Trò Chơi Sắc Tình Của Nữ Phụ Ác Độc (Phần Tiếp)

Chương 116.1: Chị, chị bất công

Trong xe thể thao, không khí ngưng kết, hai người trên xe giống như người xa lạ không hề giao lưu với nhau.

Chẳng biết tại sao, trước ngực Úc Cẩm Dạ bỗng nhiên dâng lên một nỗi sợ hãi, giống như có thứ gì quan trọng đang trôi qua, hắn không khỏi nhìn ra ngoài cửa sổ xe... Ánh mắt dừng lại trên chiếc xe máy vừa lướt qua một lát, một bóng hình xinh đẹp nhoáng một cái lướt qua.

Tối hôm nay hắn lên Weibo, là bị người ta @ vào.

Không nghĩ tới trong vòng một giờ ngắn ngủi, Thẩm Lạc Hòa đơn phương tuyên bố đã leo lên vị trí đứng đầu bảng, quan hệ của ba người Sở Lan Ninh, Phó Diệp Duy và Thẩm Lạc Hòa cũng bị người ta đào ra không còn một mảnh, đến mức, bộ phận PR của tập đoàn Phó thị cũng không đè xuống được.

Một là, Sở Lan Ninh không trả lời.

Hai là, chuyện liên đới đến Triệu Vận Vi cũng bị người đào ra, chuyện Phó Diệp Duy giữ cô ta lại chữa bệnh cũng bị người ta truyền ra.

Bao nuôi.

Úc Cẩm Dạ luôn kính trọng Phó Diệp Duybởi vì huyết thống, mặc dù bối phận kém nhau, nhưng tuổi tác và vòng xã giao lại khá gần, cho nên chuyện Phó Diệp Duy và Sở Lan Ninh đính hôn, hắn có thể lừa gạt mình, rằng hai người không có tình cảm.

Nhưng Thẩm Lạc Hòa thì khác, hắn luôn là ánh trăng sáng tồn tại trong lòng cô.

Phó Diệp Duy muốn liên hệ với Sở Lan Ninh giải quyết vấn đề.

Nhưng gọi điện thoại cho cô rất nhiều lần cũng không được, sau đó trực tiếp nhận được giọng nữ lạnh băng của hệ thống: “Xin chào, số điện thoại này hiện tại không liên lạc được.....”

Mấy ngày nay, Phó Diệp Duy vẫn luôn chú ý phản ứng của Sở Lan Ninh, nhưng lại không đợi được người, mà đợi được tuyên bố của Thẩm Lạc Hòa, khiến hắn nhất thời đau răng.

Dường như hắn đã nhìn thấy dáng vẻ cô gái mặt mày cong cong, xuân phong đắc ý.

Trong đầu đều là cảnh tượng hai người rúc ở bên nhau.

Hiện tại hai người bọn họ đang làm cái gì?

“Đưa điện thoại của cháu cho chú.” Lông mày của Phó Diệp Duy cau lại, ngực phiền muộn, ngón tay thon dài cởi cái cúc trên cổ áo, đoạt lấy điện thoại trong tay Úc Cẩm Dạ, trực tiếp gọi đi, trên ghi chú lại hiện lên một từ đơn tiếng Anh "love ".

Vừa gọi đi, vẫn là lời nói máy móc của hệ thống, Phó Diệp Duy mới ném điện thoại cho Úc Cẩm Dạ, mặt nghiêng sang một bên, bàn tay cầm tay lái, giọng nói nghiêm túc, hỏi: “Ghi chú có ý gì?”

Vừa rồi hắn nhận được tin tưc từ công ty, Úc Cẩm Dạ lại đột nhiên đến cửa nhà hắn.

Hắn mơ hồ phát hiện chuyện này không đơn giản.

Những chuyện gần đây quá kỳ quái, không riêng gì Thẩm Lạc Hòa, hay là Sở Lan Ninh, hiện tại ngay cả đứa cháu lớn quần áo lụa là kia của hắn cũng trở nên kỳ quái.

“Đúng là như chú nghĩ.”

“Chú nhỏ, chú đã quyết định làm thế nào chưa?” Hắn rất thẳng thắn, không có ý định che giấu, đôi mắt tĩnh mịch nhìn về phía người đàn ông đang lái xe, mới sâu kín nói ra lời đã giấu thật lâu trong lòng.

“Thế nào, nón xanh cho chú, cũng dám quang minh chính đại như vậy?” Phó Diệp Duy khẽ nghiêng về phía sau, chân giẫm lên chân ga, không biết vì sao, từ khi Sở Lan Ninh nói muốn giải trừ hôn ước với hắn, tâm thần hắn thường xuyên không tập trung, thỉnh thoảng còn mơ thấy ác mộng, kỳ quái.

“Cháu cảm thấy chú không muốn ở bên cạnh Triệu Vận Vi nữa, nhưng không phải lúc trước chú rất thích cô ta sao? Vẫn luôn dẫn theo cô ta bên cạnh, hơn nữa, chú lại không thích Sở Lan Ninh.” Úc Cẩm Dạ không hề cảm thấy không vui vì lời nói của hắn, vẻ mặt lười biếng, cánh tay chống trên cửa sổ xe, chiếc áo màu đen khiến làn da hắn càng thêm trắng nõn, lòng bàn tay sờ lên môi mình.

Qua mấy cái đèn xanh đèn đỏ, người đàn ông chuyển nửa vòng tay lái, đuôi xe vung ra, xe đã tiến vào tầng hầm ga ra của Phó thị, tiếng động cơ dần dần dừng lại, mới nghe thấy giọng nói giống như trào phúng của Phó Diệp Duy: “Úc Cẩm Dạ, chú nên khen cháu dũng cảm, hay là không cần mặt mũi đây.”

“Ừm?”

Lông mày chau lại, vào buổi tối, tiếng bước chân càng thêm rõ ràng, người đàn ông vai rộng hẹp eo, mang theo khí chất của người cấp cao, đi lên tầng cao nhất.

***

Phòng họp, đèn đuốc sáng trưng.

Đến khi tất cả giao diện đều biến thành 404, tin tức Phó tổng bao nuôi Triệu tiểu thư mới biến mất.

Bộ phận PR giống như vừa kết thúc một chiến dịch, tất cả mọi người dựa vào ghế nghỉ ngơi lấy sức.

Nhưng vừa nghỉ ngơi một lát, sau lưng đã truyền đến tiếng bước chân của người đàn ông, chỉ nhìn thấy Phó tổng dẫn theo đại thiếu gia của nhà họ Úc vào cửa, hai vị thần tài, hai đầu lông mày cau lại, khuôn mặt tuấn tú rực rỡ của Úc Cẩm Dạ cũng trở nên u ám.

“Boss, tin tức đã bị gỡ xuống, ngày mai ngài phải mở một cuộc họp báo, nếu không để kéo dài lên men, sẽ bị người có lòng lợi dụng, sợ rằng sẽ tổn hại đến lợi ích của tập đoàn.”

Bất kể công ty nào cũng có mặt tối, nhưng đều giấu ở nơi hẻo lánh nhất hắc ám nhất, bị đào ra sẽ mất nửa tầng da.

“Không cần, ngày mai trực tiếp tuyên bố” Đôi mắt đen như mực của người đàn ông nhìn bọn họ vài lần, giọng nói bình tĩnh không lay động.

“Trước đó tôi và Sở tiểu thư đã giải trừ hôn ước.”