Liễu Uyển Thi bĩu môi nói:
"Tiểu Long Long có sức ăn quá lớn, một ngày ăn hết số lượng thịt, đạt đến bảy tám trăm cân."
"Nhiều như vậy sao?"
Quân Thường Tiếu trợn tròn mắt.
Với tài lực hiện tại của hắn, muốn cung cấp thức ăn cho Tiểu Long Long hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng bên trong môn phái chứa thịt không nhiều, sơn môn lại có một tên Võ Vương gác cửa, nếu như ăn sạch rồi làm thế nào tiếp tế đây?
"Không được, không được."
Quân Thường Tiếu nói:
"Ta phải thử vụиɠ ŧяộʍ trốn tên kia, xuống núi mua sắm đầy đủ thịt mới ổn thỏa."
Ban đêm.
Giang Tà vẫn ngồi ở trước sơn môn, tròng mắt hắn có vằn vệt tia máu.
Hắn đến nơi này đã được hai ngày, trong lúc đó đánh ra không dưới một ngàn quyền, kết quả vẫn như dã tràng xe cát.
"Vù vù!"
Sau lưng hắn, mười tên Võ Tông đứng thở phì phò.
Bọn hắn là người được đại đà chủ đưa đến hiệp trợ Giang Tà tiêu diệt Thiết Cốt Phái, sáng sớm hôm nay vừa vặn chạy tới, sau khi biết Thiết Cốt Phái có trận pháp phòng hộ, không tiếc sức lực đấm đá trọn vẹn sáu bảy canh giờ.
Võ Tông tuy có sự chênh lệch rất lớn so với Võ Vương, nhưng mười tên Võ Tông vẫn có thể sánh bằng một tên Võ Vương nhất phẩm, cứ như vậy vẫn luôn đấm đá, kết quả vẫn không một chút rung chuyển, có thể thấy Đại Trận Hộ Phái trung phẩm mạnh đến mức nào.
Quân Thường Tiếu lại rất thong thả.
Có trận pháp cường hãn như vậy che chở, hắn hận không thể ngay lập tức chạy ra ngoài bất chấp khoa trương, bất chấp gây sự, dù sao môn phái đã đắc tội với người ta rồi, cứ co rút bên trong trận pháp là được.
"Đáng chết!"
Giang Tà tức giận nói:
"Bổn vương từ trước đến nay làm nhiệm vụ nhiều lần như vậy, đều lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành, không nghĩ tới hôm nay sẽ bị một cái Thiết Cốt Phái nho nhỏ làm khó!"
"Đại nhân."
Một tên Võ Tông nói:
"Chúng ta có nên thử bẩm báo cho đại đà chủ, cho Trận Pháp Sư đến giải quyết vấn đề này không?"
Giang Tà mò xoa cằm, nói:
"Đã dựa vào sức mạnh không được, vậy cũng chỉ có thể dựa vào trí tuệ."
"Ngươi thông báo cho đại đà chủ đi."