Bạch Nhiễm Nhiễm bị dọa làm rơi điện thoại xuống.
Cô là muốn tìm một cơ hội cùng Đoạn Tắc Uyên nói rõ ràng, nhưng là cô không nghĩ tới Đoạn Tắc Uyên sẽ đến nhanh như vậy.
Thân ảnh anh tuấn đĩnh bạt không nhanh không chậm mà đi tới trước mặt Bạch Nhiễm Nhiễm, còn khom lưng giúp cô nhặt di động lên.
Đoạn Tắc Uyên nhìn mắt nhìn màn hình di động, cuộc gọi còn chưa kịp tắt, phía trên ghi chú là “Bảo bối”, người đàn ông không khỏi nheo mắt lại, ngữ khí nguy hiểm: “Bảo bối? Đây là ai?”
Câu nói bảo bối cũng không biết vì sao cứ liên tục lặp lại trong đầu cô, Bạch Nhiễm Nhiễm nghe xong tim liền đập thịch thịch, vội vàng giải thích: “Là bạn thân em, Khương Miêu.”
Khương Miêu nghe được giọng nói của Đoạn Tắc Uyên cũng đơn giản chào hỏi, sau đó liền lấy cớ có việc, vội vàng cúp máy.
Không biết có phải ảo giác của Bạch Nhiễm Nhiễm hay không,cô cảm giác sau khi giải thích, cỗ hơi thở nguy hiểm trên người Đoạn Tắc Uyên liền biến mất.
Nhưng chuyện vừa rồi còn chưa kết thúc, Đoạn Tắc Uyên liền đứng ở trước mặt Bạch Nhiễm Nhiễm, giơ tay nâng mặt cô lên, giống như thực ôn hòa nói: “Vừa rồi Nhiễm Nhiễm chuẩn bị cùng tôi nói rõ ràng cái gì?”
Địa phương bị anh vuốt ve nổi lên một chút tê dại, Bạch Nhiễm Nhiễm trên mặt có chút nóng, bỗng nhiên ngẩn ra: “Kỳ thật, kỳ thật cũng không có gì……”
Hiện tại vừa thấy gương mặt này, Bạch Nhiễm Nhiễm liền không tự chủ được mà nhớ tới đêm qua bộ dạng anh đổ mồ hôi trên người mình, khi đó Đoạn Tắc Uyên thật sự rất gợi cảm, dáng người ở trước mặt cô vô cùng hoan mỹ, khiến cô tham luyến lại mê muội.
Dường như lời Khương Miêu còn phảng phất ở bên tai vang lên: “Bằng không cậu đừng kết hôn, liền cùng Đoạn Tắc Uyên ở bên nhau?”
Trong lòng Bạch Nhiễm Nhiễm lộ ra một chút mê hoặc nghĩ: Ngươi thật vất vả mới gặp được nam nhân mình thích như vậy, thật sự muốn từ bỏ sao?
Chính là không được.
Thật sự không được.
“Cô xác định không có gì sao, Nhiễm Nhiễm?”
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông kéo lý trí Bạch Nhiễm Nhiễm trở lại, cô hít sâu một hơi, hạ quyết tâm, liền đứng lên đối Đoạn Tắc Uyên nói: “Em phải đi.”
Lông mày Đoạn Tắc Uyên hơi cau lại.
Bạch Nhiễm Nhiễm liền nhìn anh, từng câu từng chữ chậm rãi nói: “Kỳ thật căn bản em nên đi, chỉ là anh bảo em chờ anh trở về, em cảm thấy nếu rời đi trước sẽ không lễ phép.”
Đoạn Tắc Uyên cười khẽ: “Còn có?”
Bạch Nhiễm Nhiễm lấy dũng khí hạ quyết tâm, lại lần nữa mở miệng: “Còn có chính là, nếu về sau anh muốn hẹn em, thì trực tiếp nhắn tin, em sẽ tới, nhưng sẽ không ở chỗ này qua đêm, rốt cuộc chúng ta cùng lắm cũng chỉ là quan hệ pháo hữu* mà thôi, loại sự tình qua đêm này, ngẫm lại có chút kỳ quái.”
*pháo hữu: bạn tình, bạn giường
Một hơi nói xong những lời này, đôi mắt Bạch Nhiễm Nhiễm lại bắt đầu lên men.
Rõ ràng là cô muốn cùng Đoạn Tắc Uyên nói rõ ràng, chính là khi thật sự đem những lời này nói ra, thế nhưng sẽ ngực chua xót khổ sở.
