Bí Mật Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 103: Bí mật 4

– Em có sợ không? (Em hỏi bé Thư) anh ba cho vào nhé…

Bé Thư vừa gật gật, vừa cười ngượng ngùng, vừa ôm hai tay vào gáy anh ba vít cổ xuống phả hơi thở thơm phức trinh nguyên vào mặt anh trai nói thầm:

– Ăn vụng chấm mυ'ŧ có hỏi Thư không mà giờ cứ bày đặt hỏi hoài vậy (cười khanh khách)

Ôi… bé Thư là người lớn thật rồi, nàng trưởng thành thật rồi, thế mà Bờm cứ nghĩ em nó còn nhỏ dại như hồi còn lớp 5 lớp 6 vậy đó. Bé Thư vừa cười vừa siết cổ anh ba xuống, vừa quặp chặt chân và hông anh ba hẩy hẩy đưa cái hạ bộ nóng rực của em áp sát hạ bộ anh ba. Hai cái miệng lại gắn chặt vào nhau, hai cơ thể nóng bỏng lại quấn chặt xoắn xuýt lấy nhau quằn quại đê mê, bé Thư thở dốc từng cơn khó nhọc…

Biết em gái tự nguyện trao cho mình thân thể trinh nguyên nên Bờm rất trân trọng, không vồ vập mà phải quyết đưa nàng vào cõi thiên thai để hưởng thụ sự sung sướиɠ tột đỉnh. Bờm đặt mũi lên khắp khuôn mặt em hít những hơi dài…

Chu cặp môi hé mở điêu luyện đặt lên má em, vào tai em, vào gáy em nhẹ nhàng chùn chụt làm cơ thể nàng co rúm, cổ rụt lại, da gà nổi đầy cơ thể, mắt em đờ đẫn miệng thều thào:

– Nó đang chui vào phải hông anh ba…

– Em thích không?

Bé Thư gật gật:

– Em thích, em muốn từ lâu òi… (nũng nịu)… (dí mũi vào ngực anh ba hít rồi cười)…

– Vậy anh ba đẩy vào nhé…

Gật gật… Bé Thư nín thở và bắt đầu có tiếng rặn khò khè từ cổ thoát ra hốc mũi…

– Em đau không?

Gật gật… bé Thư hơi nhăn mặt…

– Hơi đau nhưng thích… á… từ từ thôi anh ba… (rặn khò khè)…

– Đau à em…

Gật gật… bé Thư bặm môi vừa rặn rồi nói:

– Thư có cảm giác cái đó của anh ba nặng lắm, cỡ hàng chục ký lô ấy, đang đè nặng vào chim Thư nè… (cười)… anh ba đút vào hết rồi à… sao Thư thấy nằng nặng dưới ấy…

– Chưa, mới có xíu à… sợ em đau…(cười)…

– Ứ… (bé Thư làm nũng)

Biết là không thể đút vào như thế này được, bé Thư sẽ đau nên Bờm buông em ra và kí©ɧ ŧɧí©ɧ trở lại, hôn vào cổ, vào ngực, dùng cặp môi hơi hé mở đặt vào khắp cơ thể em mυ'ŧ nhẹ… cuối cùng là tấn công cái miệng điêu luyện vào l*и nàng, lúc nàng căng cứng người sắp lêи đỉиɦ lần nữa thì Bờm chồm lên hôn miệng, lựa tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ to như tay đấm cửa đấm vào lỗ cửa mình nàng ấn một phát “Sật…” khiến nàng đứng hình trong giây lát, nàng thở gấp quay đầu lại, mặt căng ra mắt đờ đẫn hỏi:

– Vào rồi á anh ba… (nhoẻn miệng cười)…

Ôm siết lấy bé Thư cho thật chặt, Bờm từ từ ép chặt ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu trong l*и em, ©ôи ŧɧịt̠ đang trượt rất chậm vào cái l*и bó khít của bé Thư, Bờm có thể cảm nhận đường từng thớ thịt ấm áp trong l*и nàng cũng như từng đường gân trên thân ©ôи ŧɧịt̠ của mình đang bị siết chặt, dường như ©ôи ŧɧịt̠ cũng đang bị đẩy thối ngược ra mỗi khi không ép giữ lại, ghé sát miệng vào tai nàng hỏi nhỏ:

– Em đau không?

