Tần Diệc nhìn phòng khách vắng người, trầm tư suy nghĩ.
Anh nên đợi hay là làm phu nhân của mình ngay bây giờ?
Chuyện 3P sau này nhất định khó tránh khỏi, sao không nhân cơ hội này cho phu nhân thích ứng trước?
Kỳ động dục là cơ hội tốt nhất.
Sau khi Tần Diệc Phong suy nghĩ xong, anh cố chịu cảm giác chán ghét, đi về phía Thu Vũ.
“Cùng nhau làm.” Tần Diệc Phong quỳ xuống ghế sô pha ôm lấy Đàm Du Nhiễm, để cô đối mặt với anh, trong khi đó Thu Vũ vẫn tiếp tục thúc mạnh từ phía sau.
“Đừng!” Đàm Du Nhiễm giãy dụa, nhưng cô bị Thu Vũ nắm lấy gáy từ phía sau cho nên cô không thể cử động được.
“Phỉ Phỉ, không thể!” Đàm Du Nhiễm thấy Tần Diệc Phong đang cởϊ qυầи áo, cô không nhịn được nức nở.
“Nhiễm Nhiễm, không có gì phải sợ, em sẽ nhanh chóng quen với nó, yên tâm anh không làm em đau đâu.” Tần Diệc Phong cúi đầu, côn ŧᏂịŧ lộ ra ngoài.
Đàm Du Nhiễm rất nhanh bị kɧoáı ©ảʍ chi phối, cô đã sớm ngừng kháng cự, mà thay vào đó, cô nắm lấy tay Tần Diệc Phong và cầu xin anh chạm vào cô.
Tần Diệc Phong buông cô ra, thò tay vào trong nội y, nhào nặn đầṳ ѵú của cô.
“Thưa phu nhân, chuyện tình thú lần trước của chúng ta còn chưa chơi xong đâu.” Tần Diệc Phong thì thầm vào tai Đàm Du Nhiễm.
Đàm Du Nhiễm bị Thu Vũ thúc mạnh liên tục khiến cô không thể suy nghĩ được, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Tần Diệc Phong, miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người.
Tần Diệc Phong đưa côn ŧᏂịŧ tới bên miệng của Đàm Du Nhiễm, dùng côn ŧᏂịŧ cọ cọ vào mặt cô.
“Nhiễm Nhiễm, em có muốn không?” Tần Diệc Phong không ép buộc cô mà anh hỏi cô có muốn khẩu giao giúp anh không.
Đàm Du Nhiễm nhìn sắc mặt của Tần Diệc Phong, cuối cùng liền thỏa hiệp.
Khuôn mặt điển trai kia thật khó khiến người ta cự tuyệt.
Đàm Du Nhiễm hé miệng, miệng nhỏ ngậm lấy phần đầu của côn ŧᏂịŧ, cô bắt đầu di chuyển theo biên độ nhỏ, cô xem phim AV bên trong đều làm vậy.
“Nhiễm Nhiễm, không được dùng răng, có thể dùng sức mυ'ŧ, ừm, em làm tốt lắm.” Tần Diệc Phong sờ đầu Đàm Du Nhiễm coi như ban thưởng, trên mặt tràn đầy sủng nịnh.
Dưới sự hướng dẫn của Tần Diệc Phong, động tác của Đàm Du Nhiễm ngày càng thuần thục hơn, thậm chí còn biết cách mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ.
Thu Vũ ở phía sau ghen tị, Nhiễm Nhiễm đang ở trước mặt cô giúp người đàn ông khác khẩu giao.
“Nhiễm Nhiễm, chị là của em.” Tay của Thu Vũ từ phía sau ôm lấy bầu vυ' của Đàm Du Nhiễm, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Hừm.” Đàm Du Nhiễm khó nhịn hừ nhẹ một tiếng.
Tần Diệc Phong thoạt nhìn không để tâm, ngược lại anh còn kiên nhẫn tự mình làm, một tay còn lại an ủi Đàm Du Nhiễm.
“Để tôi bắn vào bên trong cô ấy một lần, đêm nay cô ấy sẽ là của anh.” Tần Diệc Phong cùng Thu Vũ bàn bạc.
Thu Vũ liếc nhìn Tần Diệc Phong, trong mắt tràn đầy sát ý.
“Tương lai sau này hai người cần cô ấy cùng một lúc, cậu sẽ cảm ơn tôi vì đã mở tiền lệ cho ngày hôm nay.” Đương nhiên Tần Diệc Phong biết việc chia sẻ người phụ nữ của mình với người khác khó chịu như thế nào, nhưng đây là vấn đề mà họ đang phải đối mặt lúc này. .
