Trò Chơi Phát Sóng Trực Tiếp

Chương 7

Lực đạo hông đâm mạnh vào khe hở của tiểu huyệt non mềm, Dư Phong thở hổn hển, tiếng xé rách nhàn nhạt từ phía sau truyền đến khiến cậu gần như nghẹt thở.

Đoạn Dã lại tiến lên, nhưng bị nhục tiểu huyệt chặn ở bên ngoài.

Đoạn Dã mất kiên nhẫn, lật người Dư Phong đối mặt với hắn, hai tay đặt lên hai mảnh mông của cậu, trực tiếp ôm trên eo.

“A—” Dư Phong chân cách mặt đất một khoảng, nhất thời không phản ứng kịp, khi nhận ra mình bị Đoạn Dã ôm lấy, tiểu huyệt cuối cùng cũng bị côn ŧᏂịŧ Đoạn Dã lấp đầy.

Hai người đối mặt nhau, bàn tay to của Đoạn Dã xoa bóp không nặng không nhẹ trên mông trắng nõn của Dư Phong, côn ŧᏂịŧ của Dư Phong cũng dựng thẳng lên, dán sát vào cơ bụng của Đoạn Dã.

Đây là lần đầu tiên Dư Phong nhìn Duẫn Yêu ở khoảng cách gần như vậy, Dư Phong không biết phải đưa mắt vào đâu, nhìn xuống sợi lông trên cơ bụng Đoạn Dã ... Cùng nước miếng của chính mình chảy lên côn ŧᏂịŧ.

“Muốn thử bị ôm thao?”

Đoạn Dã nói, dùng côn ŧᏂịŧ cọ vào tiểu huyệt.

"A ưm ..." Dư Phong không ngờ cậu thực sự sẽ kêu lên như thế này,

"A ~ được ~ a ..."

Dư Phong bị Đoạn Dã ép vào tường, hai chân quấn lấy vòng eo rắn chắc của Đoạn Dã , tự mình mở ra cho Đoạn Dã xem tao huyệt trong một tư thế vô cùng xấu hổ.

Hô hấp Đoạn Dã trở nên nặng nề, hắn thử vài lần, đều không cắm vào được, quyết định vãn là đè Dư Phong trên giường làm.

[Côn ŧᏂịŧ quá lớn cũng không phải chuyện tốt, giờ thì không phải không vào được...]

【Càng xem thật khiến tôi sốt ruột! ! ! ! 】

[Tiểu huyệt mềm mại của bá chủ như thế, hắn hẳn là chưa từng bị nam nhân thao, mọi người, kiên nhẫn nhìn xem]

【A a a a a!! Mau thao cậu ấy đi! ! ! 】

【Có phải hay không chỉ cần nhìn vào mông này? Tôi cảm thấy chỉ cần mông này thôi cũng khiến người ta nổi lên du͙© vọиɠ!】

[Hệ thống nhắc nhở: Số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp của chủ phòng đã tăng vọt, và có thể xảy ra hiện tượng trễ. Vui lòng giảm số lượng khán giả trong phòng để tránh trải nghiệm xem không tốt. 】

Đoạn Dã mở rộng hai chân của Dư Phong ra, để hai chân của cậu quấn lấy thắt lưng của mình, vẫn duy trì tư thế Dư Phong từ phong tắm ra ngoài, cả hai cùng ngã xuống chiếc giường lớn mềm mại.

Trọng lượng của Đoạn Dã đều đè lên người Dư Phong,cứ việc phía dưới có một chiếc giường lớn mềm mại, nhưng áp lực từ trên cao khiến Dư Phong vô thức kiềm chế hô hấp.

Đoạn Dã thân hình cao lớn, cơ bắp cực kỳ cứng rắn, Dư Phong bị hắn đè dưới thân, giống như một con thỏ trắng nhỏ vô lực, mang theo lửa nóng của nam nhân.

Tuy rằng có chút không thở nổi, nhưng Dư Phong thực sự cảm thấy bị nam nhân đè dưới cảm giác rất an toàn, bị nam nhân không chế trong lòng có chút vui thích không giải thích được.

“Cậu thích tư thế nào?”

Đoạn Dã rất ít khi hỏi câu này khi ở bên người khác, hoàn toàn là theo sở thích của bản thân, nhưng người bị hắn đè ép luôn khiến hắn tự giác ôn như một chút.

Dư Phong không nghĩ đến câu hỏi này, mím môi thấp giọng nói:

“Gì, gì cũng có thể, chỉ cần không quá đau…”

Nghe nói, lần đầu đều rất đau.

Đoạn Dã khẽ cười một tiếng, sau đó hôn lên môi Dư Phong, đầu lưỡi nhẹ nhàng cậy cánh môi Dư Phong ra, thăm dò vào khoang miệng, phía dưới không gian nhỏ côn ŧᏂịŧ cọ xát vào tao huyệt của Dư Phong

Đầu óc Dư Phong trong phút chốc trở nên trống rỗng!

Đây là lần đầu tiên cậu hôn môi, niềm hạnh phúc chưa từng có đã vỡ òa trong đại não, hơi thở có chút hương thuốc lá nhàn nhạt tràn ngập trong khoang miệng của Dư Phong. Trong miệng Đoạn Dã vừa ôn nhu vừa bá đạo, cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố mọi ngóc ngách.

Hơi thở hai người giao hòa với nhau, lưỡi chạm vào nhau không ngừng phát ra tiếng.

Hóa ra hôm môi lại sướиɠ đến thế!

"Ư-ư-" Toàn thân Dư Phong thả lỏng trong nụ hôn mềm mại này, tận hưởng cảm giác sung sướиɠ mà Đoạn Dã mang lại cho mình.

Nụ hôn của Đoạn Dã đi hết một vòng xuống, nhẹ nhàng lướt qua yết hầu, cổ của Dư Phong, hắn đi tới đâu đều có vết đỏ, toàn thân tê dại. Côn ŧᏂịŧ cậu chảy ra rất nhiều dịch nhầy, dính ướt khăn trải giường một mảng lớn.

Đoạn Dã dừng môi ở đầu ti Dư Phong, với sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa rồi, hai hạt đậu nhỏ đã đỏ hồng lên đứng trước mặt hắn, chờ đầu mυ'ŧ.

“Hức a…” Đoạn Dã thấp giọng rêи ɾỉ, Đoạn Dã đem một đầṳ ѵú cho vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ, cái kia cũng nằm trong tay Đoạn Dã xoa bóp, Dư Phong dựng hết cả lông tơ

“Đừng. ..Không cần liếʍ nơi đó ... "

Thân thể Dư Phong thực sự muốn loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, thậm chí còn muốn loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng hơn, nhưng khi nghĩ đến giờ phút này mình bị một người đàn ông chơi đùa và phát sóng trực tiếp cho nhiều người như vậy, trong nháy mắt cậu lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Thích thú, vui sướиɠ, cao trào,xấu hổ ...

Đủ loại cảm xúc chớt lóe qua đầu Dư Phong, khiến ý thức của cậu dần dần chìm xuống, cuối cùng chỉ còn lại du͙© vọиɠ vô tận.

Đoạn Dã không nặng nhẹ cắn cắn đầu ti, Dư Phong kịch liệt run rẩy.

“Đoạn Dã…” Dư Phong tình mê ý loạn, cậu bị du͙© vọиɠ làm cho sung sướиɠ đến choáng váng đầu óc, rốt cuộc nhịn không được, hốc mắt ướŧ áŧ

“Em rất thích anh a ...Muốn cho anh thao …Ư thao em đi… A ưm… "

Điều đau khổ hơn cả khi yêu thầm một người là phải biết rõ ràng khoảng cách giữa mình và người ấy.

Cậu biết Đoạn Dã không thiếu người theo đuổi, mà cậu cũng chỉ là một người bình thường vô danh, cho nên cậu chưa bao giờ dám tới gần Đoạn Dã, nếu không có trò chơi trực tiếp này, cậu chỉ có thể nhìn hắn từ đằng xa.

Nhưng lúc này sự thỏa mãn mà Đoạn Dã mang đến khiến cậu cảm thấy vô cùng chân thực, có thể làʍ t̠ìиɦ không phải là một điều hạnh phúc, nhưng làʍ t̠ìиɦ cùng với người mình thích lại là một điều hạnh phúc.

