm Trục Vân bỗng dưng gọi một tiếng chú Kiều.
Lâm Trục Vân nhìn Kiều Kỳ lễ phép cười cười, mở miệng nói, “Vị này hình như chưa từng gặp qua…….”
Kiều Kỳ đầy mặt kinh ngạc, lão Trương nhanh chóng giới thiệu, “Đây là Kiều Kỳ mà tôi đã nhắc qua với cậu, là giám đốc chủ quản khu Tây Bắc thành phố B.”
Lâm Trục Vân vươn tay về phía Kiều Kỳ “Sớm có nghe qua, giám đốc Kiều, tuổi trẻ tài cao!”
Xem ra cậu không định để người khác biết rằng hai người có quen nhau.
Mà đúng vậy thật, Lâm Trục Vân tính nói với mọi người hai người quen nhau như thế nào đây, nói cậu giả ma giả quỷ gặp được anh sao?
Kiều Kỳ cũng phối hợp bắt lấy tay cậu, “Cậu khách sáo rồi.”
Ba người nói chuyện một lát, mấy thanh niên trẻ tuổi phía sau có chút không kiên nhẫn, ánh mắt thường xuyên nhìn sang bên này đánh giá.
Lão Trương lớn tuổi không có gì để xem, bọn họ cơ bản đều nhìn chằm chằm Kiều Kỳ, ánh mắt rõ ràng toàn là tò mò, khiến Kiều Kỳ mất tự nhiên.
Nói chuyện xong, Lâm Trục Vân chào tạm biệt hai người rồi cùng mấy người kia đi ra cửa.
Kiều Kỳ nhìn bóng dáng bọn họ, thấy có một cô gái rất xinh đẹp đi sát cậu, lúc đi tới cửa, anh mơ hồ nghe thấy cô gái kia hỏi Lâm Trục Vân, “Chính là anh ta sao?”
Kiều Kỳ không nghe thấy Lâm Trục Vân trả lời, đang suy nghĩ miên man trong lòng, lão Trương ở quầy bên kia kêu lên, “Đến nhận phòng đi, họ yêu cầu chứng minh thư.”
Kiều Kỳ chạy nhanh mang chứng minh thư đưa tới, làm xong thủ tục nhận phòng, bọn họ cùng nhau vào thang máy lên lầu.
Khách sạn mười mấy năm tuổi, dù ban đầu được trang hoàng sang trọng, hiện tại thoạt nhìn cũng có chút cảm giác cổ xưa, cũng may mấy năm gần đây đã tu sửa lại một lần, mặc dù không thể sửa thành xu hướng hiện đại đang lưu hành, nhưng trang thiết bị đều được đổi mới, đồ điện gia dụng cũng đều đổi, chỉnh thể toàn bộ cũng không tồi.
Kiều Kỳ đi đằng sau lão Trương đánh giá khắp nơi, tới lầu tám, hai người ra khỏi thang máy đi bộ vào hành lang.
“Thẻ phòng của cháu đây, phòng chú ở đối diện.” Lão Trương cầm thẻ phòng đưa cho Kiều Kỳ, “Chú không chịu nổi nữa rồi, vào nằm một lát nghỉ ngơi một chút, bữa tối chúng ta đi ăn cùng Tứ thiếu gia.”
Kiều Kỳ thoáng sửng sốt, cầm lấy thẻ phòng gật gật đầu.
Đi vào phòng, Kiều Kỳ trước tiên tắm rửa, thay áo ngủ, nằm ở trên giường suy nghĩ vẩn vơ, trong chốc lát nghĩ đến vừa rồi nhìn thấy Lâm Trục Vân mặt mày tuấn mỹ tinh xảo, rồi lại nghĩ đến cô gái ban nãy ghé sát cậu nói chuyện, sau đó lại nghĩ đến cậu ở nhà mình là A Hiên ăn vừa nhanh lại vừa nhiều giống y chang con thỏ, buồn cười là khi đó anh còn cảm thấy đối phương không có nhà để về, còn cảm thấy đáng thương muốn lưu nhận cậu, có điều, ở bên cậu thật sự rất vui vẻ, nghĩ tới nghĩ lui anh liền mơ mơ màng màng ngủ từ lúc nào không biết.