Đoạn Tắc Uyên tựa hồ đang nhìn cô, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm đã rũ mắt xuống, không dám lại cùng anh nhìn nhau.
Vài giây sau, Đoạn Tắc Uyên buông cô ra, đi bên cạnh rót cho chính mình đổ ly nước.
Anh uống xong cũng không hạ ly xuống, liền nắm chặt ly nước, không chút để ý hỏi Bạch Nhiễm Nhiễm: “Vì sao đột nhiên nói với tôi lời đó?”
Bạch Nhiễm Nhiễm hít hít cái mũi, nói: “Bởi vì sợ anh hiểu lầm.”
Đoạn Tắc Uyên hỏi lại: “Tôi hiểu lầm cái gì?”
Bạch Nhiễm Nhiễm nghẹn lại.
Người đàn ông đứng cách đó không xa, dáng người đĩnh bạt, biểu tình đạm mạc, dùng cặp mắt đen thâm thúy nhìn vào đôi mắt cô, ngữ khí tăng thêm: “Nói chuyện.”
Bạch Nhiễm Nhiễm bị anh hung dữ dọa sợ, theo bản năng liền nói: “Bởi vì sợ anh muốn cùng em yêu đương…… Thực xin lỗi em chỉ là muốn ngủ với anh mà thôi, không muốn nói chuyện tình cảm, anh cũng không cần đối xử quá tốt với em, em cảm thấy hai người chúng ta duy trì đơn thuần quan hệ pháo hữu là được……”
Đoạn Tắc Uyên lập tức liền bật cười.
“Cho nên, Bạch tiểu thư là sợ bị tôi quấn lấy? Cảm thấy tôi ngủ cô về sau liền sẽ lì lợm dây dưa với cô không thôi?”
“Em……Em không ý đó”
Ly nước bị Đoạn Tắc Uyên đặt xuống rất mạnh, anh lại đi đến cạnh Bạch Nhiễm Nhiễm, đem cô kéo lên, ngữ khí người đàn ông cũng không giống như là đang tức giận, ngược lại mang theo tia trào phúng: “Nhìn không ra, Nhiễm Nhiễm, cô tự tin như vậy?”
“Em……”
“Là trước đây bị người khác lì lợm quấn lấy quá, hiện tại liền sợ?”
“Thật cũng không phải.”
“Yên tâm,” Lòng bàn tay Đoạn Tắc Uyên sờ lên vành tai cô, thái độ lạnh lùng: “Chờ tôi thao đủ rồi, cô thích kết hôn với ai thì kết hôn, tôi sẽ không can thiệp, cũng sẽ không dây dưa với cô.”
Bạch Nhiễm Nhiễm nghe được mở to hai mắt nhìn, hốc mắt lập tức liền đỏ: “Anh sao có thể nói như vậy?”
Đoạn Tắc Uyên buông cô ra, cười như không cười: “Không phải cô bảo không nói chuyện tình cảm sao?”
“Em, em là nói……”
“Như thế nào, lời vừa mới dứt liền hối hận? Vẫn là nói cô giống như tiểu kỹ nữ, còn muốn lập cái đền thờ?”
“Đoạn Tắc Uyên!” Bạch Nhiễm Nhiễm bị anh nói cho rơi nước mắt, thời điểm khóc thành tiếng mới hậu tri hậu giác mà phản ứng lại: “Anh, anh có phải đã biết hết rồi đúng không?”
Cho nên mới nói cô thích gả cho ai thì gả.
Đoạn Tắc Uyên còn biết rõ cố hỏi: “Cô nói chuyện cái gì?”
“Chuyện em đính hôn, còn có chuyện em tháng sau liền kết hôn.”
Đoạn Tắc Uyên ôm khuôn mặt nhỏ của cô, lau nước mắt, quả nhiên nói: “Tôi biết, tất cả đều biết, nhưng tôi biết việc này cùng việc tôi muốn ngủ với cô có quan hệ sao?”
Bạch Nhiễm Nhiễm khóc lớn hơn nữa, cô ý đồ đem người đàn ông trước mắt đẩy ra, nghẹn ngào: “Anh thật quá đáng! Thật không nghĩ tới anh là loại người này!”