Cho nên Dư Phong rất tận hưởng cảm giác bị Đoạn Dã đè dưới thân, điều này khiến cậu thực sự cảm thấy nam nhân cao lớn cường tráng này thuộc về Dư Phong cậu.

Động tác miệng Đoạn Dã vô tình dừng lại, ngay sau đó lại tiếp tục tần suất trước đó, điều này đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh du͙© vọиɠ của Dư Phong.

"Tôi cũng thích em, ngoan nào ..."

Đoạn Dã vuốt ve mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán Dư Phong, từ trên người cậu đứng lên, tách đùi ra, đem mặt vùi xuống tao huyệt bị bại lộ hoàn toàn,

"Nhắm mắt lại., hãy tận hưởng nó. "

Dư Phong gật đầu, giọng nói của Đoạn Dã làm cậu không ngừng phát ra cảm xúc, hít hít mũi, nhắm mắt chờ Đoạn Dã làm.

Tiểu huyệt phấn nộn theo hô hấp của Dư Phong mà đóng mở, Đoạn Dã chơi qua không ít, nhưng Dư Phong mang đến sự tươi mới chưa từng có, hắn muốn dùng tư thế nguyên thủy để chiếm lấy cơ thể này.

“Em có muốn tôi trực tiếp bắn vào trong không?” Đoạn Dã hỏi.

Thực ra ban đầu hắn cũng không chuẩn bị áo mưa, Dư Phong là nam nhân, hắn sẽ là người đầu tiên chiếm cứ nơi này mà không bị những nam nhân khác vượt qua.

Dộng vật giống đực rất thích đánh dấu mùi hương của mình vào vật mình thích, Đoạn Dã cũng có tiềm thức này, không có mang nó càng thấy thỏa mãn, có thể lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể đối phương, lại còn là dùng mùi hương để đánh dấu.

“Ừ.” Dư Phong đáp lại.

Bàn tay to của Đoạn Dã lướt qua khe mông, chậm rãi mở ra nâng lên, toàn bộ hạ thân Dư Phong mở rộng ra, đối diện với đầu côn ŧᏂịŧ.

"A ..." Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Dư Phong lúc này vẫn còn đau rơi nước mắt

"A – Đoạn Dã, dừng một chút..."

Côn ŧᏂịŧ thô to mới chen vào được một nửa, Dư Phong đã cảm thấy đau đớn, hoàn toàn khác với cảm giác bị ngón tay cắm vào vừa rồi, chỉ còn lại cảm giác đau đớn nặng nề khi bị xâm phạm.

Đoạn Dã dừng lại từ từ đung đưa vào trong, tao huyệt gắt gao khóa chặt , ngăn cản côn ŧᏂịŧ đi vào.

Đoạn Dã đang muốn từ tao huyệt rút ra, định để cho Dư Phong thích ứng côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào, nhưng lại thấy Dư Phong nắm chặt tay hắn, hai mắt rưng rưng.

"Đừng ..." Dư Phong tận lực thả lỏng bản thân để cậu thích ứng với kích thước của Đoạn Dã. "Không cần rút ra... ưʍ..."

Đoạn Dã cúi người đi sau vào trong cơ thể Dư Phong, một bên vuốt ve xương quai xanh của Dư Phong, một bên cắn nhẹ hạt đậu của cậu, điều này khiến khắp cơ thể cậu bị khích thích .

“Nếu đau,thì cắn tôi.”

Đoạn Dã đem cánh tay đặt ở trên một Dư Phong, cơ bắp rắn chắc chạm vào đầu lưỡi mềm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ một trận sung sướиɠ kɧoáı ©ảʍ.

Đoạn Dã tiếp tục đi về phía trước, Dư Phong bị cơ thể hắn áp chế, cố gắng hết sức kiềm chế run rẩỷ, cuối cùng cũng bị hắn tiến sâu vào tao huyệt ấm áp.

"Hức a a ..."

Đoạn Dã bị đau đến nhíu mày, phía dưới cánh tay Đoạn Dã phát ra tiếng nức nở trầm thấp.

=============================

Mandy: Chương sau có thịt nên... Set xíu vàng được không?