Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

Chương 322: Tiếng rồng ngâm kinh động các đệ tử.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh

Quân Thường Tiếu vội vàng đi đến sân luyện vỏ nhỏ ở nội viện, ném tiểu gia hỏa ở trung tâm sân bãi, sau đó lùi lại mấy bước, thầm nói:

"Vô duyên vô cớ, vì cái gì tự nhiên nó bạo phát vậy trời?"

Hệ thống nói:

"Chắc là nó đang tiến hóa"

"Tiến hóa?"

Hệ thống giải thích nói:

"Hung thú đặc thù mỗi lần ngủ đông xong, đều sẽ vào trạng thái tiến hóa, thực lực cũng từ đó tăng cao không ít."

Quân Thường Tiếu nhất thời sáng hết cả hai mắt.

Kể từ lúc ấp trứng hung thú đã hao phí nhiều tiền như vậy rồi, nếu như từ trong tiến hóa không thể trở nên càng mạnh, chẳng phải đây là chuyện rất bất hợp lý hay sao!

"Vù vù!"

Ngọn lửa nóng rực còn đang kéo dài tẳng trưởng.

Theo nhiệt độ nóng rực ngày càng tăng lên, nội viện cũng trở nên nóng nực khô ráo.

Tô Tiểu Mạt tuy vẫn không rõ chuyện gì xảy ra, bất quá hắn vội vàng trở về phòng ngủ, lấy toàn bộ đồng phục vừa giặt sạch phơi bên ngoài sân luyện võ.

Bọn người Lý Phi thấy một màn này, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội phơi đồ tốt đến vậy, cho nên lần lượt có hành động.

Trong khoảng thời gian ngắn, xung quanh sân luyện võ mắc lên từng cái từng cái dây thừng, phía trên có đồng phục, có chăn mền, còn có qυầи ɭóŧ trắng tinh khôi!

Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng.

Khế ước thú của ta tiến hóa ở chỗ này, thế mà các ngươi còn có thể tận dụng ngọn lửa để sấy khô trang phục, nghiêm túc một chút có được hay không!

"Vù vù!"

Ngọn lửa nóng rực không chút kiêng nể dâng trào lên.

Nhìn thoáng qua chẳng khác gì đống lửa lớn ăn tiệc mừng hôm qua.

"Nếu nó thức tỉnh vào hôm qua, tiết kiệm được không ít củi lửa còn gì."

Quân Thường Tiếu thầm nói.

Hỏa Long bị bao phủ bởi ngọn lửa, thiêu đốt duy trì tận mấy tiếng, mãi cho đến màn đêm lên cao, ngọn lửa nóng rực mới có dịu xuống.

"Tiến hóa đã kết thúc."

Hệ thống nói.

Quân Thường Tiếu biểu lộ ánh mắt tràn ngập mong chờ, hắn mong đợi khế ước thú của mình, sau khi tiến hóa có gì khác biệt không!

Sau một lúc.

Ngọn lừa vốn cao đến hai ba mét, từ từ nhỏ xuống.

Tiểu Long Long cũng từ đó hiện ra hình bóng rõ ràng hơn, chỉ từ hình thể có thể thấy, lớn hơn nhiều so với lúc trước!

"Vù vù!"

Vài giây sau, đầu thú phơi bày ra ngoài, hai cái lỗ mũi hít thở một hơi, ngọn lửa bao phủ chung quanh dần rút vào trong người.

Bầu trời đêm theo ngọn lửa dần dần tan biến, cũng từ màu đỏ thẫm trở về khung cảnh bình thường.

"Rống!"

Tiểu Long Long hoàn tất tiến hóa, nó đột nhiên ngửa đầu lên gầm thét giận dữ, tiếng rồng ngâm nhất thời quanh quẩn khắp bầu trời Thiết Cốt Phái.

"Hửm?"

Giang Tà vừa mới tung ra hai quyền có như không xong, nhướng mày nói:

"Thiết Cốt Phái này, chẳng lẽ còn có hung thú trấn phái sao?"

Tiếng rồng ngâm kinh động các đệ tử.

Bọn họ lần lượt chạy từ phòng ngủ tới, phát hiện một hình ảnh nhỏ trên sân luyện võ, một con hung thú cao nửa mét, làn da màu đỏ hồng, thân thể như rắn!

"Đây là..."

Tô Tiểu Mạt co giật khóe miệng nói:

"Tiểu Long Long!"

Lý Phi ôm đầu nói:

Xem ảnh 1