Bạn Thời Để Tóc Chỏm

Chương 3-2: (H)

Lục Tử Chiêm đem tần suất rung của love egg điều chỉnh đến thấp nhất, một tay sờ soạng đóa hoa đã ướt đẫm da^ʍ thủy, không nghĩ tới âm hộ của Sầm Anh đã mất đi cảm giác đau đớn, không cần xoa nắn cũng có thể đi đến cao trào. Một bên ghét bỏ việc cậu quá mẫn cảm, dạy dỗ một chút liền không chịu được, một bên không nhịn được muốn nhìn cậu sung sướng đến mất hết ý thức, hạ thân không khống chế được phun nước tiểu.

Suy nghĩ trong chốc lát, hắn đem thắt lưng cậu rút ra toàn bộ, lột quần đến mắt cá chân, vuốt cái mông tròn trịa, trắng nõn như tuyết của cậu, ép cậu ngồi trên bồn rửa mặt, nâng chân lên, âm hộ bóng loáng, phấn nộn hướng về Lục Tử Chiêm lộ ra toàn bộ, hắn cúi đầu, bắt đầu liếm mút.

Phía trước của Sầm Anh đã cương lên, da^ʍ thủy ướt nhẹp bám lên âm mao, bên trong là nơi mẫn cảm màu hồng tựa như nụ hoa e ấp, khép chặt, bị Lục Tử Chiêm môi lưỡi tùy ý xâm chiếm, cậu chỉ cảm thấy âm đạo chưa bao giờ bị dị vật tiến vào giờ này giống như có hàng vạn con rắn nhỏ đang bò bên trong, khi thì da^ʍ sâu vào bên trong, khi thì ở trên vách của hoa huyệt mà liếm láp. Tuy rằng không có cách nào đi vào nơi sâu nhất, dừng lại tại bên trong âm đạo cũng có thể đem đến một cỗ cao trào mãnh liệt, cùng với love egg bên trong đang rung nhẹ làm ý thức cậu mơ hồ, tiếng rên rỉ đều không phát ra nổi, chỉ có thể dùng mũi mà thở dốc.

Lục Tử Chiêm hút được da^ʍ dịch sền sền ở hạ thể của cậu, trong miệng xuất hiện một vị tanh tưởi, biết đây là hiện tượng sinh lý bình thường nhưng hắn lại không quá yêu thích. Nghĩ đến trong túi Sầm Anh có một hộp anh đào đường, bỗng nhiên xấu tính đem cởi hết toàn bộ quần áo Sầm Anh, giấu quần lót ở túi áo khoác, nói. "Tôi đi ra ngoài lấy đồ, không cho phép cậu mặc quần áo vào, tôi trở về thấy cậu mặc liền đem phía trước cậu ra phá trinh."

Đem Sầm Anh đặt tại ánh đèn chói mắt mấy phút, khi trở lại đẩy cửa nhìn trộm cậu bên trong ngứa ngáy, khó chịu, không nhộn được mà cọ chân, thắt lưng cởi ra đặt trên đá hoa cương phát ra âm thanh giòn giã, lại không dám mặc quần áo, sợ Lục Tử Chiêm tại nơi này phá trinh cậu.

Lục Tử Chiêm ghét cậu mặc quần áo vào liền ra vẻ kiêu ngạo, hắn thích cậu để trần thân thể, khi đó tính cách thay đổi hoàn toàn, khiến lòng hắn mềm nhũn, không nhịn được mà trêu chọc cậu. Đẩy cửa đi vào, thấy Sầm Anh sợ đến run lên một cái, bất thình lình "A" một tiếng, côn thịt phía trước liền bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng muốt, lời nói ôn nhu, giả vờ làm người tốt, nói. "Đừng sợ, là tôi, bên ngoài bị tôi dựng biển thông báo là đang tu sửa, không ai đi vào đâu. " Ngón tay thay cậu lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng, lau sạch nước mắt mới mở hộp sắt hình tròn ra, nhét một viên anh đào bọc đường vào hạ thể của cậu, còn nói, Sầm Anh, cưng xem, màu sắc giống như âm vật của cưng.

Sầm Anh cả người đều mệt mỏi, hồn bay phách lạc, thút thít khóc, nói. "Đồ vô liêm sỉ, biến thái, cậu biết từ mặt người dạ thú không hả?" Cậu đọc nhiều sách thành ngốc, mắng qua mắng lại đều là vô liêm sỉ, hạ lưu, biến thái, không phân biệt ô ngôn quế ngữ. Thời điểm lên giường, Lục Tử Chiêm nghe vào những từ này càng cảm thấy hưng phấn hơn.

