Bí Mật Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 105: Bí mật 6

– Nè… quay lại… Bờm vừa bỏ cái gì vào mồm đấy… Khai mau…

Đã quay lưng lại rồi mà nàng vẫn phát hiện ra mình bỏ thuốc vào mồm, tinh thật… Vẫn là nói dối không chớp mắt, Bờm bảo:

– Con uống thuốc rối loạn tiêu hóa… sáng nay ăn phải gì mà sôi bụng…

– Không phải, là thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ phải không? Đúng rồi, chớt tui rồi… tui nghe nói thuốc đó giờ bán đầy? Thôi chết cha tui rồi, đêm nay chắc chớt với anh…

– Đâu có… là thuốc rối loạn tiêu hóa thật mà… sao mẹ không tin Bờm nhỉ?

– Hồi nãy anh cũng cho tui uống nó phải không… Thôi đúng rồi… anh hết trò rồi à… chớt tui… (nàng có vẻ lo âu có chịu)

– Đâu có… mẹ Vân còn máu lửa như vầy thì cần gì thuốc, Bờm cũng thế… thuốc là để cho những người không còn khả năng sinh lý cô em à… anh em mình cần gì nhở…

– Cô em cái đầu mày, lếu láo… (cười)

– Thì cưng chả đang gọi anh là anh đó sao… hì hì…

Một tát vào mặt, một vả tiếp vào mồm, nàng vừa cười vừa nói:

– Đúng là Bờm, người ta gọi là anh vì anh là trai lớn trong nhà, tui chả gọi anh là anh từ bé giờ đó sao, mất nết… (cười… lại một tát nữa)

– Hay là lúc thường thì gọi là mẹ con, lúc đυ. nhau thì xưng hô là anh em cho tình nhỉ… (cười)…

– Láo lếu mất nết, đã đè mẹ ra mà phang còn đòi nọ đòi kia xưng hô mất nết… (cười)… bố láo thật… con với cái… Mà nè… vậy là không phải thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ à… (cười)

– Nếu mà thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ nãy giờ mẹ chả đè Bờm ra hϊếp da^ʍ rồi… (cười)

– Xí… không tin được anh, lần trước đưa cho mẹ uống thuốc ngừa thai mà bụng vẫn sình ra đấy thôi…

– Tại vì Bờm cũng dê mà mẹ cũng da^ʍ quá nên thuốc đó không hiệu nghiệm chứ bộ, đâu phải tại Bờm…

– Da^ʍ cái đầu anh, đè mẹ ra hϊếp mà còn dám bảo mẹ da^ʍ… Mà nè… chơi gái nhiều hay sao mà chim cò nhìn xấu thế?

– Chim Bờm mà xấu á… Bờm chỉ mới đυ. mỗi mẹ Vân thôi đấy.

– Xấu kinh dị luôn, của ba Quang đẹp chứ đâu xấu dị hợm như của Bờm, của ba mới gọi là chim, của Bờm nhìn như con gì nhở, là con rồng đất Indo í… (cười)… Mà chơi gái thì nhớ đeo bao không là dính bệnh đó nha… lại đem bệnh về trét cho mẹ thì chết dở…

– Vậy là từ nay trở đi mẹ không cấm vận Bờm nữa chứ… ôi vui quá…

– Có cấm thì anh cũng đè tui ra hϊếp… (cười)… xin mà anh có tha đâu… nhớ là có chơi gái thì mang bαo ©αo sυ nhá…

– Xí… bạn học đầy ra đó Bờm còn chả thèm mà lại đi chơi gái…

– Ui dào… sinh viên giờ toàn làm gái, tin gì được… cả ổ bệnh…

– Mẹ không học ĐH sao rành thế…

– Xí… bà Hương bả chả kể hết cho tui, xưa mẹ cho thêm tiền ăn học không thì bả cũng đi làm gái chứ tiền đâu mà học, nhà thì nghèo…

– Thật á… mẹ Vân thương cô Hương vậy á… Mà nè còn biết cu ai đẹp hơn của Bờm nữa…

– Biết cái đầu anh, tui chỉ biết của ba Quang và của anh thôi đấy… (cười)…

– Nứиɠ chảy nước rồi nè… chưa được đυ. nó biểu tình rồi nè… (cười)

– Khϊếp… nhìn kinh quá đi mất, con gái mới lớn nhìn thấy chắc chạy mất dép… cỡ tui mà còn muốn bệnh mỗi lần cho anh…

Nhìn thấy mẹ Vân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường vừa nói chuyện vừa cười khúc khích và lòng Bờm thấy rộn ràng hạnh phúc, chuyện 2 mẹ con tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nói chuyện thản nhiên tỉnh bơ như vợ chồng thì đây là lần đầu. Thường thì vật vã toát mồ hôi hột mới đυ. nàng được một phát, đυ. xong nàng lấy mền quấn kín người hoặc chạy ngay vào toa – lét rửa xong ra vớ quần áo mặc ngay chứ không tơ hơ tồng ngồng như này, nàng mắc cỡ cũng là điều dễ hiểu. Nàng đưa tay bịt mồm ngáp chưa dứt thì đưa chân khều Bờm:

– Mẹ buồn ngủ rồi, trưa nay trên nhà cô Hương tám chuyện không ngủ trưa giờ ríu hết cả mắt nè… bảo hứng mà không làm đại đi cho mẹ còn ngủ…

– Là mẹ kêu Bờm đυ. đấy nhá… không lại mang tiếng con hϊếp da^ʍ mẹ… (cười)… cho uống thuốc bổ lại còn nghi ngờ cho uống thuốc kí©ɧ ɖụ© nữa, tệ thật… (cười)… (nàng cũng cười như nắc nẻ)

Hai mẹ con lại quấn lấy nhau hôn hít đấu lưỡi, tiếng xuýt xoa rên khẽ của nàng làm cho Bờm càng thêm phấn khích. Nhổm người dậy banh rộng háng nàng ra, cầm ©ôи ŧɧịt̠ to nần nẫn đang rỉ nước đập mạnh lên cái mu l*и xinh đẹp, Bờm nghĩ trong bụng: “Cũng đã có 7 – 8 ©ôи ŧɧịt̠ chui vào đây rồi chứ ít gì”… mà lòng tự dưng phấn khích, chỉ có mình là sướиɠ nhất…

Bờm đặt cái đầu khấc trên mu l*и trắng nõn nà kéo xuống giữa hai múi thịt, nàng hít một hơi thật sâu nhắm mắt chờ đợi, khi cái đầu khấc vừa sụp vào lỗ cửa mình bỗng nàng chống tay xuống nệm trượt lên cao phía đầu giường:

– Khoan đã… (nàng vừa nói vừa cười)

Vớ 2 cái gối và cái mền kê cao đầu lên, nàng cười khúc khích và bảo:

– Để tui nhìn cho rõ cái xem sao… xem xem nó to thế mà chui vào trong như nào… (cười)…

Thì ra nàng muốn nhổm cao đầu để xem ©ôи ŧɧịt̠ vừa to vừa xấu của thằng trai hư nó chui vào cái l*и bé xinh của mẹ nó như thế nào… Biết ý nên Bờm chậm rãi dúi cái đầu khấc giữa hai múi thịt cho nước l*и nàng “thoa trơn” bóng nhẫy, nàng nương mông nhương nhướng cái l*и lên xuýt xoa rên khẽ, đã thế Bờm lại đùa:

– Sướиɠ thế không biết hưởng mà còn giả bộ từ chối… Thích bỏ mẹ còn bày đặt giả vờ…

– Bây giờ không cho anh mà được à… anh lại chả đè ra hϊếp lại mệt (cười)…

Khi cái đầu khấc đã ướt đẫm và chọc đúng vào lỗ cửa mình, Bờm dùng hai tay vừa đỡ vai vừa đỡ đầu nàng cao lên cho nàng nhìn rõ, nàng nhìn kỹ ©ôи ŧɧịt̠ khủng của thằng con cứ như cái chày thịt đang chống vào l*и mình:

– Ui dzaa… xuýt… kinh chưa… nhìn cứ như là nhét cả cái bánh tét vào trong ấy… xuýt… hèn gì chết lên chết xuống… (cười khanh khách)

Bờm cứ từ từ đẩy vào, các mép thịt xung quanh cửa mình nàng lõm sâu vào trong, càng đẩy thì cửa mình nàng cứ như cái mồm bị móm sâu vào, nơi cái đầu khấc đã có dấu hiệu được nới lỏng, hai mép thịt giãn ra từ từ ôm lấy ©ôи ŧɧịt̠ to khủng đen thui… nàng rên khẽ và có tiếng rặn khò khè… khi ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi chui tuột vào trong âʍ đa͙σ nàng thì sự sung sướиɠ lúc đó tan chảy vỡ oà…

– A… a… xuýt… nó vào rồi Bờm kìa… xuýt… xuýt…

Đẩy mạnh từ từ cho ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào lút cán, nàng vẫn xem rất chăm chú, vừa xem vừa xuýt xoa, nàng đưa tay xuống sờ quanh mép l*и rồi cầm hai hòn dái Bờm lắc lắc:

– Nó chui hết vào trong rồi… nó đang dính vào nhau rồi kìa… xuýt… ui dzaa… xuýt… ui dzaa…

Nàng đưa tay bợ hai bên mông Bờm rồi vừa sàng lắc nhẹ…

– Ui dzaa… suýt… thích… xuýt… sướиɠ… ui dzaa…

Bờm không nắc nữa mà cứ để yên cho nàng sàng lắc, vì lúc này nếu nắc mạnh thì chỉ vài phút là phọt ngay, không chống đỡ nổi. Nhìn mẹ Vân chăm chú vừa xem, vừa sàng, vừa rên nhẹ thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ và thú vị. Bờm ôm nàng xoay ngửa cho nàng nằm trên rồi dựa cho nàng ngồi dậy kiểu phi ngựa, nàng vụng về chống tay xuống ngực Bờm vừa nhìn xuống dưới hạ bộ vừa nhấp nhổm uốn éo, Bờm vén tóc nàng ra phía sau thành búi rồi nắm chắc để nâng đầu nàng lên, mặt nàng căng giãn, mắt nàng đờ đẫn, mông nàng nhấp nhổm, cơ thể uốn éo như rắn bò nhìn hình ảnh này cực da^ʍ.