Gật gật… nàng mắm môi gồng cứng cơ thể. Mặt thộn ra…

– Em thả lỏng cơ thể đi, anh đút vào sâu nhé…

– Anh ba chưa đút vào à… sao tưng tức như vào rồi ấy… nặng lắm…

– Em thích không…

Gật gật, bé Thư dường như căng cứng cơ thể đón nhận ©ôи ŧɧịt̠ thằng anh chui vào, mỗi khi em ép mạnh thêm một tí, ©ôи ŧɧịt̠ đã vào phân nửa, nàng co rúm người lại, răng nghiến vào nhau cót két, nàng đang rặn khò khè…

– Em đau à…

Gật gật… nàng mắm môi… cơ thể vẫn gồng căng cứng…

– Anh đút vào nhen…

Gật gật… gương mặt nàng căng ra chờ đợi, mắt đờ đẫn… Từ từ từng tí một, em ép chặt cho ©ôи ŧɧịt̠ đi vào thì nàng co rúm người, nó đã đâm vào lút cán, vừa hôn nàng vừa cảm nhận những thớ thịt trong âʍ đa͙σ nàng cuồn cuộn sóng bó khít ôm chặt ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi cứng như thỏi sắt của thằng anh, tử ©υиɠ nàng đang xao động đón mừng sự kiện này, toàn cơ thể nàng run lên, em cố giữ khoảnh khắc trọng đại này trong vài phút, khóe mắt nàng đã đọng một giọt nước mắt không biết là vì đau hay vì sướиɠ, thương ơi là thương…

– Em đau à…

Nàng gật gật…

– Sao hỏi gì em cũng gật thế…

Nàng mỉm cười, dùng ngón tay gạt giọt nước mắt rồi kéo đầu Bờm xuống:

– Anh ba cho cái ấy vào hết chưa? Thư thích… hơi đau nhưng thích…

Thơm lên mắt em, mũi em, miệng em mãi không biết chán, Bờm bắt đầu nắc nhẹ nhàng, rút ra nhẹ nhàng, đẩy vào cũng nhẹ nhàng khiến nàng co rúm người miệng hết há hốc rồi hai hàm răng lại cắn chặt vào nhau nghiến ken két…

– Thích quá… thích chết mất anh ba à…

Nàng dường như phải nén lại, oằn mình chịu đựng để không phát ra tiếng rêи ɾỉ:

– Há… h… á… a… a… ôi mẹ ôi…

Đυ. l*и bé Thư nó bót như vam kẹp, nó cứ mυ'ŧ lấy ©ôи ŧɧịt̠ như muốn bóp nhỏ kéo dài ra, bót kinh khủng, cảm giác sẽ không thể trụ lại được nữa, em cố ghì chặt cho bé Thư không nhúc nhích cựa quậy, em ghé miệng vào tai nói nhỏ:

– Thư để yên đi, nhúc nhích nữa là anh ba ra luôn đó…

Bé Thư không còn nghe thấy gì nữa, cơ thể nàng cứ uốn éo, cứ quằn quại dù Bờm cố tình khóa chặt, cái l*и cứ rứt rứt, nhíp nhíp, mông nàng bắt đầu mất kiểm soát hết xàng xê rồi hất ngược lên… Lúc này Bờm gồng mình nín c̠úc̠ Ꮒσα lại, cố giữ cho khỏi xuất tinh nhưng mà tϊиɧ ŧяùиɠ bắt đầu tự động tuôn ra, khi tϊиɧ ŧяùиɠ tuôn ra thì l*и bé Thư dường như có phản ứng, lập tức co thắt mạnh hơn, tử ©υиɠ nàng rung động mạnh, cơ âʍ đa͙σ siết mạnh như cắn rứt, một dòng nước ấm bao quanh thân ©ôи ŧɧịt̠… Lúc này Bờm không thể tự chủ được nữa, cơ thể Bờm cũng bắt đầu rung chuyển co giật, kìm nén mãi cũng không thể chống chế được cảm xúc sắp vỡ oà như thác đổ, ©ôи ŧɧịt̠ co giật khiến tϊиɧ ŧяùиɠ phụt ra mạnh đến nỗi có cảm giác phản lực dội ©ôи ŧɧịt̠ trở ra. Bé Thư cong mình gồng cứng cơ thể, một tay bấu chặt vào vai anh ba, một tay bịt miệng rên xiết như bị cắt tiết, hai chân quặp chặt vào mông anh ba đu bổng lên co giật… Tϊиɧ ŧяùиɠ phóng mạnh vào tử ©υиɠ nàng mạnh đến nỗi có cảm giác rung rần rật nơi đầu khấc, cái l*и nàng co thắt khủng khϊếp, nó như muốn vắt kiệt hết những gì tinh túy nhất mà cơ thể anh ba trao cho nàng, cơn co thắt lêи đỉиɦ của nàng rất dài, dài hơn mẹ Vân rất nhiều, phải đến 10 phút nàng mới nới lỏng tay chân ra khỏi cơ thể anh ba sõng soài, lâu lâu lại co giật nhẹ như còn quán tính, nàng nghẹo đầu một bên và nằm thở hổn hển, khuôn ngực đang phập phồng, gần như nàng đã kiệt sức vì sung sướиɠ, tóc tai rũ rượi dính bết lên bầu má ửng hồng, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt thả lỏng tươi rói bởi màu hồng phấn phớt nhẹ có vẻ như nàng mãn nguyện lắm… thương quá chừng thương…

Nằm bên cạnh ôm siết em vào lòng, cơ thể em đã mềm nhũn bèo nhèo như cái bánh bèo… thương em quá chừng… phải cỡ 10 phút tiếp theo nàng mới lười biếng yếu ớt đưa tay vén nhẹ sợi tóc dính lên má rồi nhoẻn miệng cố nở một nụ cười mãn nguyện, cặp mắt em lúc này cũng nở ánh cười long lanh, đặt lên miệng em một nụ hôn rồi hỏi:

– Thư mệt à…

Gật…

– Thư thích không?

Gật… (cười)

Bờm định hỏi nữa thì bé Thư đưa tay bịt mồm ra hiệu không cho anh ba hỏi nữa, nàng ôm chặt anh ba dúi mặt vào ngực hít một hơi thật sâu rồi buông lỏng tay, mắt nhắm nghiền thở đều, hình như nàng muốn yên tĩnh, dù mắt nàng nhắm lại như đang ngủ nhưng trên môi nàng, khuôn mặt nàng không dấu được nụ cười mãn nguyện…

Cảm ơn bé Thư, cảm ơn nàng đã đem lại cho anh ba cảm giác được làʍ t̠ìиɦ thực sự, nàng cuồng nhiệt và nóng bỏng hơn mẹ Vân rất nhiều lần…

Đang thiu thiu ngủ thì thấy nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ từ phòng vệ sinh đi ra, một thần vệ nữ đang hiển hiện trước mắt, dù khám phá bé Thư rất thường xuyên từ bé nhưng hình ảnh này là lần đầu tiên Bờm bắt gặp, nàng thật nữ tính, thật khỏe khoắn trẻ trung, bầu vυ' gọn gàng, cái bụng thon gọn mông nở to tạo thân hình ngọc ngà kỳ vỹ… Thấy anh ba mở mắt, nàng tiến lại nằm sát rồi trườn nửa cơ thể lên ngực, áp vυ' nàng vào ngực anh ba, hơi ấm từ miệng nàng phả ra thơm phức:

– Nói nghe nè… chym anh ba nong chym Thư há hoác ra rồi nè… mà xuất nhiều thế… đang chảy nè… may mà anh ba lấy tấm ga cũ trải lên chứ không là mai mẹ gϊếŧ chết… hí hí…

– Thư sướиɠ không?

