Nghe được lời nói của cô, ánh mắt bối rối của Mộ Khuynh An trở lại rõ ràng, cũng không chần chừ nữa, hắn nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho cả hai, sau đó chặn ngang cô lại ôm lên đặt trên giường.
Lọt vào trong mắt hắn là hình ảnh thân thể nõn nà của thiếu nữ đang nằm trên ga giường trắng muốt, hai chân hơi mở ra mơ hồ có thể nhìn thấy ở giữa có một khe nhỏ. Yết hầu Mộ Khuynh An khẽ chuyển động lên xuống, gậy thịt vừa mới bắn tinh thoáng chốc đã cương cứng trở lại..
Nhận thấy sự thay đổi nơi nào đó trên cơ thể hắn, hai mắt Mộ Khuynh Khuynh khẽ nhúc nhích, cô nằm nghiêng, một tay chống đầu, tay kia hướng về phía hắn ngoắc ngoắc, bắt chước yêu tinh trên TV, giọng nói nhẹ nhàng uyển chuyển : "Anh trai, mau tới đi, người ta chờ đến nỗi thân thể nóng lắm rồi!"
Bùm! Trong đầu Mộ Thanh An có thứ gì đó đang nổ tung, hắn là lần đầu tiên nếm trải tìиɧ ɖu͙©, làm sao có thể chịu được sự dụ dỗ gợi cảm như vậy được chứ. Cho dù biết là cô chỉ đang nói đùa, thế nhưng hắn vẫn không kiềm chế nổi.
Mộ Khuynh An bước tới, đem thiếu nữ mềm mại quyến rũ đè xuống dưới thân.
Giống như một lữ khách khát nước lâu này gặp phải nguồn nước, hắn khẩn trương hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô gái, đầu lưỡi kích động, tìm lấy cái lưỡi nhỏ trơn trượt kia của cô mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ, nước bọt chưa kịp nuốt vào theo khoé miệng của hai người chậm rãi chảy xuống, mang theo hơi thở vô cùng da^ʍ mỹ.
Lúc này, côn ŧᏂịŧ to lớn của người đàn ông đã chạm vào miệng lỗ nhỏ của cô, hắn rất muốn đi vào nhưng vẫn cố kìm nén lại.
Nụ hôn dài nóng bỏng kết thúc, môi người đàn ông dần di chuyển đến hai bầu ngực mềm mại của cô, Mộ Khuynh Khuynh thấp giọng nói: "Hôm nay là sinh nhật của em, anh mau vào đi!"
Nghe cô nói xong, hai mắt hắn sáng ngời kinh ngạc, giọng nói khàn khàn hỏi : "Thật sự có thể sao?"
Cô gái xấu hổ quay mặt sang một bên, thanh âm nhỏ như muỗi kêu, nhẹ “ừm” một tiếng.
Mộ Khuynh An hai mắt càng thêm mừng rỡ, hai đầu nhũ hoa dưới sự liếʍ láp của hắn trở nên đỏ bừng, ngạo nghễ đứng thẳng.Lòng bàn tay ấm nóng xâm nhập vào khe nhỏ giữa hai chân cô, chạm phải một mảnh ướŧ áŧ, một ngón tay tìm cái lỗ mà từ từ đút vào, đi vào được nửa đường thì gặp phải tầng cản trở, hắn biết đó chính là màиɠ ŧяiиɧ của cô. Rút ngón tay ra khỏi lỗ nhỏ, hắn tách hai chân của cô ra, tiểu huyệt kiều nộn của thiếu nữ lộ ra trước mặt hắn không chút lưu tình, hai cánh hoa béo ngậy bao bọc lấy hạt đậu nhỏ màu hồng, như là ánh nắng ban mai nở rộ mang theo sương sớm. Mộ Khuynh An miệng đắng lưỡi khô, gấp không chờ nổi mà cúi xuống liếʍ nơi riêng tư của cô, đầu lưỡi không ngừng liếʍ mυ'ŧ hoa huyệt, phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ bẩn thỉu.
"Ưm…anh trai..đau quá ..." Mộ Khuynh Khuynh cảm nhận được tiểu huyệt tê dại, thoải mái, nhưng bên trong lại vô cùng trống rỗng, cô ưỡn eo, như còn muốn nhiều hơn nữa.