Cơn nứиɠ cứ ào ạt kéo về dường như Bờm sắp vỡ oà không thể chịu nổi, Bờm cứ gồng mình nín c̠úc̠ Ꮒσα nhưng ©ôи ŧɧịt̠ thi thoảng lại co giật nhẹ làm són vãi tϊиɧ ŧяùиɠ… Nàng uốn éo càng ngày càng mạnh, cái l*и nàng ngậm sâu mυ'ŧ chặt ©ôи ŧɧịt̠ Bờm, lúc này dường như ©ôи ŧɧịt̠ Bờm và l*и mẹ dính chặt vào nhau, rồi cứ thế nàng sàng mông như xay lúa khiến Bờm cong lưng gồng mình chịu đựng, nếu mình xuất trước nàng coi như là thất bại…

– Xuýt… ui dzaa… xuýt…

Cơ thể mẹ Vân căng cứng dần, đầṳ ѵú nàng se lại săn cứng, nhịp độ nhấp nhổm và uốn éo của nàng tăng dần tăng dần rồi mạnh mẽ đúng nghĩa là phi ngựa, nàng rú lên:

– Á… á… á… Gừ… gừ… gừ…

Cùng lúc đó nàng tỳ mạnh mu l*и nàng xuống ép sát mu ©ôи ŧɧịt̠ Bờm chà xát và miết xuống, đầu khấc chạm vào tử ©υиɠ nàng lật sật, buồng trứng nàng xôn xao rung động mạnh đến nỗi Bờm có thể cảm nhận được nơi đầu khấc. Nàng chống cả hai tay xuống ngực thằng con trai phi mạnh mẽ như ngồi trên lưng tuấn mã xung trận…

Cùng lúc này Bờm cũng không thể kìm nén được nữa, như một đập nước sắp tràn chỉ chực vỡ oà, Bờm hất mông nắc ngược lên, hai nay bám vào eo nàng tỳ xuống phóng tinh rần rật, ngay lập tức cơ thể nàng phản ứng và mất kiểm soát co giật mạnh, nàng rú lên:

– Á… á… a… a… Gừ… gừ…

Toàn thân nàng rung động mạnh, nàng chà xát miết chặt mu xuống, cái l*и nàng hút chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ Bờm vặn xuống phía dưới suýt gãy… hên quá…

Nước l*и nàng tháo ra bao trùm toàn thân ©ôи ŧɧịt̠ Bờm, hòa cùng tϊиɧ ŧяùиɠ chảy xuống mu và bụng Bờm ấm nóng, nhiều đến nỗi nó chảy xuống c̠úc̠ Ꮒσα Bờn nhồn nhột… sướиɠ xây xẩm mặt mày luôn… sướиɠ quá trời sướиɠ…

Nàng đổ ập cơ thể mềm nhũn trên ngực Bờm thở gấp phì phò như kéo bễ, vừa thở và rên khẽ như tiếng thở dài nghe thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hai thân thể mềm nhũn nằm chồng lên nhau thoi thóp thở, thời gian như đứng lại, không gian yên ắng đến độ chỉ còn nghe được hơi thở của 2 mẹ con, tiếng rên khe khẽ của nàng nhỏ dần, nhỏ dần… phải 4 – 5 phút trôi qua, nàng mới ngóc đầu dậy nở một nụ cười thỏa mãn, hôn xuống miệng Bờm cái chụt, nàng khẽ hỏi:

– Thỏa mãn chưa để mẹ đi ngủ, buồn ngủ ríu mắt rồi…

– Cô nương sướиɠ lắm phải không…

– Bố tiên sư anh… sướиɠ…

– Thế sao lại cự tuyệt tại hạ…

– Cự sao được anh, anh chả đè ra hϊếp tui rồi đấy thôi…

– Hϊếp đâu nà… cô nương đang đè lên tại hạ đấy thôi…

– Tại anh làm tui hứng… (cười)… thôi… không nói nữa… dậy rửa rồi đi ngủ thôi…

Một tay Bờm vòng qua lưng nàng, một tay đè mông nàng ép xuống:

– Từ từ đã, để yên vậy đi, Bờm đang thích nè… Nàng ngoan ngoãn ép má vào ngực Bờm nằm thư thái thở đều… Có lẽ phải đến cả 10 phút trôi qua, cơ thể nàng vẫn nằm bẹp trên người Bờm và càng ngày càng nặng, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nứиɠ căng cắm sâu trong cơ thể nàng…

Cảm thấy đã hứng khởi trở lại, Bờm bắt đầu nhúc nhích nhưng không thấy nàng có phản ứng gì, cơ thể vẫn mềm nhũn, Bờm vén tóc cho nàng rồi nâng mặt lên đặt lên môi một nụ hôn nhưng nàng cũng không phải ứng…

Ôi trời… nàng ngủ rồi, ngủ luôn trên bụng thằng con trai với ©ôи ŧɧịt̠ đang cắm sâu trong l*и, thật là có một không hai trên thế giới… He… he…

Đυ. sao cho sướиɠ? Đó là mong mỏi và nỗi thèm khát vô bờ bến của Bờm với mẹ Vân nhưng mãi hôm nay mới trở thành hiện thực. Không phải không có cơ hội mà là vì cho đến nay thì trình độ hưởng thụ và cảm nhận của Bờm mới đủ độ chín. Trước mặt Bờm hiện tại là một tuyệt tác bằng thịt nõn nà rất hấp dẫn và rất nữ tính khiến bao gã đàn ông phải thổn thức thèm thuồng, không phải là đánh giá chủ quan mà thực tế nó như vậy, vấn đề bây giờ là phải đυ. sao cho sướиɠ?

