Thập Niên 70: Vượng Phu Sinh Hoạt

Chương 58

Tô Nguyệt không thấy Hàn Ái Quốc không thích hợp, như cũ vui sướиɠ hài lòng mà gặm bánh kẹp thịt của chính mình, ở trong lòng lén lút chúc mừng chính mình hôm nay thành công mà làm Hàn Ái Quốc vượt qua một kiếp.

Thật sự vui vẻ nha, buổi tối trở về nàng phải cho hắn một nồi canh xương sườn canh uống, chúc mừng!

Liền như vậy mỹ vị mà ăn xong cơm trưa, Tô Nguyệt mang đến hai rổ bánh quai chèo chia làm hai phần, mỗi một phần đều là một nửa ngọt một nửa mặn, đợi lát nữa nàng cùng Ái Dân phân hai đường đi bán.

Hàn Ái Dân đối với Tô Nguyệt nói: “Tô Nguyệt tỷ tỷ, ngươi đi ký túc xá của xưởng dệt bán, ta đi phía trước trường học và ký túc xá giáo viên công nhân viên chức nhìn xem, bên kia có cái trường học, bên trong học sinh khá nhiều, lão sư cũng nhiều, mặt sau giáo viên công nhân viên chức trong ký túc xá có rất nhiều người sống, lão sư tiền lương cũng không thấp, hẳn là sẽ có người mua đâu.”

Tô Nguyệt tán thưởng mà vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Làm tốt lắm Ái Dân, cái này đều hỏi thăm rõ ràng, ngươi so Tô Nguyệt tỷ tỷ còn khả năng hơn.”

Hàn Ái Dân được khen đến đỏ mặt, ngượng ngùng, xách theo một rổ bánh quai chèo liền nhanh như chớp chạy đi, cũng mặc kệ đại ca hắn.

Tô Nguyệt cười đến vui vẻ, quay đầu đối với Hàn Ái Quốc nói: “Hàn đại ca, kia chúng ta liền đi xưởng dệt đi, ta đi tìm Giang tỷ tỷ bán xem, thuận tiện hỏi các đồng nghiệp của nàng có ai muốn mua bánh quai chèo.”

Hàn Ái Quốc trầm mặc gật gật đầu, thay thế Hàn Ái Dân chạy xe la, chở Tô Nguyệt ra toà lầu đằng sau xưởng dệt.

Tới rồi, Tô Nguyệt đối hắn nói: “Anh Hàn, chân ngươi đi không có tiện, liền ngồi ở trên xe đi, ta đi vào một tí liền ra.”

Trong lòng Hàn Ái Quốc kỳ thật thực không yên tâm nàng đi một mình, nhưng nhìn xem chân của chính mình, theo sau cũng chỉ kéo chân mà thôi, hơn nữa hắn cũng không nên cùng nàng quá mức thân cận.

Hàn Ái Quốc gật gật đầu, “Tốt, chính ngươi chú ý an toàn.”

Tô Nguyệt vác rổ, vừa đi một bên cùng hắn xua tay, “ Anh Hàn ngươi yên tâm đi, ta thực mau trở về tới.”

Tô Nguyệt cùng người trong viện nghe được Giang gia ở chỗ nào, tìm được cửa nhà nàng, gõ gõ cửa.

Tới mở cửa chính là bản nhân chị Giang, nàng vừa lúc ăn cơm trưa xong nghỉ ngơi, liền từ nhà ăn lấy cơm trở về cùng người trong nhà cùng nhau ăn, cho nên lúc này liền ở nhà.

Thấy là Tô Nguyệt, chị Giang cao hứng mà chạy nhanh mời nàng vào nhà, lại vội vàng rót nước uống cho nàng, còn sai hài tử đi làm bộ lấy hạt dưa choTô Nguyệt ăn.

Tô Nguyệt chặn lại nói: “Chị Giang không vội, ta mới vừa mới ăn qua cơm trưa, hiện tại cái gì đều ăn không vô đâu.”

Chị Giang nhìn nhìn rổ của Tô Nguyệt, cười hỏi: “Ngươi có phải hay không lại làm cái gì ăn ngon đưa tới cho ta? Tiểu Tô a, tay nghề ngươi cũng thật tốt, ngươi làm thức ăn ăn liền không ai không dựng ngón tay cái, lần trước ngươi bán cho ta bánh kem, ta cầm đi tặng người, kết quả nhà họ ai cũng thích cứ hỏi ta từ nơi nào mua được, ngươi lần sau lại mang một chút đi cho ta.”

Chị Giang không nói chính là, bởi vì đồ vật đưa tới quá tốt, nhà người ta cấp việc làm cũng vô cùng sảng khoái. Cho nên nàng trong lòng thập phần biết ơn Tô Nguyệt.

Tô Nguyệt trực tiếp xốc cái vải bố trùm lên rổ chính mình mang đến, “Chị Giang, lần này ta làm bánh quai chèo tới bán xem thế nào, ngươi trước nếm thử, ăn ngon rồi lại nói tiếp.”

Tô Nguyệt trực tiếp cầm hai khối bánh quai chèo đưa cho chị Giang.

Chị Giang xem nàng hào phóng như vậy, trong lòng đối với nàng càng thêm thích, nàng liền thích cùng người hào phóng lanh lẹ kết bạn, những cái người không hào phóng tính toán, nàng mới không thèm lui tới.

Chị Giang cũng không khách khí, cầm lấy bánh quai chèo cho hài tử chính mình cùng chồng, làm cho bọn họ đều nếm thử.

Con trai chị Giang năm nay nhìn chắc mới năm sáu tuổi, cắn một ngụm bánh quai chèo này đã bị độ ngon của nó chinh phục, trong miệng ăn đến tràn đầy, còn không quên đối với mẹ hắn nói: “Mẹ, bánh quai chèo ngon, mẹ mua bánh quai chèo đi!”

Chính mình ăn cũng cảm thấy ăn rất ngon, vì thế cười nói: “Ngon ngon ngon, nương mua cho ngươi!”

Chị Giang làm kế toán, ngày thường tiền lương không thấp, chồng của nàng cũng là lãnh đạo trong xưởng, hai người thu thập cũng tương đối cao, hơn nữa phía trên không có mẹ chồng đè nặng, cho nên tiêu tiền cũng liền không keo kiệt, ở khoản thức ăn nếu được liền mua cho hài tử.

Cho nên lập tức, chị Giang liền mua ba cái bánh quai chèo ngọt bánh quai chèo mặn. Xem trong rổ Tô Nguyệt còn thừa không ít, chị Giang trực tiếp liền đi tìm các đòng nghiệp khác, hỏi một chút các nàng có muốn mua hay không.

Có chị Giang hỗ trợ, bánh quai chèo bán thực nhanh, không đến một giờ bánh quai chèo trong tay liền bán xong rồi.