Kỹ Năng Của Ta Là Sao Chép Hoàn Hảo

Chương 22: Ta Muốn Hành Động Một Mình

Có hai con đường:

Thứ nhất, trở thành Thợ săn hoang dã.

Thứ hai, trở thành Nhân viên hậu cần.

Cái trước tự do, nguy hiểm và không đảm bảo an toàn nhưng có thể thu được lợi nhuận kếch xù; còn cái sau an toàn, ổn định thích hợp với những người thích sống yên ổn.

Lạc Gia đã đem lợi và hại của hai con đường nói rất rõ ràng, sau đó cho Lăng Cửu và những người khác suy nghĩ một ngày, hôm nay trước khi tan làm đưa ra lựa chọn là được.

Hội nghị giải tán, Lăng Cửu, Lý Khải cùng Vương Gia Bảo tiến về phòng net của tổ chức, dự định ghé thăm diễn đàn để xem các tiền bối có đề xuất gì.

Khi đến phòng net, mỗi người mở một máy, đăng nhập vào diễn đàn Bàn Cổ, liền tìm kiếm một chút thì hiện ra rất nhiều bài viết liên quan.

Lăng Cửu tùy ý xem lấy, hắn cũng không thèm để ý đến ý kiến của tiền bối, lướt diễn đàn chỉ để tích lũy kinh nghiệm, chính hắn đã có quyết định sẵn rồi.

Nếu muốn trở nên mạnh mẽ hơn, đương nhiên phải lựa chọn Thợ săn hoang dã. Mỗi năng lực gia đều phải dùng tiền mà nặn thành, thử hỏi Gen Khống Thuật, Gen Bí Tịch, Thiên Tài Địa Bảo, Binh khí, Phi hành khí, Túi không gian...... cái nào không cần tiền?

Nếu như dựa dẫm vào tiền lương thì bao lâu mới mua được một bộ Trung cấp Gen Khống Thuật, bao lâu để mua được Gen Bí Tịch?

Chỉ có trở thành Thợ săn hoang dã, săn gϊếŧ ma thú, mới có thể nhanh chóng tích lũy được tài phú khổng lồ. Phải biết, một bộ thi thể ma thú cấp 1 giá vài nghìn nhân dân tệ, thi thể ma thú cấp 2 giá mấy vạn, cấp 3 thì là mấy chục vạn.

Một năng lực gia cấp 2, xông xáo ra ngoài hoang dã một chuyến, chí ít có thể kiếm được mấy chục vạn. Làm sao tiền lương Nhân viên hậu cần có thể so sánh.

Nhìn xem các tiền bối đưa ra đề nghị, Lăng Cửu càng thêm kiên định lựa chọn của mình.

Vả lại, cái dạng năng lực gia đặc thù như hắn nếu làm Nhân viên hậu cần, quả thực chính là thiên đại lãng phí, Thợ săn hoang dã mới là con đường phù hợp với hắn nhất.

"Lão Lăng, ngươi lựa chọn sao?"

"Ân, ta lựa chọn Thợ săn hoang dã!"

"Thợ săn hoang dã thì tốt, nhưng quá nguy hiểm, tỉ lệ tử vong của năng lực gia luôn luôn ở mức cao, thậm chí đội ngũ năng lực gia cấp năm, cấp 6 còn có thể chết huống chi chúng ta chỉ là một đám thái điểu...."

"Lão Lý, những điều ngươi nói ta đều hiểu, nhưng ta càng thích tự do tự tại, cuộc sống vô câu vô thúc, Thợ săn hoang dã mới là con đường của ta!"

"Đã dạng này, ta cũng lựa chọn Thợ săn hoang dã... "

"Đừng a! Ngươi vẫn nên thận trọng suy tính một chút đi, đây chính là quan hệ đến nhân sinh đại sự của ngươi, ta cảm thấy ngươi nên cùng phụ mẫu thương lượng một chút, dù sao bọn họ chỉ có một đứa con như ngươi, vạn nhất..."

"Được rồi!"