Ha ha… nay nàng lại dám chê ©ôи ŧɧịt̠ Bờm xấu nữa à cơ… Đã thế chỉ mong sao nó to nữa, xấu nữa, dị hợm nữa để nọc vào cái l*и xinh xắn của nàng mà đυ. mới sướиɠ, biết vậy hôm nay không cho nàng uống thuốc ngừa thai mà để thế đυ. cho có bầu luôn mới thỏa mãn…

Đυ. sao cho sướиɠ? Côи ŧɧịt̠ từ nãy đến giờ vẫn nứиɠ cong như trái chuối dzà, cơ thể Bờm hôm nay hừng hực rừng rực cháy, máu rần rật chảy trong huyết quản khiến ta có thể cảm nhận được…

Cầm ©ôи ŧɧịt̠ đánh vào má nàng, miệng nàng vì cái tội dám chê ©ôи ŧɧịt̠ trẫm xấu, đánh mấy phát vào mu l*и nàng vì cái tội đã cho mấy đứa ȶᏂασ trước khi lấy ba Quang làm chồng, đánh, đánh phèn phẹt mãi khiến cái mu l*и lằn đỏ, tϊиɧ ŧяùиɠ từ trong lỗ cửa mình mẹ Vân lúc này mới trào ra… Không được, không cho nó trào ra… hôm nay mình phải bơm thật nhiều vào trong, phải cho tϊиɧ ŧяùиɠ đầy ắp trong buồng trứng mới được, nó là chất bổ là tinh tuý, mình phải dành cho nàng hết, nghĩ sao làm thế, Bờm nâng cặp đùi nàng lên cho nó dốc ngược rồi lấy cái gối kê dưới mông cho tϊиɧ ŧяùиɠ chảy ngược vào… hé hé… Nàng vẫn ngủ ngon lành…

Nhìn cái mu l*и vổng lên do kê gối dưới mông, con lợn lòng lại rạo rực, sẵn ©ôи ŧɧịt̠ đang nứиɠ to cong vυ't, Bờm leo lên banh rộng hai đùi nàng hết cỡ rồi kê đầu khấc giữa 2 múi thịt đóng “ót…” một phát ngon ơ, rồi cứ nắc phành phạch, cơ thể nàng rung chuyển, cặρ √υ' nhảy tưng tưng nhưng nàng vẫn ngủ say như trúng thuốc mê vậy, Bờm nắc một thôi mấy chục phát, khi mỏi thì phủ phục trên cơ thể nàng, vừa hôn vừa liếʍ khắp mặt nàng vừa nắc, tiếng nắc phành phạch như tiếng phát ra từ phòng mát – xa, tiếng lọp ọp, ộp oạp, rồi tiếng phì phì như tiếng đánh rắm từ trong lỗ l*и nàng phát ra nghe kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Bờm càng kích động nắc mạnh như đυ. để báo thù, nàng vẫn ngủ say như chết.

Giấc ngủ của nàng bình thường đã rất say, cộng thêm 2 viên Seduxen lúc nãy khiến nàng ngủ như bị đánh thuốc mê vậy, ngủ say đến mức thằng con đυ. ầm ầm rung chuyển cả giường mà vẫn cứ ngáy pho pho, người đâu tài thật, hèn gì ba Quang đυ. suốt đêm cũng kệ. Nghĩ đến lúc chập tối Bờm dùng ©ôи ŧɧịt̠ đút vào háng nàng rồi nhấc bổng nàng lên, tự dưng Bờm thấy hứng thú nghĩ ra cách đυ. mới, nghĩ là làm liền…

Bờm rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, tϊиɧ ŧяùиɠ rơi nhễu nhão xuống tấm ga giường, kéo nàng ra phía thành giường để mông kê trên mép tấm nệm, hai chân buông xuống nền nhà, vừa thả 2 chân xuống thì nàng như tỉnh giấc, mở mắt lim dim nhìn Bờm lẩm bẩm gì đó rồi ngủ tiếp, ở tư thế này đứng lom khom đυ. sướиɠ cực… Đút ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ cửa mình thì tϊиɧ ŧяùиɠ phèo ra phát âm thanh lèo xèo, khi nắc thì nó cứ ộp oạp lõng bõng, nơi đầu khấc có cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ cuồn cuộn chạy qua chạy lại trong tử ©υиɠ, nắc mấy phát thật mạnh xem nàng có tỉnh ngủ không nhưng dù có lấy đà thúc mạnh vào như búa đóng thì nàng vẫn cứ ngủ, có lẽ do tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhiều tạo thành lớp đệm nhớt nên nàng không có cảm giác đau, bình thường chọc mạnh kiểu này có nước la làng…