– Sướиɠ… thích… (cười khúc khích) Thư muốn anh ba lâu òi…

– Thư muốn anh ba từ bao giờ?

– Năm lớp 10… à không… lớp 9 lận?

– Trời đất, mới bi nhiêu mà muốn rồi…

– Tại anh ba chứ bộ (nó phùng má dễ thương ghê)… tại anh ba cứ chấm mυ'ŧ, bỏ cái ấy vào chym Thư làm Thư thích… (cười)

– Thế Thư có bồ chưa?

– Chưa… đã nói rồi (nó phụng phịu) Thư chỉ thích mỗi anh ba… Thư để dành cho anh ba… hí hí…

– Thư cũng phải có bồ đi chứ…

– Thư chả thích đứa nào, trừ khi có đứa nào giống anh ba… (nó hôn cái chụt trên miệng em) Mà anh ba cũng chưa có bồ đấy thôi…

– Sao Thư biết anh chưa có?

– Mẹ nói…

– Mẹ nói sao?

– Mẹ nói với cô Hương là anh ba chả chịu yêu ai…

– Cô Hương có nói gì không?

– Cô Hưởng bảo mẹ không khéo anh ba bê đê… hi hi… chỉ có Thư biết anh ba là chuẩn men hí hí…

– Hồi nãy Thư uống thuốc anh ba đưa chưa…

– Rồi… hí hí… không uống có bầu chết luôn á… hí hí…

– Mẹ Vân có nói gì anh ba nữa không?

– Mẹ có dặn Thư đừng để anh ba đυ.ng chạm hoặc gần gũi anh ba.

– Sao Thư không nghe lời mẹ?

– Hi hi tại Thư thích anh ba, là Thư tự nguyện dành hết cho anh ba chứ bộ…

– Có ai thích Thư, theo đuổi Thư chưa?

– Có mà đầy, nhưng Thư không thích đứa nào, nhìn bọn nó nham nhở mắc ói…

– Thư dậy mặc quần áo đi…

– Ứ… Thư thích để vậy cho anh ba ôm Thư ngủ cơ…

– Nhỡ ngủ quên mẹ vào thì chết đấy…

– Yên tâm đi… anh ba không phải chịu trách nhiệm đâu, đồ chết nhát…

Ui trời… học đâu kiểu ăn nói liều mạng thế chứ, nói gì nói, chỉ yên lặng một lát nàng đã mềm nhũn ngủ say như chết. Để cho chắc ăn, mặc quần áo vào cho nàng, bế nàng về phòng rồi chốt trái cửa, an toàn là bạn hé hé…

Ăn quen bén mùi, bé Thư càng ngày càng quấn lấy anh ba, cứ sợ nó lỗ mãng rồi ba mẹ biết thì chết chắc, cũng may nó là đứa khá kín đáo, khôn ngoan. Cũng đúng thôi, nó trốn mẹ sang phòng anh ba ngủ kể từ khi chị hai đi học xa nhà, bây giờ chị hai đã tốt nghiệp ĐH và đang là nghiên cứu sinh năm nhất rồi, thế mà mẹ dường như không hay biết gì. Cứ ba mẹ vắng nhà là nó sáp dính vào anh ba, tối thì đυ. nhau, ngày thì cứ hở là to nhỏ chuyện trò. Anh em cởi mở, khám phá ra nhiều điều thú vị phết. Có lần nó hỏi:

– Giữa Thư và chị hai ai xinh hơn hả anh ba?

– Với anh thì nhà mình ai cũng xinh cả. Bé Thư xinh nè, Chị hai xinh nè, mẹ Vân cũng xinh nè…

– Ứ… Thư hỏi thật mà… ai xinh nhất…

– Thì anh ba cũng nói thật đó thôi…

– Thế anh ba có thích chị hai không?