Thời gian một cái buổi chiều trôi qua rất nhanh, gần lúc tan làm, đám người Lăng Cửu đi ra phòng net, hướng tới Văn phòng Giám Đốc tầng 30.

"Đều đã đưa ra lựa chọn?" Lạc Gia nhíu mày hỏi.

“Vâng!”

Lăng Cửu và những người khác đáp.

"Những ai lựa chọn Thợ săn hoang dã thì bước lên!"

Lăng Cửu, Ngọc Trường Thịnh, Triệu Tường cùng 3 người khác bước tới, trong khi Lý Khải, Vương Gia Bảo, Ngân Kha và 5 người khác vẫn đứng yên tại chỗ. Lý Khải cuối cùng lựa chọn trở thành Nhân viên hậu cần, đây cũng không phải do hắn tham sống sợ chết, mà là do phụ mẫu hắn mãnh liệt yêu cầu.

Trong mắt phụ mẫu Lý Khải, nhi tử trở thành năng lực gia, lương tháng hơn vạn, ở nhà phố mấy ức, còn có việc trở thành nhân viên Bàn Cổ, liền có thể tự hào mà sống, không muốn con trai phải đem đầu dắt trên lưng quần, trải qua sinh hoạt đẫm máu.

Lý Khải là người không có chủ kiến, cuối cùng đồng ý yêu cầu phụ mẫu, thành thành thật thật trở thành Nhân viên hậu cần.

Lăng Cửu cũng không nhiều lời, mỗi người đều có truy cầu mỗi người, mỗi cái gia đình cũng có truy cầu mỗi gia đình, ai cũng có mục tiêu riêng.

“Sáu người các ngươi ở lại đi, những người khác đi cùng Tiểu Vương!” Lạc Gia nhẹ giọng nói.

"Vâng thưa Lạc tổng!"

Bọn người Lý Khải rời đi, trong văn phòng chỉ còn lại Lăng Cửu và 5 người khác, tất cả đều chọn trở thành Thợ săn hoang dã.

“Vì các ngươi đã chọn con đường này, nên ta phải nói trước rằng nghề Thợ săn hoang dã này rất nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thể tán thân dưới móng vuốt của ma thú!"

Ánh mắt Lạc Gia đảo qua đám người: "Hiện tại rời khỏi còn kịp! Nếu không! Sau khi ký hợp đồng, muốn đổi ý liền không có đơn giản như vậy!"

"Lạc tổng, ý chúng ta đã quyết!" 6 người cùng hô lên.

"Rất tốt!"

Lạc Gia khẽ gật đầu: "Các ngươi là những tân binh do tổ chức bồi dưỡng, tổ chức cũng phải vì an toàn của các ngươi mà cân nhắc. Cách làm truyền thống của chúng ta là an bài Lão nhân dẫn theo các ngươi một đoạn thời gian, chờ các ngươi quen thuộc sinh hoạt khu hoang dã, sau đó thì tự mình quyết định."

"Hết thảy mặc cho Lạc tổng an bài!"

Bọn 5 người Ngọc Trường Thịnh tự nhiên không có ý kiến, mà lần này, Lăng Cửu lại không đồng ý: "Lạc tổng, ta muốn hành động một mình!"

"Hành động một mình?"

Lạc Gia nhíu mày: "Năm người các ngươi đi tìm Lưu phó tổng, để hắn an bài cho các ngươi. Lăng Cửu tạm thời ở lại, vừa vặn một lần nữa ký hợp đồng!"

"Vâng!"

Ngọc Trường Thịnh 5 người lui ra ngoài, lưu lại mình Lăng Cửu.

"Ngươi mới vừa nói...... Muốn hành động một mình?"

Lạc Gia vỗ nhẹ bàn: "Ngươi có biết hay không bên ngoài hoang dã rất nguy hiểm?"

"Ta biết!" Lăng Cửu gật đầu.

"Ngươi có biết hay không tỉ lệ Thợ săn hoang dã tử vong rất cao?" Lạc Gia nhìn Lăng Cửu.

"Ta biết!"