Bờm thay đổi cách chơi, cúi xuống ôm nàng, cho nàng choàng tay qua cổ Bờm, một tay luồn xuống dưới lưng nàng, một tay bợ mông nàng, Bờm dựng nàng đứng dậy, nàng đứng kiểu ôm hay tay và kê cằm trên vai Bờm, dùng ©ôи ŧɧịt̠ đút qua háng nàng rồi gánh thử, chỉ nhấc một cú nhẹ nhàng chân nàng đã nhấc bổng khỏi mặt nền nhà, không ngờ ©ôи ŧɧịt̠ mình có thể nhấc được 50 ký – lô chứ không phải hạng tầm thường đâu nhá… hi hi… tuy nhiên có sự trợ giúp của cả hai tay.

Thế này vất vả phết vì nàng cứ ngủ rục rũ, dựa nàng vào người mình đứng được đâu phải dễ nói gì đυ., thôi khó quá bỏ qua đi, kiểu này nàng tỉnh ngủ mới thực hiện được, tuy nhiên cũng đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng nắc được mấy phát nhưng rất khó khăn, định cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng nhấc bổng chân lên thì nàng cựa quậy suýt ngã nên thôi…

Vừa đặt nàng xuống nệm định kéo vào giữa giường thì nàng như giật mình tỉnh giấc, nàng trở mình lật sấp bất ngờ, may Bờm phản ứng đỡ kịp không là nàng đã lăn xuống khỏi giường, đỡ được phần trên cơ thể nhưng hai chân nàng rơi phịch xuống nền nhà, nàng dường như cố trườn lên giường, hai chân bơi bơi một xíu rồi quỳ đầu gối xuống nền nhà còn phần trên cơ thể thì ở trên giường và vẫn ngáy pho pho, ngủ gì mà kinh thật, nếu như Bờm uống 2 viên đó thì chỉ gọi là ngủ ngon hơn bình thường một chút thôi chứ đâu có mê mệt như thế…

Ui tía má ui… tư thế này quá đẹp, vô tình mẹ Vân tạo dáng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá xuất sắc, càng hay… Bờm lấy hẳn 2 cái gối nhấc chân nàng quỳ lên cho khỏi đau đầu gối, he he… cái mông chu lên đẹp hết xẩy, hai múi thịt hồng lòi ra phía sau, hèn gì l*и không to lắm nhưng khi nhồi nhặt rau thấy nguyên đống thịt dưới đũng quần… chạy qua phòng Bờm lấy thêm cái gối nữa nhấc đầu nàng đặt lên, chỉnh sửa cho tư thế dễ chịu để nàng ngủ ngon giấc, he he… tư thế này quá thoải mái, quá đẹp, nhìn xuống bẹn đùi nàng thấy tϊиɧ ŧяùиɠ chảy một dòng lấp lánh kí©ɧ ŧɧí©ɧ khủng khϊếp…

Đẹp quá, da^ʍ quá, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá… cặp mông trắng hồng tròn trịa phơi bày trước mặt, Bờm dùng cả hai bàn tay bấu mạnh vào mông rồi vục nguyên cả mặt vào mông hà hít thỏa thích, cơ thể lúc này rạo rực khó tả, hôn hít không thỏa mãn được cơn ghiền, Bờm vục luôn mõm vào cái l*и đang lã chã tϊиɧ ŧяùиɠ mà bú ʍúŧ húp soàn soạt, do quá phấn khích nên Bờm chả biết gớm là gì, cứ húp soàn soạt rồi nuốt hết khi nào không hay… nứиɠ quá trời nứиɠ, đứng dạng chân lấy thế vững chắc, Bờm đúc ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, chưa lút cán thì đầu khấc đã chạm vào vào tử ©υиɠ nên không dám thúc hết cỡ vì sợ quấy rầy giấc ngủ của nàng, cứ thế Bờm phang phầm phập và cố tình chúi người ra phía trước để mông nàng cản bớt không cho ©ôи ŧɧịt̠ đâm quá sâu, rồi cứ thế đứng chống nạnh nắc phầm phập, lúc này mới để ý cặp mông trắng hồng của nàng in hình 10 ngón tay đỏ lựng của Bờm khi nãy bấu vào, ui kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá trời, cặp mông cứ nẩy lên như bọn nghệ sĩ Ấn độ múa bụng nhìn càng phấn khích.