– Ủa… chị hai là chị mình mà… làm gì mà ghét bả? (Em giả bộ)

– Ứ… (dỗi) Thư hỏi cái khác cơ…

– Ý là… ý Thư hỏi anh ba có muốn với hai không hả?

– Ứ… ừ… cứ loanh quanh…

– Không… anh ba thấy chị hai cũng xinh nhưng chưa bao giờ muốn và có ý định với chị hai. Anh ba yêu bé Thư thôi…

– Vậy ai xinh hơn? (Nó vẫn ngây thơ)

– Là bé Thư… bé Thư giống mẹ Vân đương nhiên là xinh hơn chị hai giống ba rồi…

Con bé cũng đáo để và thú vị, phải trả lời như thế nhưng nó vẫn chưa vừa ý, nó lại hỏi:

– Vậy Thư và mẹ Vân ai xinh hơn?

– Nà… đừng có hỏi là anh ba có muốn mẹ Vân không nhá… (em vặt mũi con bé, cười)…

Nó cũng cười rồi ghé miệng vào tai anh ba thì thầm:

– Anh không muốn với mẹ thật chứ… (cười)

– Sao Thư hỏi anh ba kỳ thế…

– Bộ không phải hả… (cười tinh quái)

Bờm cũng cười theo bé Thư nhưng linh cảm cho biết con bé đã nắm được tẩy gì đó của anh ba nhưng mà không biết nên hỏi thế nào đành phải thả một câu thăm dò:

– Mẹ Vân xưa là hoa khôi trường, Thư giống mẹ Vân nên cả hai đều xinh rồi, Thư cao hơn mẹ Vân nên dĩ nhiên Thư phải xinh đẹp hơn…

Con bé lại cười, nó đưa tay nhui trán anh ba:

– Loạng quạng ba Quang cắt chym luôn chứ ở đó mà loanh quanh… (cười)…

Bí hiểm thật, càng nói chuyện thấy con bé càng thú vị, tuy cười theo con bé nhưng em vẫn tiếp tục hỏi nó:

– Sao Thư nói thế, chả nhẽ Thư nghĩ anh ba muốn với cả mẹ Vân á…

– Ứ… anh ba tự biết chứ sao lại hỏi Thư… tưởng Thư không biết gì à… (cười)

– Thư biết những gì nào…

– Đấy nha… anh ba thú nhận rồi nha… (cười)… đâu cần Thư phải nói…

Công nhận con bé thông minh sắc sảo và nhạy cảm thật chứ, Bờm vừa hớ hênh với nó một câu mà nó chặn họng liền, Bờm vẫn tỉnh queo:

– Anh ba chả biết Thư muốn ám chỉ gì…

– Ứ… thôi không nói nữa… tự anh ba biết (cười), Thư còn nhận ra thì anh ba không dấu được ba Quang đâu nhá…

Ôi trời… con bé trưởng thành thật rồi, nó vừa bí hiểm, vừa thú vị lại vừa kín đáo, đúng là mình chỉ thấy nó lớn lên, xinh đẹp và ngon lành ra chứ không hề nhận ra trí tuệ con bé cũng chả thua kém gì mình, thậm chí nó còn nhạy cảm hơn và thông minh tỉnh táo hơn trong ứng xử, công nhận…

“Thư và mẹ Vân ai xinh hơn?” Câu hỏi không thuần tuý là sự so sánh, sự đố kị mà là một sự cắc cớ nhiều bí ẩn, xem ra con bé này không phải dạng tầm thường, khó nói quá…

Cũng đận đó, mấy hôm sau em hỏi chú Uy:

– Nè chú, cháu hỏi thiệt nhá… giữa chị Nghi và mẹ chú, ai xinh hơn?