Cho nên, hắn chỉ cười híp đưa quần áo cho Sầm Anh tự mình mặc vào, điều chỉnh công tắc và vị trí love egg, nhét vào âm vật Sầm Anh, lúc bước đi chầm chậm rung giống như đang trêu chọc Sầm Anh. Sau đó làm như không có chuyện gì, rửa mặt rồi cùng Sầm Anh một trước một sau bước ra khỏi phòng vệ sinh.

Hai người bọn họ chơi vui đến quên trời quên đất, vừa đi khoảng nửa tiếng, trên bàn rượu chỉ còn lại cơm thừa canh cạn, nhân viên phục vụ bưng hoa quả lên, cha mẹ ngồi xỉa răng, tán gẫu đến quên trời quên đất, nhìn bộ dáng lát nữa còn muốn đi tiếp. Sầm Anh tuổi vẫn còn trẻ, không thể hiểu được thời gian qua đi khoảng 20 năm không gặp lại bạn cũ, sao lại có nhiều chuyện muốn nói như vậy. Tìm mãi không ra lý do, Sầm Anh sắc mặt khó coi đến như bị bệnh cấp tính, hai tay ôm bụng, nói. "Mẹ, con không thoải mái. Muốn về nhà. "

Mẹ Lục Tử Chiêm không biết khi nào đã đổi chỗ ngồi, ngồi bên cạnh mẹ cậu, tai nghe Sầm Anh không khỏe, lại thấy mồ hôi lạnh tuôn ra, khẳng định tình trạng không tốt. Lúc này lại cao giọng gọi. "Lục Tử Chiêm, lại đây." Đem chìa khóa xe trong túi da lấy ra, căn dặn Lục Tử Chiêm. "Sầm Anh không khỏe, con nhanh đem cậu ấy đi bệnh viện, mẹ với dì Lưu còn có việc không đi được. Lái xe chậm một chút, không được bắt nạt người ta, sau khi trở về đem cậu ấy đến nhà chúng ta ngủ, ngày mai không cần lên lớp, thức đêm chăm cậu ấy một chút."

Cha mẹ Sầm Anh còn muốn từ chối một phen, Lục Tử Chiêm đã thay đổi thái độ bình thường, ôm vai Sầm Anh bảo đảm nói. "Cô chú yên tâm, hai người bọn con đều đã trưởng thành, những chuyện nhỏ nhặt này con xử lý rất tốt. Nhà hàng này gần trường học nên con biết bệnh viện nào gần đây, lái xe so với mọi người nhanh hơn, chỉ khoảng mấy phút sẽ tới."

Lời nói dối không một kẽ hở thành công qua ải, đem Sầm Anh từ quán rượu mang ra ngoài, Lục Tử Chiêm đỡ cậu từ thang máy xuống bãi đỗ xe. Sầm Anh đem mặt vùi vào l*иg ngực hắn, hạ thân khẽ động, công tắc love egg liền chạm tới âm vật, khiến xương cốt cả người cậu mềm nhũn, vô lực hỏi Lục Tử Chiêm. "Cậu tháng trước mới có bằng lái, lái xe mấy lần rồi? Trời tối như vậy cũng đừng đâm xuống cống."

Lục Tử Chiêm thi bằng lái xong liền lén lút lấy xe của cha mẹ hắn lái thử, kỹ thuật lái cũng không tệ, nhìn cậu xem thường mình, hừ lạnh nói. "Đường tối khó đi, không đến nỗi lái xuống cống, nhưng mà trên đường sẽ bị xóc. Cậu nhẫn nhịn một chút, đừng làm bẩn xe mẹ tôi."

Trong khi chạy xe, người không nhịn được là Lục Tử Chiêm, hắn cố ý đi một đoạn lại dừng một chút, xuyên qua kính chiếu hậu thấy móng tay Sầm Anh nắm chặt dây an toàn, ánh mắt tan rã, sắc mặt ửng hồng, mỗi một lần xóc nảy, trong cơ thể liền truyền đến một trận tê dại, khoái cảm đến cậu xe cắn chặt hai hàm răng, tiếng rên rỉ ngọt ngào trong không gian chật chội tỏa ra không ngừng. Lục Tử Chiêm đũng quần cương cứng, lúc đèn đỏ dừng lại, mở dây an toàn ra, bàn tay mang theo hơi nóng đem tình dục thiêu đốt đến nóng rực, quy đầu khổng lồ thẳng tắp dựng đứng lên, nghĩ tới việc được hậu huyệt của Sầm Anh bao phủ bên trong, vách thịt non mềm chứa đầy tư vị. Lục Tử Chiêm gảy gảy quần bò Sầm Anh, siết chặt công tắc, giọng khàn khàn sai khiến cậu. "Nằm xuống liếm tôi một chút, liếm xong rồi, tôi sẽ đem công tắc love egg đóng lại." Dương vật hắn quá mức thô to, Sầm Anh mím môi lại, miệng nhỏ không thể nhét cả côn thịt vào cho nên chỉ có thể để Sầm Anh dùng lưỡi liếm giúp hắn.