Khi cơn sướиɠ đã lên đến đỉnh điểm thì cũng không cần phải giữ làm gì, Bờm dùng tay banh mông mẹ Vân ra cho cái l*и lộ ra hết mức rồi từ từ ấn ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu trong tử ©υиɠ nàng phóng tϊиɧ ŧяùиɠ rồn rột, rồn rột… từng đợt, dường như mẹ Vân cũng đã rùng mình, có lẽ nàng cũng đang sung sướиɠ dù trong giấc ngủ say, cơ thể nàng cũng có phản ứng rung động nhẹ…

Còn kiểu gì nữa không nhỉ? Nhớ cuộc gọi của mẹ Vân và cô Hương, có đoạn cô Hương mô tả lão Châu đặt mẹ Vân nằm trên bàn Karaoke để hϊếp da^ʍ, lần đó lão Châu bóρ ѵú dã man đến nỗi in hằn thâm tím đầu ngón tay cả mấy ngày, lão ấy còn cắn đầṳ ѵú mẹ Vân sưng vù đau nhức cả tháng phải uống thuốc… tự dưng ý tưởng điên điên, cơn da^ʍ lại trỗi dậy muốn thực hành lại hành vi hϊếp da^ʍ của lão ấy hé hé… da^ʍ quá trời da^ʍ. Nhớ góc phòng ngủ bé Thư có tấm nệm gấp, xưa sắm để dùng dự phòng khi có khách, nếu gấp 4 lại cũng cao bằng cái bàn phòng hát. Đúng rồi he he…

Sang phòng bé Thư bê được tấm nệm quay về phòng ngủ nàng, mở cửa phòng ngủ ra thì Bờm giật mình vì không thấy mẹ Vân đâu nữa, chạy vào toa – lét mở cửa thì thấy nàng đang ngồi trên bàn cầu trong khi mắt nhắm tít, thì ra nàng đang đi đái. Bật đèn sáng rực lên thì nàng mở mắt ra, nhưng không hề nhìn vào Bờm mà cứ lơ đãng nhìn vào hư không, nàng với tay lấy cái vòi xịt rửa l*и, rửa xong ngoắc lại vào chỗ cũ nhưng không sao ngoắc được, thấy thế Bờm lại phụ một tay xong dìu mẹ Vân đứng dậy, nàng không hề để ý đến sự có mặt của Bờm vịn tay vào tường rồi đi ra khỏi toa – lét như người bị mộng du, thất thểu loạng choạng như người say rượu, rồi nàng cũng ra được đến giường ném cơ thể xuống nệm một cách nặng nề rồi lại ngủ say như chết, vào bấm bàn cầu xả cho nàng thì ôi thôi… trong bàn cầu vừa nướ© ŧıểυ vừa tϊиɧ ŧяùиɠ lợn cợn nhiều kinh khủng.

Ôi trời đất… chỉ có 2 viên Seduxen thôi mà ngủ như bị hôn mê vậy, người đâu có giấc ngủ sâu thật là khủng khϊếp. Cơ chế sinh học tạo cho con người một phản xạ tuyệt vời, dù ngủ say như chết nhưng vẫn biết dậy đi đái dù là trong vô thức, đó là một dạng phản xạ có điều kiện, xảy ra với rất nhiều người, đây là lần đầu tiên Bờm được tận mắt chứng kiến…

Đặt cái nệm gấp tư cạnh giường, lấy cái gối đặt lên rồi dùng tấm ga cũ và cái khăn tắm trong ba lô mà Bờm đã chuẩn bị từ trước rải lên trên, sau khi đặt nàng nằm ngay ngắn thì một hình ảnh rất khiêu da^ʍ trước mắt, hay tay buông thõng, hai chân dạng rộng ra buông xuống nền nhà, ôi trời… nhìn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến lạ lùng luôn, giống y chang cảnh tượng trong mấy bộ phim hϊếp da^ʍ của Nhật… Không bỏ qua cơ hội, Bờm lấy điện thoại ra chụp mấy kiểu ảnh đủ các tư thế lưu làm kỷ niệm, khi nào đó sẽ cho nàng xem… hé hé…

Không kìm hãm nổi cơn du͙© vọиɠ điên loạn, Bờm đi lên và đứng phía trên đầu nàng, dạng chân ra áp bộ súng đạn của Bờm vào mặt nàng, hơi thở nàng phả ra nhồn nhột, tiếp theo Bờm trườn người xuống hôn vào mu l*и, vừa hôn lần lần lên bụng vừa chà xát hai hòn dái vào mũi nàng và miệng nàng, tư thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ngộp thở… quỳ phía trên đầu nàng ôm lấy hai bên mang tai nàng hôn liếʍ khắp khuôn mặt thơm tho của nàng, tư thế hôn ngược này lạ nên rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Cũng là nàng, đυ. biết bao nhiêu lần trong mấy năm trời, nhưng khi tạo ra tình huống mới, kiểu mới thì kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến lạ lùng như thế, đây cũng là một phát hiện mới của Bờm, sau này nếu có chán thì rủ nàng đi khách sạn hay một nơi nào đó… he he…

Tư thế này đυ. sao cho sướиɠ, cứ thoải mái nọc ©ôи ŧɧịt̠ vào vừa nắc vừa hôn, vừa cắn ngực ngấu nghiến như bọn hϊếp da^ʍ trong Jav… Dĩ nhiên rồi… làm thế mới sướиɠ chứ… nhưng Bờm nào có nỡ cắn vào vυ' mẹ Vân, đến cả bóρ ѵú còn nhẹ nhàng nâng niu nữa là…

Ngậm vào môi nàng mυ'ŧ chặt kéo dài ra mà hôn hít, ngậm vào vυ' nàng mà mυ'ŧ chặt kéo dài đầu ti ra, vừa hôn vừa bú ʍúŧ vừa nắc liên tằng mấy chục phát thỏa thuê thì Bờm chuyển tư thế khác, cứ nghĩ ra cách gì thì thực hành liền, hết xoay ngang rồi xoay dọc, đυ. cho rát cả ©ôи ŧɧịt̠ mà cũng chưa thấy thỏa mãn.