Hôm nay Tần Diệc Phong làm như vậy, chỉ mong Đàm Du Nhiễm có thể làm quen với hình thức này trước, để tránh xảy ra tình huống không mong muốn sau này.
Ví dụ có hai người động dục cùng một lúc
“Anh muốn dùng lỗ sau?” Thu Vũ mơ hồ hỏi.
“Nếu không cậu đến?” Tần Diệc Phong không bận tâm ai trước ai sau, chỉ cần không làm tổn thương phu nhân của anh là được.
“Anh tới đi, gia tộc các anh chắc được dạy bảo không ít.” Thu Vũ buông Đàm Du Nhiễm ra, cô gái lập tức nhào vào trong vòng tay của Tần Diệc Phong.
Không phải Đàm Du Nhiễm không nghe thấy họ nói gì, mà là cô thực sự không đủ sức để phản kháng.
“Nhiễm Nhiễm, chúng ta về phòng nhé?” Tần Diệc Phong bế Đàm Du Nhiễm lên, ra hiệu cho Thu Vũ chuẩn bị.
Vừa vặn Thu Vũ cũng muốn giảm bớt đi sự khó chịu của thời kỳ động dục, cho nên lúc này mới chưa ra tay đánh Tần Diệc Phong.
Tần Diệc Phong ôm Đàm Du Nhiễm vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô lên giường lớn, Đàm Du Nhiễm lưng vừa chạm giường liền ngủ, Tần Diệc Phong vào phòng tắm, lấy khăn tắm lau sạch phần dưới của cô.
Nó chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và chất lỏng trong suốt.
Lúc này, Thu Vũ cũng bước vào cửa với bαo ©αo sυ và chất bôi trơn.
"Anh có chắc là muốn làm chuyện này không? Nếu Nhiễm Nhiễm không thể chấp nhận thì sao?" Thu Vũ chưa định cho Đàm Du Nhiễm thích ứng với loại chuyện này sớm như vậy.
Rõ ràng, con mèo cam này tuổi còn nhỏ, nhưng nó biết nhiều hơn Đàm Du Nhiễm rất nhiều.
"Sẽ không, cô ấy sẽ đến sống ở nhà Finster vào tuần tới. Hai con mèo Anh đó không thể không chạm vào cô ấy. Thay vì để họ làm tổn thương cô ấy vì thiếu kinh nghiệm, chúng ta nên tự mình làm điều đó." Tần Diệc Phong lo lắng nhiều như vậy không phải là một quyết định ngẫu nhiên.
Thu Vũ lặng lẽ đưa chất bôi trơn và bαo ©αo sυ cho Tần Diệc Phong.
Tần Diệc Phong đeo bαo ©αo sυ vào, sau đó đổ chất bôi trơn vào tay, bắt đầu mở rộng cúc huyệt cho cô gái.
“Ưʍ... không cần.” Đàm Du Nhiễm tỉnh dậy bắt đầu khóc nháo.
Cô không thể chấp nhận cách quan hệ tìиɧ ɖu͙© này.
“Nhiễm Nhiễm, ngoan.” Thu Vũ ôm Đàm Du Nhiễm, nhẹ nhàng ngăn động tác của cô lại, để Tần Diệc Phong tiếp tục di chuyển.
“Nhu Nhu, tôi không muốn.” Một giọt nước mắt rơi từ khóe mắt Đàm Du Nhiễm xuống, cô thực sự sợ.
“Mèo ragdoll, nếu không thì dừng lại đi, Nhiễm Nhiễm nói chị ấy không muốn.” Thu Vũ ngẩng đầu nhìn Tần Diệc Phong đã đút một ngón tay vào cúc huyệt.
“Bây giờ cậu mềm lòng, lần sau cô ấy vẫn sẽ bị người khác chơi cúc huyệt, nhưng việc cô ấy có bị thương hay không đều nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta.” Tần Diệc Phong lúc này bình tĩnh lạ thường, anh còn có thể phân tích tình hình, hoàn toàn không bị rung động trước những giọt nước mắt của Đàm Du Nhiễm.
Vì anh biết nếu không làm điều đó lúc này, lần sau Dàm Du Nhiễm có thể sẽ khóc nhiều hơn.
Quá trình mở cúc huyệt không hề dễ chịu.
“Bo đi, anh cứ tiếp tục đi.” Thu Vũ ấn đầu Đàm Du Nhiễm vào lòng, tiếp tục nhẹ nhàng an ủi cô.