– Mày hỏi khó quá… tùy người cảm nhận chứ, dĩ nhiên cái Nghi cao ráo hơn, trẻ trung hơn thì phải đẹp hơn rồi… (chú Uy dừng lại giây lát)… còn tùy vào thời điểm nào nữa chứ…

– Ừ nhỉ… cháu hỏi ngố quá, nhưng mà chú thấy ai hấp dẫn hơn? Khiến chú thèm khát hơn?

– Cái này cũng khó à nha… mày ở ngoài nhìn vào khác, chú khác…

– Thì chú cứ nói cảm nhận của chú?

– Dĩ nhiên là cái Nghi xinh hơn, gọn gàng cao ráo hơn, mạnh mẽ cuồng nhiệt hơn, nhưng mà nói về độ hấp dẫn với chú thì mẹ chú luôn luôn hơn, thậm chí là số 1, chưa có người phụ nữ nào chú thấy nữ tính và gây cho chú sự ham muốn, thèm khát và ȶᏂασ sướиɠ nhiều cảm xúc như bà già chú. Cảm giác đó khó tả lắm…

Nghĩ tới nghĩ lui thấy lão Uy này cũng giống mình thật, sao lại giống nhau đến thế? Đang suy nghĩ miên man thì chú Uy đột ngột vỗ vai làm Bờm choàng tỉnh:

– Nè… tâm sự gì thế cu? Đang phân vân nên ȶᏂασ em nào à? Nhà mày có 2 con nái hết sẩy thế không ȶᏂασ thì quá phí, con em mày dạo này trông phổng ghê, nhìn nó hình như có hơi trai rồi đấy…

– Nó chưa có bồ đâu chú…

– Nhìn nước da tao biết, có hơi giai rồi, mày không ăn là phí đấy.

– Ừ… nhìn nó cũng ngon phết, nhưng khó lắm chú…

– Khó con khỉ gì, nếu nó mất trinh rồi thì một liều là ăn chán chê luôn chứ có gì khó… mà mất chắc rồi, nhìn qua tao biết…

Công nhận con cáo này tinh thật, không hổ là BS Sản, nhìn qua mà ổng biết liền, không gì qua mặt được ổng. Mà công nhận ổng để ý mẹ Vân và con bé Thư ghê thật chứ… chắc ngày nào y cũng theo dõi nhìn lén thì phải.

– Mày đang nghĩ gì mà ngẩn đực thế cu?

– Dạ… đâu có gì đâu chú…

– Nói gì nói, mẹ Vân nhà mày vẫn là số 1, con bé kia xinh và hấp dẫn kiểu tuổi trẻ nhưng không nữ tính và hấp dẫn bằng mẹ mày. Tao thật đấy, nhìn mẹ mày là ham muốn xá© ŧᏂịŧ ngay, nhìn là nứиɠ liền… nếu cho lựa chọn thì tao chọn mẹ Vân mày… Hay là mày lại xơi con bé kia rồi…

– Hì hì… cũng thèm lắm chú, nhưng mà sợ, cháu thèm cả 2 nhưng sợ lắm…

– Sợ như mày thì còn lâu mới ăn được nhé… xơi mẹ trước đi cu, con bé kia để dành đấy cũng được… Hay hôm nao mày lén chụp cái ảnh mẹ Vân mày sεメy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cho tao chiêm ngưỡng phát, cứ thèm khát mãi…

Rồi sau hôm đó Bờm cũng cho chú Uy chiêm ngưỡng clip quay lúc mẹ Vân lúc tắm, em chọn kiểu rõ nhất, đẹp nhất chụp màn hình che mặt gửi cho chú ấy xem, mục đích cũng để cho chú ấy nói chuyện da^ʍ nghe cho sướиɠ lỗ tai:

– Chậc chậc… ngon đéo tả nổi, cứ như tranh vẽ sεメy của bọn tây, nhìn rất trần tục và ham muốn nɧu͙© ɖu͙©. Cỡ này xơi phát mất gì tao cũng chịu trừ đi tù…

– Nghe chú nói mà cháu nứиɠ bể ©ôи ŧɧịt̠…

– Thế thì ăn đi, còn chờ gì…

Ba nghỉ ở bờ cho đến hết luôn cái hè của Bờm, nhưng không sao, đã có bé Thư thay mẹ Vân, mà mẹ Vân dạo này cứ xa lánh Bờm làm sao ý.