Một ý nghĩ tinh nghịch, Bờm lục tủ lấy cái bαo ©αo sυ, không tròng vào ©ôи ŧɧịt̠ mà dùng nó quấn quanh thân ©ôи ŧɧịt̠ rồi buộc chặt thắt cho cái đầu khấc phình ra, cái đầu khấc phình căng đút vào l*и mẹ Vân đυ. sướиɠ kinh khủng, nó cứ tê rần cái đầu khấc, khi đẩy vào kéo ra nó cứ lật sật rất cảm giác, vừa tê buốt vừa thốn nhột nhạt khiến kɧoáı ©ảʍ cứ thế dồn dập ùa về, biết không thể kéo dài được lâu hơn nên Bờm mở cái bαo ©αo sυ ra rồi đẩy vào, khi cái đầu khấc được nới lỏng thì một cảm giác khác lại ập về, Bờm đặt cái đầu khấc vào lỗ cửa mình mẹ Vân đẩy vào tiếp, khi cái đầu khấc vừa lọt vào lỗ cửa mình thì dường như Bờm không thể kiểm soát được nữa, bụng thóp lại cong mình phóng tinh, vừa phóng tinh vừa đẩy cho ©ôи ŧɧịt̠ chui sâu trong âʍ đa͙σ nàng lút cán, ©ôи ŧɧịt̠ cứ thế phun tϊиɧ ŧяùиɠ vào trong tử ©υиɠ mẹ Vân xối xả, một lần nữa thân thể nàng lại rùng mình hưởng ứng, cái l*и nàng mυ'ŧ chặt ©ôи ŧɧịt̠ da^ʍ loàn, tử ©υиɠ nàng rung động tê rần cái đầu khấc… Sướиɠ không thể tả hết thành lời được, không văn nào tả nổi cảnh lσạи ɭυâи tuyệt vời này…

Không hề thấy mệt, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nứиɠ căng, Bờm nhấp nhấp thật sâu để cho tình trùng đẩy vào nơi sâu nhất trong cổ tử ©υиɠ mẹ, gieo những mầm sống mãnh liệt vào cơ thể nõn nà tràn đầy sức xuân phía dưới, tiếc là đã cho nàng uống thuốc ngừa thai…

Rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi lỗ l*и nàng thì một tiếng “pực…” phát ra như mở nắp chai Sâm – panh, ©ôи ŧɧịt̠ không hề dịu xuống, nó vẫn cong vυ't hùng dũng oai phong… khϊếp thật… hôm nay nứиɠ và sướиɠ kinh khủng… chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn đến thế…

Bờm bế mẹ Vân lên giường, nàng vẫn ngủ say như chết, lấy tấm mền phủ lên cho nàng khỏi lạnh, Bờm lặng lẽ xuống bếp rót nước uống, lấy bánh ăn cho đỡ đói, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn nứиɠ căng, vừa ăn bánh vừa nghĩ, phải đυ. sao mới sướиɠ hơn nữa nhỉ… Một ý nghĩ điên rồ thoáng qua… hay mình gọi lão Uy qua đυ. cùng nhẻ? Không được, nếu muốn cho lão ấy đυ. mẹ Vân thì mình phải được cái gì của lão trước chứ, mà cũng không đời nào mình đổi ngang cô Tê được, mình phải đòi thêm cái gì nữa chứ, phải một đổi hai mới được, lão ấy không những phải trả cho mình nhiều hơn mà còn phải dâng trước cho chắc ăn… Hé hé… thôi dẹp đi… hôm nay mình sẽ hành mẹ Vân đến sáng… à không được, mình phải hành đến trưa như chồng cô Hương trả đũa cô ấy, mình không có lý do gì mà trả đũa nàng nhưng mình thích thì mình làm thôi… Nhưng phải tìm cách đυ. thế nào cho sướиɠ, cho có cảm giác mới thỏa mãn được, he he…

Bờm lại lên giường ôm quấn lấy nàng, hành hạ nàng đủ mọi tư thế, ©ôи ŧɧịt̠ hết đâm ngang bên phải, đâm bên trái, đâm dưới lên, trên xuống, sục sạo hết mọi ngóc ngách trong tử ©υиɠ nàng, có lúc Bờm dang rộng hai chân nàng ra cho cái háng chàng hảng rồi kê gối mà ngồi giữa háng nàng, ních ©ôи ŧɧịt̠ cắm sâu vào l*и để ngâm hàng mấy chục phút, vừa nắc vừa ngâm, vừa nín c̠úc̠ Ꮒσα vừa gồng cho ©ôи ŧɧịt̠ cứng lên hết cỡ… Chơi kiểu này ©ôи ŧɧịt̠ cong ngược lên nên cái đầu khấc cứ trồi lên một cục như quả trứng ngay vùng bụng phía trên mu l*и nàng, nó cứ chạy lên chạy xuống nhìn phấn khích lạ thường…