Sầm Anh không còn lựa chọn nào khác, cúi đầu thuận theo, nằm nhoài giữa hai chân hắn nắm dương vật sưng to khẽ liếm mút. Lục Tử Chiêm thừa dịp cậu cúi xuống, nâng mông cậu lên, một tay cởi quần bò, cách quần lót kéo dây điện của love egg, cảm giác Sầm Anh rên rỉ một tiếng, đột nhiên hút lấy dương vật hắn, hắn cũng không nhịn được phát ra tiếng gầm nhẹ. "Sầm đại dịch giả, cái miệng của cưng đem ra nói tiếng Nga quả thật quá đáng tiếc, phải liếm dương vật của nam nhân mới thỏa mãn."

Sầm Anh liếm mỏi miệng, nước dãi róc rách chảy xuống mới đem hắn toàn bộ liếm cho ngẩng đầu, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, cau mày nói. "Cậu có thể không nói như vậy được không? Thật khó nghe."

Lục Tử Chiêm thường dùng danh xưng này chế nhạo cậu, đặc biệt là nghĩ đến cậu tương lai vào làm trong bộ ngoại giao, người cân thận tỉ mỉ, ra vẻ đạo mạo nhưng lại ngầm quỳ dưới bàn làm việc, hai tay bị caravat trói sau lưng, cái động phía trong quần tây lộ ra, nuốt dương vật của hắn. Liền hận không thể dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy hai huyệt của cậu, bắn vào miệng nhỏ của cậu.

Những lần trước cậu đều nghe lọt tai, hiện tại liền kiêu căng nói hắn vũ nhục giấc mơ của cậu. Lục Tử Chiêm nắm lấy cái mông cậu, quái gở nói. "Tôi không thấy khó nghe, có những cô gái nói cậu như vậy, đem cậu nói là đại dịch giả, làm người ta tưởng là con gái." Sầm Anh ngẩn người, ô tô đột nhiên rung lên một cái, lại một trận xóc nảy làm cậu cuộn trong người, lần thứ hai bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra.

Chờ kɧoáı ©ảʍ hơi chậm lại, mới không hiểu ra sao nói. "Con gái cái gì? Tôi lên giường với cậu nhiều như vậy, tôi còn có thể suy nghĩ gì đến con gái?"

Con mọt sách sinh khí sinh sự cuối cùng cũng hiện thân, Lục Tử Chiêm thầm nghĩ người này học theo liệt nữ thủ tiết hay sao? Nghĩ lại, hắn lại muốn cậu như vậy, miễn tránh cho Sầm Anh bị hội ong rừng vây quanh, chó mèo cũng có thể ở trong miệng hắn cướp ăn. (Kiểu như em thụ ẻm ngoại tình ấy =))) Không khỏi chịu thua một hồi, luôn miệng xin lỗi. "Tôi miệng tiện...Tôi vô sỉ...Lúc chiều khi đưa thức ăn, thấy cậu và Phương Uyển Lâm một lần tại câu lạc bộ Bida, một lần tại quán trà sữa. Hai người đều rất thân mật."

"Tôi đối với con gái không có một chút hứng thú nào." Sầm Anh thề thốt phủ nhận.

Lục Tử Chiêm hứng thú, nói. "Có thể là cô ấy đối với cậu có hứng thú, ngược lại, cậu không được đi với cô ta, bằng không lão tử thao chết cậu."

"Bệnh thần kinh. Tôi nhớ ai, đi cùng ai cậu quản được sao? Cậu là gì của tôi? Dựa vào cái gì mà quản?" (Hỏi ít thôi không nó thao cho bây giờ =))) Sầm Anh không rõ ngọn nguồn, có chút khổ sở, phỉ nhổ hắn một cái, thấy ô tô vững vàng lái vào gara nhà Lục Tử Chiêm, một chút tâm tư làʍ t̠ìиɦ cũng không có. Đẩy Lục Tử Chiêm ra, định mặc quần.