"Ngươi có biết hay không nếu như không có Lão nhân đi theo, cái dạng thái điểu như ngươi rất dễ mất mạng?"

"Ta biết!"

"Vậy ngươi còn muốn hành động một mình?"

"Lạc tổng, ta có phần nắm chắc!"

"Nắm chắc? Ha ha! Năng lực gia cấp năm, cấp sáu cũng có thể chết tại khu hoang dã, ngươi một cái năng lực gia cấp hai nho nhỏ liền dám nói mình có nắm chắc?" Lạc Gia tựa hồ vừa nghe thứ hài hước nhất trên đời.

"Lạc tổng, bên trong khu vực ma thú cấp cao chiếm cứ mới nguy hiểm, phụ cận khu hoang dã liền chưa hẳn, ta biết rõ thực lực của mình có hạn, cho nên khi nào thực lực chưa đủ cường đại, ta sẽ không tiến đến địa bàn của ma thú cấp cao!" Lăng Cửu lời thề son sắt.

"Ngươi chắc chắn?"

Nhìn thấy vẻ kiên định của Lăng Cửu, không giống như là qua loa làm ra quyết định, Lạc Gia không khỏi nhíu mày.

"Chắc chắn!" Lăng Cửu kiên quyết.

"Tuy ngươi là người của tổ chức, nhưng nếu ngươi muốn tự mình hành động, tổ chức cũng không thể ép buộc ngươi! Nhưng ta vẫn là muốn nhắc nhở ngươi, tổ chức đã quyết định trọng điểm bồi dưỡng ngươi, ngươi hãy thận trọng suy nghĩ một chút!" Lạc Gia ý vị thâm trường nói.

Đây cũng chính là do biểu hiện ưu người của Lăng Cửu, nếu đổi lại là người khác, nàng cũng lười nói nhiều như vậy.

"Lạc tổng, ta đã quyết định rồi!" Lăng Cửu lắc đầu, không hề dao động.

"Ý ngươi đã quyết, ta cũng lười can thiệp!" Thấy thuyết phục cũng vô dụng, Lạc Gia lười nhác khuyên, tay xuất ra một bản hợp đồng, đưa tới trước mặt Lăng Cửu: "Đây là lợi ích hợp đồng A+, ngươi xem qua một chút!"

Lăng Cửu thuận tay tiếp nhận hợp đồng, nội dung bên trong so với hợp đồng hạng C không có gì khác biệt, chỉ là chỗ cột phúc lợi có biến hóa lớn.

1. Một bộ Trung cấp Gen Khống Thuật.

2. Một căn biệt thự.

3. Trăm vạn tiền lương.

4. Trống.

"Lạc tổng, chỗ trống thứ tư có ý nghĩa gì?" Lăng Cửu nghi hoặc hỏi.

"Hợp đồng A+ dựa trên hợp đồng hạng A, cùng với một phúc lợi bổ sung mà ngươi có thể tự do lựa chọn!" Lạc Gia giải thích.

"Xét tình hình của ngươi, ta đã chuẩn bị cho ngươi ba lựa chọn, ngươi có thể chọn một trong số chúng sau đó điền vào chỗ trống thứ tư!"

1. Một bộ Trung cấp Gen Bí Tịch.

2. Một kiện Trung cấp binh khí.

3. Một kiện Trung cấp công cụ.

"Chọn một trong ba?"

Lăng Cửu tinh thần chấn động, liền thấy Lạc Gia bật máy tính lên, đem hình ảnh các loại vật phẩm có thể lựa chọn bày ra trước mặt Lăng Cửu, trong đó liệt kê một loạt Gen Bí Tịch, một loạt binh khí còn có một hàng dài công cụ.

Lăng Cửu nhìn lướt qua, liền đưa ra lựa chọn: "Lạc tổng, ta chọn Trung cấp Túi không gian!"

+×+ Mọi cập nhật và thay đổi chỉ được tiến hành trên d_t_r_u_y_e_n_._c_o_m và t_r_u_y_e_n_h_d_z_._c_o_m +×+