Cảm giác của kẻ chiến thắng làm Bờm cứ phấn khích hùng hục đυ. nàng mấy tiếng đồng hồ không biết mệt, một phần cũng là nhờ viên thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Đã có lúc nàng tỉnh dậy van xin Bờm nhưng lại ngủ thϊếp đi ngay sau đó, trong người Bờm cứ rạo rực hừng hực, xuất tinh 4 – 5 lần đầy ắp cổ tử ©υиɠ mẹ Vân nhưng ©ôи ŧɧịt̠ cứng như thỏi sắt, nó không chịu xìu xuống mà cứ nứиɠ căng cong vυ't như quả chuối.

Đến gần sáng thì Bờm mệt lả, chân tay rụng rời, cơ thể đã cảm thấy rất nặng nề nhưng ©ôи ŧɧịt̠ có vẻ bất kham, nó vẫn nứиɠ căng, cơ thể Bờm vẫn ham muốn hừng hực, cảm giác này chưa bao giờ có… Cuối cùng Bờm lấy mền đắp chung với mẹ Vân, nằm ngang kiểu cắt kéo rồi chêm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng nằm thư thái, lâu lâu lại nắc vài cái nhẹ nhàng, dù cơ thể đã rũ rời nhưng ham muốn vẫn còn hừng hực… Bờm choàng tay qua bụng mẹ Vân ôm bờ mông phía bên kia siết vào cho ©ôи ŧɧịt̠ chêm chặt trong l*и nàng khỏi tuột ra, thả lỏng cơ thể và dịu dần rồi thϊếp đi…

… Đang mơ màng nửa mê nửa tỉnh thì thấy mẹ Vân động đậy, nàng ngóc đầu dậy rồi lại nằm xuống, mấy lần như thế mà không dậy được. Nàng đưa tay xuống sờ l*и thì thấy ©ôи ŧɧịt̠ Bờm vẫn còn kẹt trong l*и, nàng muốn dậy nhưng vì Bờm gác nguyên cái chân trên bụng không cất người dậy được, nàng bất lực hạ đầu xuống gối rồi nắm chân Bờm lay mạnh:

– Dậy, dậy, dậy Bờm ơi… Ui thiên địa ơi, voi chứ không phải là người…

Nàng uốn éo cơ thể cho ©ôи ŧɧịt̠ tuột ra, Bờm biết nên cứ siết chặt mông đẩy nó vào sâu thêm:

– Bờm… bỏ ra cho mẹ dậy nào… trời đất quỷ thần ơi, ngủ mà còn cứng như cái chày giã cua thế này… 8 giờ sáng rồi kìa… dậy đánh răng rửa mặt còn đi ăn sáng…

– Ứ… Bờm còn sướиɠ…

Nàng vỗ đen đét vào đùi Bờm, hết đánh vào đùi lại đấm vào ngực, rồi ưỡn mông đưa tay xuống gỡ ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и nhưng vì Bờm siết chặt quá nên nàng bất lực:

– Mẹ xin Bờm… mẹ nằm đau hết cả lưng rồi, buông mẹ ra đi…

Nàng càng uốn éo thì cái l*и nàng càng nhai nghiến ©ôи ŧɧịt̠ làm Bờm sướиɠ xây xẩm mặt mày… nàng càng quẫy thì Bơm càng siết chặt… như thể bị tích tụ từ lâu, Bờm cong người phóng tinh ào ào vào l*и khiến mẹ Vân bất lực buông tay thả lỏng cơ thể:

– Thiên địa ôi… anh hành tôi suốt đêm mà giờ còn phóng mạnh thế này thì voi chứ không phải người. Có uống 10 viên thuốc thì cũng dính bầu với anh chứ chả đùa… bó tay luôn…

– Mẹ sướиɠ không…

– Sướиɠ cái đầu anh… buông mẹ ra nào…

Côи ŧɧịt̠ vừa rút ra thì tϊиɧ ŧяùиɠ cũng theo đó ộc ra, mẹ Vân nhìn xuống l*и mà lắc đầu ngao ngán:

– Cha mẹ ơi… nó ộc ra kinh khủng chưa nè… lại còn sủi bọt kêu lèo xèo như vòi nước bị xì nữa… tôi đẻ ra con Voi chứ không phải người… thế này thì ai mà chịu nổi với anh cơ chứ… Da^ʍ khϊếp…

Bờm không ăn sáng mà đánh một giấc đến giữa trưa, tỉnh dậy ©ôи ŧɧịt̠ đau nhừ, vừa đau vừa mỏi, dường như nó đã làm việc quá sức, chân tay cũng vậy, rã rời từng khúc. Nói gì nói, đυ. mấy tiếng đồng hồ mà đã rời rã thế này, không biết lão chồng cô Hương uống cái quái gì mà quất vợ suốt hơn 12 giờ đồng hồ, chẳng biết cô Hương có nói quá không… Bờm là Bờm chịu thua hé hé…