“Em gái à, cậu bị ngốc sao? Nếu tớ mà là đàn ông tớ chắc chắn không thể thích nổi cậu, ngực thì lép, mông cũng không căng, lại còn không biết trang điểm. Hơn nữa, nhà họ Hứa cũng không phải là một gia đình tài phiệt giàu có gì, cậu dựa vào đâu mà thu hút đàn ông? Dựa vào sự chân thành sao? Ôi giời, thế giới bây giờ toàn là lừa dối mà thôi!”
“Tớ tin vào cậu ba.”
Hứa Minh Tâm bướng bỉnh đáp lại.
Cô vẫn tin rằng trên đời này vẫn còn rất nhiều người thật thà, nhưng cô hoàn toàn không biết rằng bản thân mình cũng đang bị anh lừa.
Buổi tối sau khi tan học, Cố Gia Huy thật sự đã đến đón cô, Bạch Thư Hân nhanh chóng bắt gặp, tóm lấy cơ hội mà trêu chọc cô.
Sáng hôm sau là tiết học chuyên ngành, Bạch Thư Hân đột nhiên xuất hiện trước cửa lớp ngay khi tiếng chuông báo tan học lên.
Bạch Thư Hân dù gì cũng là sinh viên năm bốn, đến lúc phải nghĩ suy nghĩ đến việc đi thực tập rồi.
Cô ấy ứng tuyển vào một công ty, họ hẹn 10 giờ sáng nay đến để phỏng vấn.
Mà Bạch Thư Hân nói đi một mình rất buồn chán, nhất quyết kéo cô đi cùng mới chịu.
Hai người họ dừng chân trước một toà nhà cao chọc trời.
“Tập đoàn J.C? Có phải là tập đoàn hùng mạnh do bên Trung Quốc và nước ngoài hợp tác mà bản tin tài chính hay nhắc đến không?”
“Chính là nó! Nghe nói người lãnh đạo của tập đoàn này rất thần bí, hình như là một ông chủ người nước ngoài. Người đó không hề đơn giản, trong khoảng thời gian ngắn ngủi một năm mà có thể chiếm một vị trí lớn ở Kinh Đô, cho thấy thực lực của anh ta quả thực đáng gờm.”
Bạch Thư Hân phấn khích nói.
“Cậu ba…”
Lúc Bạch Thư Hân đang thao thao bất tuyệt, cô đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.
Bạch Thư Hân nhìn theo ánh mắt của Hứa Minh Tâm, bỗng cô ấy thấy một chiếc xe đang chạy thẳng xuống tầng hầm.
“Đó là xe của Cố Gia Huy mà, lẽ nào anh ấy làm việc ở đây sao?”
“Đi theo là biết, cậu là vợ sắp cưới của anh ta thì cũng nên có quyền được biết anh ta đang làm việc ở đâu đúng không?”
Bạch Thư Hân cũng muốn xem xem rốt cuộc Cố Gia Huy trong truyền thuyết trông như thế nào.
Hai người họ bước vào hầm để xe, vừa lúc xe của anh cũng dừng lại.
Khương Tuấn vừa đưa tài liệu cho anh và đang báo cáo ngắn gọn công việc trong ngày.
“Khu đất ở ngoại ô phía Đông đã được thu hồi thành công, chỉ đợi ngày khởi công xây dựng. Nếu như cục An ninh kiểm tra không có vấn đề gì thì trong tháng này có thể bắt đầu xây dựng khu nghỉ dưỡng. Ngoài ra, 11 giờ có một cuộc họp video về tình hình đầu tư của công ty nước ngoài M…”
Khương Tuấn còn chưa nói xong, anh ấy bỗng nhìn thấy Hứa Minh Tâm.
“Ông chủ, là cô Hứa.”
Cố Gia Huy hơi ngạc nhiên, không ngờ lại gặp cô ở nơi này.
“Sao anh lại ở đây?”
Cô có chút nghi ngờ hỏi anh.
“Anh ấy là…”
Khương Tuấn chưa kịp trả lời thì đã cắt bị cô cắt ngang.
“Anh làm việc ở đây đúng không? Mỗi ngày anh đều mặc vest lịch sự như thế, còn có cả thư ký, nhất định là quản lý hoặc là người giám sát cao cấp ở đây rồi!”
“Quản lý? Người giám sát?”
Khóe miệng Cố Gia Huy khẽ giật giật, nhìn anh giống quản lý lắm sao?
“Hihi, chồng tương lai của mình thật lợi hại! Anh hãy làm việc cho thật tốt, sau này được thăng chức rồi nhớ phải mời tôi ăn một bữa thịnh soạn mới được!”
Cô bước tới vỗ vỗ vai anh như để cổ vũ, khích lệ tinh thần.
Cô không đòi hỏi một cuộc sống giàu sang phú quý, cô chỉ cần một cuộc sống bình yên là đủ.
Hơn nữa, cho dù cô có dùng 10 bộ não để suy nghĩ, cô cũng không tài nào tưởng tượng nổi tổng giám đốc tập đoàn này lại có mối liên hệ chặt chẽ với anh.
Mọi người đều biết, quyền thừa kế của nhà họ Cố đều thuộc về cậu cả, còn cậu ba này, vì một tai nạn mà mặt bị biến dạng, tính tình cổ quái, thậm chí còn chưa chắc lấy được vợ.
Một người như thế, làm sao có thể là chủ của một tập đoàn lớn như thế này được?
Nói ra lại dọa chết người cũng nên!
Cho nên cô cho rằng anh có thể làm việc ở đây đã là một chuyện tốt lắm rồi.
Trong lòng Hứa Minh Tâm cảm thấy rất vui, may mà công ty này không vì ngoại hình mà từ chối anh, chứng tỏ người chồng tương lai này của cô rất có năng lực mới có thể khiến người ta khuất phục như thế.
Đây là chuyện tốt, rất đáng để tự hào!
“Được, sau này lương của tôi đều đưa cho em giữ.”
Anh không dám nói ra thân phận thực sự của mình, sợ sẽ làm cô kinh động.
Hứa Minh Tâm muốn một cuộc sống bình yên, anh sẽ cho cô một cuộc sống như thế, chỉ cần cô cảm thấy hạnh phúc khi ở bên anh là được.
Cố Gia Huy véo nhẹ mũi cô, ánh mắt anh chan chứa nét dịu dàng.