Lục Tử Chiêm mở đèn bên trong xe, nhìn âʍ ɦộ cậu ngậm lấy dây điện màu đen, co rút không thôi, làm ghế da ướt một mảng, bàn tay thô của hắn tại giữa chân cậu sờ một cái, móng tay tại âʍ ѵậŧ chuyển động, đem Sầm Anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi phun ra chất lỏng trong suốt, hoa huy*t chỉ hòa tan một phần nhỏ anh đào đường, còn lại đem đẩy ra khỏi hoa huy*t, từ phía sau lưng ôm cậu, cợt nhả nói. "Dễ dàng tức giận như vậy, cũng chỉ mình tôi có thể bên cậu mười mấy năm. Tôi là gì của cậu, một lát nữa chẳng phải sẽ biết ngay sao?"

Đem Sầm Anh quỳ xuống, quay lưng theo tư thế của hắn, ngón tay xâm nhập vào âm huyệt bên trong đem love egg lấy ra, một viên love egg màu đen bằng ngón cái chầm chậm rút ra khỏi miệng huyệt màu hồng nhạt, làm khối thịt của Sầm Anh càng ngày càng mềm mại. Lục Tử Chiêm đỡ dương v*t, cọ cọ cửa âm đ*o không khép miệng lại được, qυყ đầυ đưa đến miệng âm đ*o nhưng khuếch trương vẫn còn chưa đủ. Sầm Anh sợ đến sắc mặt trắng bệch, năn nỉ nói. "Ngày hôm nay không cần đi vào. Có được hay không?"

Lục Tử Chiêm im lặng không lên tiếng, cởi bỏ một bên ống quần của cậu, đem Sầm Anh mặt đối mặt khóa ngồi ở trên người mình, qυყ đầυ trượt vào âʍ ɦộ ướŧ áŧ, một bên quấn lấy môi lưỡi cậu hôn nồng nhiệt, phân tán lực chú ý của cậu, một bên ôm lấy eo nhỏ của cậu ngồi xuống. Cảm giác được lúc mới bắt đầu đi vào đã thuận lợi, Sầm Anh âm thanh nức nở nhưng cũng không thống khổ, lại hung hăng mà đẩy đẩy dương v*t bên dưới, thời điểm đẩy vào bên trong phần thịt mềm co dãn, tay phía sau gãi nhẹ vào lòng bàn chân Sầm Anh, làm cho cậu run rẩy vì ngứa, âm huyệt không tự chủ được mà co lại.

Sau đó liền mở hai tay ra, một cái tiếp tục gãi lòng bàn chân cậu, một cái mò tới bên trên âʍ ѵậŧ xoa nắn, tư vị sảng khoáng, liên miên không ngừng kéo tới, Sầm Anh trong lúc hoảng hốt chỉ cảm thấy thịt ở vách tường bên trong đột nhiên đau đớn, cánh tay ôm lấy cổ Lục Tử Chiêm, không nhịn được khóc thành tiếng. "Đau quá...Có phải cậu đem tôi chọc rách rồi không?"

Lục Tử Chiêm tăng thêm cường độ nắn bóp, âʍ ѵậŧ càng ngày càng sưng to, dương v*t hắn ở trong cơ thể cậu tạm thời không dám nhúc nhích, chờ eo Sầm Anh run lên một cái mới thừa dịp trìu sáp nhanh hơn. Qυყ đầυ rút ra đến cửa âm đ*o, mới liếc mắt nhìn, may là dính đầy chất lỏng trong suốt, yên lòng đem cả dương v*t đẩy vào, dĩ nhiên không để ý đến lần đầu tiên của Sầm Anh, vuốt bốt cái mông cậu, so với lần trước càng đưa đẩy nhanh hơn, trong miệng cũng an ủi cậu. "Không có chuyện gì đâu, đâm đến đúng chỗ, không chảy máu."

Lại không biết Sầm Anh bị toàn bộ nam căn của hắn đi vào rồi lại rút ra giống như là bị người ta đánh, thao đến hôn mê bất tỉnh, giờ khắc này cũng không nghe thấy lời hắn nói, cả người mềm nhuyễn như nước, ôm lấy lục Tử Chiêm, thừa nhận trong huyệt gió bão đột nhiên mưa.

Ngay cả khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ Lục Tử Chiêm bắn vào cổ tử ©υиɠ, bắn xong cũng không rút ra mà đâm chọc giống như muốn nghiền nát một trận, tựa hồ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ cọ sát vào cổ tử ©υиɠ, kí©ɧ ŧìиɧ nổi lên khắp nơi.

- ---------

Sầm Anh: Đồ tiện nhân, không chuẩn vị mà bắn vào bên trong.

Lục Tử Chiêm *khờ khạo -ing* Cưng nói sao? Anh đem cưng thao đến hôn mê, xem cưng còn nói được không?

- ---

Thông cảm, tui là con trai, Beta xong cũng chảy hết máu mũi rồi, nói chi là đến bạn edit cũng là nam như tui =)))