Mộ Khuynh An như nghe thấy được lời mời gọi của em gái, hắn thẳng người ngồi dậy, nâng hông lên, hít một hơi thật sâu, không chút do dự cầm lấy gậy thịt đã căng trướng chậm rãi đi vào, côn ŧᏂịŧ như có hàng ngàn cái miệng nhỏ mυ'ŧ vào, "A…thật thoải mái..!” Mộ Khuynh An không kìm được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ, nếu không phải côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn lúc nãy thì e là hiện tại đã xuất tinh rồi.
Dù vậy, hắn vẫn không dám dùng nhiều lực, sợ cô sẽ không chịu nổi. Hắn cố nén lại sự xúc động, thấp giọng hỏi : "A Khuynh, có đau không?"
Có thể là do công cụ nổi tiếng do ông trời ban tặng nên Mộ Khuynh Khuynh không cảm thấy đau đớn nhiều, chỉ là có hơi khó chịu mà thôi..
"Không đau đâu, anh trai, mau động đi!”
Hai chân cô quấn chặt eo người đàn ông, muốn hắn cắm vào sâu hơn nữa..
Mộ Khuynh An vốn đã không chịu nổi, bị cô quấn lấy như vậy, hai tay nắm chặt eo cô, động thân thúc mạnh phá vỡ lớp màng đâm vào bên trong. Đây là lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ nên hắn không biết kỹ năng gì hết, cứ thế mà mạnh mẽ cắm vào, mỗi lần đều đâm đến sâu nhất.
"Ưʍ...A... Anh trai..” Bị đâm ở tư thế nguyên thuỷ nhất, Mộ Khuynh Khuynh bị từng đợt kɧoáı ©ảʍ tấn công liên tiếp, miệng chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ trong vô thức
"A Khuynh, thoải mái không?”
"Ưʍ..ư..”
Hai túi thịt của người đàn ông mạnh mẽ tát vào mông cô. Tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng rêи ɾỉ kiều mị của thiếu nữ cũng tiếng hai thân thể va chạm vào nhau “bạch..bạch…bạch” trong phòng đã tạo nên một bản giao hưởng độc đáo.
Máu xử nữ cùng với dâʍ ɖị©ɧ từ hai chân cô chảy xuống.
Mộ Khuynh An cảm thấy bản thân như đang ở trên mây vậy, một cỗ kɧoáı ©ảʍ cực độ từ trong xương truyền đến, gậy thịt bị tiểu huyệt hút chặt mạnh mẽ thọc vào rút ra, "Bạch…bạch..bạch” tiếng thân thể va chạm với nhau vang lên không ngừng.
Sau khi đâm mạnh vài trăm cái, hắn mới thở gấp rút ra côn ŧᏂịŧ ra thật nhanh, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn thẳng lên hoa tâm của cô..
“A Khuynh!” Mộ Khuynh An cúi xuống hôn lên đôi môi kiều diễm của cô, một lúc sau, hắn đứng dậy đi vào phòng tắm đem nước ra để rửa sạch thân thể cho cô. Tiểu huyệt lúc này đã bị đâm đến sưng đỏ, hắn nhìn không khỏi đau lòng, động tác trên tay nhẹ hơn vài phần.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Mộ Khuynh Khuynh nằm trong vòng tay của hắn, hai người liền ôm nhau ngủ.
Bốn năm đã trôi qua kể từ mùa xuân và mùa thu, trong bốn năm này, Mộ Khuynh Khuynh cuối cùng đã đạt được 97% tình cảm của Mộ Khuynh An thông qua nhiều cách khác nhau. Trước mặt người khác, Mộ Khuynh An chỉ là một người anh trai yêu thương, chiều chuộng em gái. Nhưng sau lưng, hai người họ lại quấn quýt thân mật với nhau như người yêu. Mộ Khuynh An đã chọn học đại học ở thành phố này, chỉ cần có thời gian, hắn sẽ về nhà sống mà không bị cản trở. Nếu bố mẹ ở nhà, hắn sẽ lén lút vào phòng cô, cùng cô triền miên quấn quýt trong đêm khuya.
Chỉ cần có thời gian, cả hai sẽ dính lấy nhau như hình với bóng. Cho dù không nói gì, cũng không làm gì, chỉ cần lẳng lặng dựa vào lòng nhau cũng đủ bình yên và ấm áp rồi!