Bé Thư rất mạnh mẽ cuồng nhiệt, cơ thể săn chắc rắn rỏi mạnh mẽ nóng bỏng, vυ' to và căng hơn, bụng thon hơn mẹ Vân, nhưng nhận xét của chú Uy hoàn toàn giống Bờm, mẹ Vân nữ tính hơn, xá© ŧᏂịŧ nɧu͙© ɖu͙© hơn, nhìn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn so với bé Thư.

Nhưng nếu xét mọi góc cạnh bé Thư là người phụ nữ có cá tính mạnh mẽ, có thể nói là da^ʍ, bé chủ động quyến rũ anh ba, kể cả làʍ t̠ìиɦ sau này cũng luôn chủ động, mới bây cơ mà vậy sau này còn da^ʍ đến cỡ nào(?)

Ngược lại mẹ Vân lại không da^ʍ tí nào, dường như là thụ động trong làʍ t̠ìиɦ, kể cả với ba Quang, nàng làm như thể cho xong chuyện, xong nghĩa vụ… Nhớ có lần Bờm đem chuyện coi lén ba mẹ đυ. nhau kể cho chú Uy, chú ấy phán một câu chắc nịch: “Mẹ Vân mày không phải không da^ʍ, tướng đó không da^ʍ sao được, đó gọi là lạnh nhạt trong chuyện đυ. đéo, có nhiều khả năng xảy ra, hoặc là nàng không có tình yêu trong lần ȶᏂασ nhau đầu tiên hoặc là có mặc cảm trong việc đυ. đéo, chẳng hạn như từng bị hãʍ Ꮒϊếp hoặc cưỡng ép… Nói chung, nàng coi bọn đàn ông tầm thường và không hào hứng với chuyện ȶᏂασ nhau, ta gọi là lãnh cảm. Mà hình như ba mày không biết ȶᏂασ cho đàn bà sướиɠ mà chỉ ȶᏂασ cho mình sướиɠ thì phải?”

Lại ông Uy nói đúng, hình như đúng gần hết, lĩnh vực gì lão ấy cũng uyên thâm, mẹ Vân hình như có cả, có lẽ nàng không bận tâm mấy đến chuyện chăn gối cũng bởi lũ đàn ông chưa có ai có khả năng đưa nàng vào cõi thiên thai…

Nghĩ đến đây em lại nứиɠ, lại thèm khát nàng, dường như bé Thư không lấp đủ vào cái ham muốn thèm khát nɧu͙© ɖu͙© vô bờ bến tiềm ẩn trong con người Bờm, một con giống đực mạnh mẽ và tham lam…

Nhớ đến câu chuyện cô Hương nói qua điện thoại với mẹ Vân, tự dưng trong lòng trỗi dậy nỗi khát khao, muốn nhập vai chồng cô Hương trả đũa khi nghi cô ấy có bồ, muốn nhập vai cái ông Châu bạn học, người tình năm xưa của mẹ mà đυ. cho nàng một trận le kèn, cứ như là đang bị lão Châu hãʍ Ꮒϊếp, coi như là mình thỏa mãn du͙© vọиɠ thay cho lão ấy. Mình sẽ làm, sẽ làm thay cho lũ đàn ông đang thèm khát nàng cháy cổ. Bọn nó thèm khát nàng, khát khao được đυ. nàng, vày vò cơ thể nàng mà không thể làm được dù có mất bạc tỷ, tại sao mình có thể làm được mà lại bỏ qua cho phí nhỉ… Ôi điên quá đi Bờm ơi…

Tự dưng nghĩ ngợi điên điên loạn loạn mà nứиɠ quá chời chời…