Mệt cô còn nghĩ sẽ thú nhận vệc sắp kết hôn với Đoạn Tắc Uyên, mệt cô còn lo lắng Đoạn Tắc Uyên biết việc này về sau liền không muốn cùng cô ngủ, kết quả là cô lo lắng nhiều rồi, này quả thực giống như bị chê cười.
Đoạn Tắc Uyên một lần nữa đem cô ôm vào trong lòng ngực, buồn cười nói: “Tôi quá đáng sao? Nhiễm Nhiễm, ta đã không có bạn gái, lại không có vị hôn thê, còn không có cùng đối tượng pháo hữu ái muội, tôi đường đường chính chính gặp được cô, muốn làm cô liền chủ động xuất kích, đây là quá đáng sao?”
Còn không đợi cẩn thận suy nghĩ Bạch Nhiễm Nhiễm, Đoạn Tắc Uyên liền bóp eo cô, làm cô lại gần mình, cúi người nhìn cô nói: “Ngược lại là cô, bảo bối, đều có vị hôn phu, như thế nào còn thèm muốn thân thể tôi? Nhưng cô lập tức liền phải kết hôn, màng xử nữ cũng không giữ đến đêm tân hôn để chồng cô thao, ngược lại còn giương chân ra bảo tôi làm cô, không bắn vào trong cô còn chê ít, tiểu Nhiễm Nhiễm, cô thích tôi đúng không?”
“Tôi không thích anh,” Bạch Nhiễm Nhiễm khóc thở hổn hển, “Tôi cũng không muốn cùng anh làʍ t̠ìиɦ, anh buông tôi ra, tôi phải về nhà…… Ô ô……”
*chỗ này đổi xưng hô của nữ chính thành tôi-anh để phù hợp với hoàn cảnh.
Đoạn Tắc Uyên ôm cô, hôn lên khoe mắt bị dính nước mắt của cô, giọng nói mềm xuống: “Tôi đây cầu cô có thể chứ? Là tôi thích cô, là tôi không muốn để cô rời đi, đừng nóng giận được không?”
“Không được, không được,” Bạch Nhiễm Nhiễm ngoài miệng nói không nhưng ôm cổ người đàn ông, khóc lóc lên án: “Anh vừa nói lời khó nghe như vậy, còn khi dễ người ta ……”
“Là cô bảo tôi không được đối xử quá tốt với cô, hiện tại tôi hung dữ với cô, cô lại chịu không nổi?”
Bạch Nhiễm Nhiễm nghẹn ngào nói: “Nhưng anh không chỉ hung dữ mà còn nói rất khó nghe.”
Đoạn Tắc Uyên hỏi: “Câu nào? Tôi hiện tại liền xin lỗi cô.”
Bạch Nhiễm Nhiễm nhớ tới liền ủy khuất: “Là câu anh nói tôi là tiểu kỹ nữ còn muốn lập đền thờ kia ……”
Đoạn Tắc Uyên nói: “Được, thực xin lỗi bảo bối, lời nói kia tôi thu hồi, cô đơn thuần chinh là tiểu kỹ nữ, cầu khẩn người khác thao, gọi người thích đến không được……”
“Đoạn Tắc Uyên! Anh sao có thể nói vậy?”
“Vậy còn cô? Rốt cuộc muốn thế nào?” Đoạn Tắc Uyên nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô, giọng nói trầm xuống vài phần: “Lại giận dỗi, nhưng tôi sẽ không dỗ cô đâu, tôi sẽ trực tiếp đem cô vào trong phòng tối khóa cửa lại, sau đó ngày đêm không ngừng cưỡиɠ ɠiαи……”
Bạch Nhiễm Nhiễm cả kinh, sợ tới mức nước mắt đều ngừng: “Anh, anh có phải biếи ŧɦái hay không?”
Đoạn Tắc Uyên lau khô nước mắt cho cô, nhướng mày: “Có lẽ, đối với cô chuyện biếи ŧɦái tôi đều làm được.”
“Ô……”
Bạch Nhiễm Nhiễm lại khóc.
Nhưng lần này Đoạn Tắc Uyên không mở miệng dỗ cô nữa, mà là đem cô ấn lên sô pha, hôn lên môi cô, vừa hôn môi vừa làm càn trên bộ ngực no đủ.
————
Tác giả:Kịch bản có chút cẩu huyết, Đoạn Tắc Uyên là không có khả năng để Nhiễm Nhiễm cùng người khác kết hôn, câu thích gả cho ai thì gả nói với Nhiễm Nhiễm, thuần túy là kịch bản