“Anh, anh nghĩ chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi như thế này sao?” Mộ Khuynh Khuynh mười tám tuổi ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp, dáng người thon thả lả lướt. Cô tựa đầu vào lòng của Mộ Khuynh An, mái tóc dài đen nhánh xõa xuống hai bên. Ánh nắng chiều ấm áp chiếu qua khung cửa sổ hắt lên người cô tựa như một khung cảnh thơ mộng.
“Sẽ, chúng ta sẽ mãi ở bên nhau!” Mộ Khuynh An nhẹ nhàng giúp cô vuốt ve mái tóc dài, trong giọng điệu của hắn có một loại kiên định không thể nghi ngờ. Trong bốn năm qua, không chỉ ngoại hình của hắn đã thay đổi, mà trái tim cũng trở nên bình lặng hơn.
Mộ Khuynh Khuynh chỉ ậm ừ cho qua chuyện, cũng không nói nhiều nữa, đôi mắt khép hờ như sắp chìm vào giấc ngủ. Nếu có thể, cô không muốn làm tổn thương Mộ Khuynh An, hắn đối xử với cô rất tốt, cô sẽ mãi ghi nhớ điều này. Tuy nhiên, cô không thể không tự mình tiến bộ, khi tiến độ đạt đến 95%, sứ thần nói với cô rằng cô có thể rời khỏi thế giới này, nhưng 95% hoàn thành bình thường có 5 điểm thưởng, và 100% là hoàn thành xuất sắc, cô có thể nhận thêm hai điểm thưởng nữa.
Đối với hai điểm thưởng này, Mộ Khuynh Khuynh đã ích kỷ chọn hoàn thành một cách hoàn hảo.
Về phần Phương Tiến, bởi vì tỷ lệ mê hoặc hắn của cô vẫn ở luôn dừng lại mức khoảng 84%, cô cũng không có ý định tấn công hắn. Mấy năm nay, tâm tư của cô đều đặt hết ở trên người Mộ Khuynh An.
Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung, trên đỉnh đầu bỗng truyền đến giọng nói trong trẻo, trầm thấp của Mộ Khuynh An : "Đang suy nghĩ gì vậy? mấy ngày nữa đến kỳ nghỉ dài hạn, một vài người bạn cùng lớp của anh sẽ đến Bãi biển Hoàng kim chơi, em có muốn đi không?"
Mộ Khuynh An hai mắt lóe lên, hưng phấn nói: "Đi, đương nhiên là đi chứ, từ trước tới nay em chưa từng đi biển chơi!"
Vào ngày hôm đó, bầu trời trong xanh, gió có nắng và là thời tiết hoàn hảo cho một chuyến du lịch. Bảy tám chàng trai và cô gái tuỳ ý đùa giỡn vui vẻ. Mộ Khuynh Khuynh ngồi bên cạnh Mộ Khuynh An tuỳ ý lật một cuốn cách nào đó. Theo sự xóc nảy của xe, đầu cô cũng theo đó mà nảy lên từng chút một, cuốn sách trên tay cũng sắp rơi xuống đất. Mộ Khuynh An giữ chặt đầu cô, để cô dựa vào vai hắn.
Đúng lúc này, một chàng trai cao lớn, khuôn mặt thô kệch đi đến ngồi xuống trước mặt Mộ Khuynh An, cười đùa nói: "Khuynh An, anh em chúng tôi hôm nay đều dẫn bạn gái đến chơi, còn cậu thì ngược lại, dẫn theo em gái của cậu tới..”
Mộ Khuynh An ra hiệu cho cậu ta im lặng, thấp giọng nói : "Tôi không có bạn gái."
Chàng trai nói với vẻ mặt khao khát: "Trường đại học chúng ta có biết bao nhiêu cô gái thích cậu cơ chứ, haizz…Không biết có bao nhiêu người rất ghen tị với cậu đó, đặc biệt là mấy nữ sinh khoa ngoại ngữ kia, ngực đó, mông đó…chậc.. " Chàng trai đang say sưa nói chuyện, không để ý đến Mộ Khuynh An đang nháy mắt với hắn, ý chỉ phía sau lưng hắn có cái gì đó. Cậu ta chỉ cảm thấy bên tai đau nhói, quay đầu lại thì thấy bạn gái Lưu Minh đang nhìn mình chằm chằm, tim đập thình thịch, hắn ta lập biến thành một chú chó con vẫy đuôi nói: "Vợ à, anh chỉ là tuỳ tiện nói thôi mà. Đúng không, Khuynh An? ”Nói xong, còn dùng ánh mắt cầu cứu hướng về phía Mộ Khuynh An..
Mộ Khuynh Khuynh đang dựa vào vai Mộ Khuynh An, nhìn cảnh tượng trước mắt, cô không khỏi cười khúc khích.
Chàng trai kia thấy chính cậu ta đã đánh thức em gái của bạn mình, liền ngượng ngùng, xấu hổ kéo bạn gái rời đi trước, để lại không gian cho hai người kia.
Mộ Khuynh An thấy cô đã tỉnh, thấp giọng hỏi : "Anh đánh thức em sao?”
“Em không buồn ngủ nữa!” Cô vô thức chơi đùa với những ngón tay đầy khớp xương của hắn.
Sau một lúc im lặng, giọng nói trầm thấp của Mộ Khuynh An lại vang lên: "Đừng bận tâm đến những gì tên ngốc nói vừa nãy nói, anh cùng mấy nữ sinh kia không có quan hệ gì hết.”
Mộ Khuynh Khuynh sững sờ một hồi, mới nhận ra hắn nói như vậy là vì sợ cô hiểu lầm mấy lời nam sinh vừa nãy nói. Cô cười cười : "Em còn tưởng anh có chuyện gì chứ. Bọn họ thích anh là vì anh quá ưu tú, còn em thì lại có thể tự hào vì điều đó.”
Mộ Khuynh An môi mỏng khẽ cười, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng, ôn nhu : "Ngốc nghếch!”
Cô cụp mi xuống để che giấu sự phức tạp trong mắt, nhưng khó có thể bỏ qua cảm giác tội lỗi trong lòng, cô sắp làm tổn thương một người đàn ông đẹp trai như vậy. Mặc dù cô đã dành bốn năm để tiếp cận hắn, nhưng những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống đã dần sưởi ấm trái tim cô độc của cô. Vốn tưởng rằng bản thân có thể nhẫn tâm, sẽ không đau lòng. Thế nhưng...
Cảm nhận được cơ thể cô đang run rẩy, sắc mặt tái nhợt. Mộ Khuynh An khẩn trương sờ trán cô, lo lắng hỏi: "A Khuynh, có chuyện gì vậy? Em cảm thấy không khỏe sao?"
Mộ Khuynh Khuynh cười trấn an hắn : “Em không sao, có lẽ là ở trong xe quá lâu thôi.”
Hắn vòng tay ôm lấy cô, vỗ nhẹ vào lưng cô : "Vậy em ngủ tiếp đi, đến nơi anh sẽ gọi em dậy!"
"Vâng.”
Đến bãi biển cũng đã gần trưa, mấy người sắp xếp xong xuôi ở trong phòng khách sạn ăn trưa, nghỉ ngơi một lúc thì có người gợi ý ra biển chơi, sau khi chơi trên bãi biển hơn một tiếng đồng hồ, có người đề xuất đi lặn. Sau khi thay thiết bị lặn, Mộ Khuynh An dặn dò Mộ Khuynh Khuynh : "A Khuynh, em chỉ có thể chơi ở vùng nước nông, không thể xuống sâu quá, biết không?"
Mộ Khuynh Khuynh ngoan ngoãn gật đầu, tiến lên ôm hắn một cái : "Anh, em biết rồi. Anh cũng phải chú ý an toàn nhé!"
Những người đứng bên cạnh thấy vậy, cười trêu đùa nói : "Không phải chỉ đi lặn thôi sao. Nhìn anh em hai người giống như sinh tử ly biệt vậy!”
"Đúng, đúng!"
Bị mọi người trêu chọc, Mộ Khuynh An không muốn nói thêm gì nữa, cùng mấy người còn lại bắt đầu xuất phát.
Sau khi Mộ Khuynh Khuynh lặn xuống biển, cô gọi sứ thần và nói với anh ta rằng hãy cho cô rút khỏi thế giới này trong 5 phút.
Quay trở lại không gian Eros, màn hình trước mặt cô dừng lại hình ảnh Mộ Khuynh An đang ôm cái xác vô hồn, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt hắn, đôi mắt đỏ hoe như một người điên!
Cô thầm nói trong lòng: "Anh trai, em xin lỗi!"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Editor: Tiểu Dã