Chào Buổi Sáng Mèo Con

Chương 24: Bị mèo ragdoll đè

Đàm Du Nhiễm chậm chạp tắm, sau khi cô chuẩn bị tâm lý xong, cô bước ra với "trang bị đầy đủ".

Cô không được để anh dắt mũi làm nhiễu loạn tâm trí!

"Nhiễm Nhiễm.” Tần Diệc Phong ngồi trên ghế, khi thấy cô bước ra anh liền nở một nụ cười dịu dàng.

“Anh đi tắm đi.” Đàm Du Nhiễm đưa bộ đồ ngủ của Tần Diệc Phong cho anh.

Kể từ khi ba con mèo biến thành hình dạng người, quần áo của chúng nhanh chóng chiếm lấy tủ quần áo của Đàm Du Nhiễm.

Quần áo của họ gần như chiếm hết diện tích.

Những bộ quần áo đó đều là của những thương hiệu nổi tiếng, Đàm Du Nhiễm chỉ có thể cảm thấy mấy năm nay, người còn bằng mèo.

Sau khi Tần Diệc Phong vào phòng tắm, Đàm Du Nhiễm lấy một cuốn sách rồi chui vào chăn bông nằm đọc.

Đàm Du Nhiễm thích đọc sách, khi còn nhỏ cô cảm thấy cô đơn nên cô đã đọc sách, khi bước vào thế giới sách, cô không còn cô đơn, thói quen này không thay đổi cho đến khi cô lớn, lúc rảnh rỗi cô vẫn thích cầm một cuốn sách để đọc.

Đây là lý do Đàm Du Nhiễm quyết định trở thành nhà văn. Cô muốn tạo ra một thế giới tuyệt vời, nơi mọi người đều vui vẻ và hạnh phúc. Dù họ là ai, chỉ cần họ đọc những câu chuyện trong cuốn sách, họ cũng có thể giống như nhân vật chính, có một kết thúc có hậu.

Tần Diệc Phong tắm rất nhanh, không lâu sau, anh từ phòng tắm đi ra.

Tần Diệc Phong không mặc bộ đồ ngủ mà Đàm Du Nhiễm đưa cho, mà anh quấn khăn tắm ở phần thân dưới, thân trên để lộ khuôn ngực cường tráng.

Dáng người của Tần Diệc Phong cũng đẹp như Bạch Thiển, đầṳ ѵú trên ngực có màu hồng nhạt.

“Anh mau mặc quần áo vào đi, nếu không anh không được phép lên giường.” Đàm Du Nhiễm tàn nhẫn nói, cô cũng sớm đoán được Tần Diệc Phong không dễ đối phó như vậy.

Ban đầu, con mèo này đã vào nhà cô bằng cách ăn vạ cái "chân sứ" của mình, vừa dễ thương lại vừa mưu mô.

“Nhiễm Nhiễm, em cho rằng tới mức này em có thể ngăn cản anh sao?” Nói xong, Tần Diệc Phong

nhanh chóng đi tới bên giường, chế ngự Đàm Du Nhiễm.

Đàm Du Nhiễm choáng váng, cô bị khống chế rồi...

Sao Phỉ Phỉ lại nhanh như vậy?

Cô thậm chí không nhìn thấy anh đến gần cô lúc nào.

“Động phòng nào, phu nhân.” Tần Diệc Phong đẩy Đàm Du Nhiễm ngã xuống chiếc giường êm ái, trong phút chốc đã cởi sạch quần áo của cô.

Đàm Du Nhiễm chưa bao giờ nghĩ Tần Diệc Phong sẽ không màng thể diện đến như vậy, cô nghĩ anh là loại người có thể thương lượng được.

Do cô không hiểu rõ về mèo của mình.

Đàm Du Nhiễm chỉ có thể thở dài bất lực.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con mèo trắng vẫn còn trong đó.” Tần Diệc Phong nhìn thấy chất lỏng màu trắng nhạt dưới thân Đàm Du Nhiễm, anh giơ tay chạm vào.

Bạch Thiển đã xuất tinh rất nhiều vào đêm qua, nhưng Đàm Du Nhiễm không thể lấy nó ra ngoài nếu không nhờ Bạch Thiển giúp đỡ, vì vậy cô đã đặt một miếng đệm vào hoa huyệt để tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ từ bị hút lại, không ngờ đã một qua trôi qua mà bên trong vẫn còn.

“Nhưng bên trong sẽ sớm có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.” Tần Diệc Phong đặt ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên bụng Đàm Du Nhiễm rồi vẽ những vòng tròn qua lại trên đó.

Đàm Du Nhiễm không biết có nên ngăn cản anh Tần Diệc Phong hay không?

Cô không từ chối làʍ t̠ìиɦ với họ, nhưng cô nghĩ mình không nên quan hệ khi hai người chưa hiểu rõ về nhau.

Đàm Du Nhiễm nghĩ phải có cảm tình trước rồi mới đến cơ thể, nhưng mấy con mèo đều trực tiếp bỏ qua vấn đề này.

Do cô đã quan hệ với Bạch Thiển hai lần, nếu bây giờ cô từ chối Tần Diệc Phong, thì cô sẽ bị kêu là bất công.

Theo tính toán của Đàm Du Nhiễm là trước hết tìm hiểu thông tin của lũ mèo, sau đó hẹn hò rồi kết hôn, tuân theo phong tục của tộc mèo.

Tuy nhiên, tình hình hiện tại không diễn ra theo như những gì cô tưởng tượng

Mấy con mèo này có ham muốn rất mạnh.

Đối với lũ mèo, cô là vợ của chúng, hai người ở bên nhau, việc kết hôn và làʍ t̠ìиɦ là chuyện vô cùng bình thường.

“Phi Phi, cậu thật sự muốn sao?” Đàm Du Nhiễm xác nhận với Tần Diệc Phong.

Cô biết rằng mèo có những ham muốn khác với con người, nếu mấy con mèo cảm thấy không thoải mái, cô có thể bỏ chuyện tình cảm sang một bên và giải quyết nhu cầu sinh lý cho chúng trước.

Dù sao họ cũng thích cô, cô không phải lo chuyện mình bị cắm sừng, chỉ là có vấn đề cần được ưu tiên hơn, cô cũng không phá bỏ nguyên tắc của mình.

“Đương nhiên, từ năm 20 tuổi anh đã bị kỳ động dục tra tấn, đến nay đã sáu năm rồi. Anh rất khó chịu.” Tần Diệc Phong nói thật, anh chỉ vừa chạm vào Đàm Du Nhiễm, trên người liền nổi lên du͙© vọиɠ mãnh liệt.

Ngay cả khi không trong kỳ động dục, pheromone của cô dâu cũng cực cao, đặc biệt là đối với xử nam như Tần Diệc Phong mà nói, anh không có sức chống cự.

“Vậy thì được.” Đàm Du Nhiễm ngoan ngoãn buông bàn tay nhỏ bé đang kháng cự xuống.

Nhìn con mèo kia, hiện tại muốn cùng anh ta nói chuyện tình cảm là không thể, anh ta chỉ nghĩ đến việc làʍ t̠ìиɦ.

Tần Diệc Phong nhìn Đàm Du Nhiễm nằm dưới thân mình, như chờ bị anh chà đạp, trong lúc nhất thời anh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính.