Trở Thành Đối Tượng Hài Hòa Của Đại Minh Tinh

Chương 8: Anh trai, anh trực tiếp cắm vào...

Buổi tối 7 giờ…… Cắm vào huyệt cô……

Bạch Nhiễm Nhiễm chỉ nắm được mấy từ mấu chổt này, lại nghĩ đến buổi tối làʍ t̠ìиɦ cùng Đoạn Tắc Uyên, khuôn mặt xinh đẹp hồng hồng càng thêm động lòng người.

Cô sợ bản thân nghe lầm, liền xác nhận với Đoạn Tắc Uyên một lần nữa: “Là 7 giờ tối nay sao?”

“Ừ,” Đoạn Tắc Uyên sờ lên khuôn mặt non mịn của cô, cảm xúc truyền tới ngón tay làm anh luyến tiếc rời đi, “Chẳng cô ngươi không có thời gian?”

Bạch Nhiễm Nhiễm vội vàng nói: “Tôi đương nhiên là có!”

Nói không chừng Đoạn Tắc Uyên lại muốn vào tổ đóng phim, nếu không đóng phim, phỏng chừng lịch trình cũng đã kín, nếu bỏ lỡ lần này thì không biết tới bao giờ cô mới có cơ hội này.

Có lẽ là bộ dạng của cô quá đáng yêu, Đoạn Tắc Uyên không khỏi mỉm cười, còn khom lưng ở môi cô hôn xuống một cái rất nhẹ.

Bạch Nhiễm Nhiễm lập tức choang váng.

Đoạn Tắc Uyên dùng dươиɠ ѵậŧ cắm vào miệng cô, dùng ngón tay chơi qua môi cô, cũng hôn qua mí mắt cô, nhưng hôn môi như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Nụ hôn làm cô tê dại lan khắp toàn thân, cảm giác này vô cùng xa lại lại kỳ diệu, làm Bạch Nhiễm Nhiễm không khỏi kẹp chặt chân, lông mi cong vυ't cũng không ngừng phát run.

Lại nói tiếp, này…… Hình như là nụ hôn đầu của cô đi?

Đoạn Tắc Uyên không chú ý tới Bạch Nhiễm Nhiễm đang khẩn trương, mà là chú ý đến chiếc áo tắm rộng thùng thình lộ ra đùi trắng nõn, từ góc độ của anh thậm chí có thể nhìn thấy khe hở mê người giữa hai chân Bạch Nhiễm Nhiễm.

Vì thế người đàn ông nghiến răng, giơ tay kéo lại vạt áo đồng thời không quên uy hϊếp: “Trở về đem qυầи ɭóŧ mặc vào, nếu dám lung tung phát tao để cho người khác nhìn thấy, tôi sẽ gϊếŧ cô.”

“Đã biết, tôi lập tức về phòng mặc,” Bạch Nhiễm Nhiễm ôm cổ anh hôn một cái, kiều diễm nói: “Vốn dĩ cũng chỉ để lộ cho một mình anh xem.”

Nói xong Bạch Nhiễm Nhiễm liền kéo quần áo chạy chậm lên lầu.

Thời điểm cô mặc xong qυầи ɭóŧ, Đoạn Tắc Uyên đã rời đi.

Bạch Nhiễm Nhiễm nhìn hướng chiếc Maybach rời đi, vừa vui mừng lại vừa cảm thấy ngọt ngao sau lại cảm thấy có chút buồn bã mất mát.

Thẳng đến khi Khương Miêu gọi điện thoại đến lần nữa, Bạch Nhiễm Nhiễm mới thu hồi cảm xúc, nghĩ đến chuyện tối hôm qua, cô liền hỏi Khương Miêu: “Đúng rồi, ngày hôm qua nam thần của tớ lại đến chỗ chúng ta, là chồng cậu kêu anh ấy tới à?”

Khương Miêu lắc lắc đầu: “Lương Viên nói, là Đoạn Tắc Uyên ở gần đấy, vừa lúc đi ngang qua, hết thảy đều là ngẫu nhiên, nhưng tớ nhìn biểu tinh của chồng tớ thì cảm thấy anh ấy đang gạt tớ.”

Bạch Nhiễm Nhiễm cũng không cố gắng hỏi: “Cũng không phải chuyện quan trọng, nếu thật là chồng cậu gọi anh ấy tới tớ còn phải cảm ơn.”

“Chờ Lương Viên trở về tớ thẩm vấn lại anh ấy,” Khương Miêu lẩm bẩm xong mặt lại đầy bát quái: “Cậu bên kia tiến triển thế nào rồi bảo bảo? Hai người đã làm chưa? Cậu có thành công phá thân không?”

“Ngày hôm qua tớ say thành như vậy thì làm được gì? Hơn nữa lần đầu tiên bị làm vẫn là phải tỉnh táo mới tốt, tớ muốn nhớ thật kỹ cảm giác làʍ t̠ìиɦ cùng anh ấy.”

Rốt cuộc loại sự tình này cũng sẽ không thường xuyên xảy ra.

Chờ sau khi cô kết hôn, cho dù cô không biết xấu hổ mà đưa tới tận cửa thì liệu Đoạn Tắc Uyên sẽ muốn dây dưa với người phụ nữ đã có chồng sao?

Đặc biệt anh còn là người trong giới giải trí, loại sự tình này một khi bị tung ra, sẽ ảnh hướng rất xấu tới sự nghiệp của anh.

Bạch Nhiễm Nhiễm không nghĩ sẽ hủy hoại anh.

“Coi như lòng tham của tớ đi.” Bạch Nhiễm Nhiễm ở trong lòng nói.

Lòng tham mà muốn phóng túng trước khi kết hôn, cùng người mình thích làʍ t̠ìиɦ.

Nhưng cô cũng sẽ không quá tham lam.

Làm điều đó một vài lần, thậm chí chỉ một lần thôi cũng đã tốt rồi.

Chỉ cần có được Đoạn Tắc Uyên một lần, cô kỳ thật không có gì nuối tiếc, sau đó cô sẽ ngoan ngoãn rời đi, sẽ không quấn lấy Đoạn Tắc Uyên, cũng sẽ không gây thêm phiền toái cho anh.

Cách 7 giờ tối vài tiếng đồng hồ, Bạch Nhiễm Nhiễm trở về công ty một chuyến, không nghĩ tới vị hôn phu Triệu Gia Khải đang chờ ở dưới lầu, biểu tình tiều tụy, đôi mắt cũng có chút hồng.

“Tại sao em không trả lời điện thoại cũng như tin nhắn của anh?” Triệu Gia Khải chạy vội tới đây, ý đồ giữ chặt tay Bạch Nhiễm Nhiễm, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm lại nghiêng người né tránh.

Triệu Gia Khải vẫn là bộ dạng thâm tình, đối với cô thật cẩn thận nói: “Nhiễm Nhiễm, em còn giận anh sao? Thực xin lỗi, anh sai rồi, đều tại anh không tốt, cũng không nghĩ tới tiện nhân kia thế nhưng lại gửi ảnh chụp cho em, nhưng ảnh chụp này đều đã là quá khứ, anh bảo đảm từ nay về sau sẽ không đυ.ng vào người phụ nữ nào nữa……”

Bạch Nhiễm Nhiễm lạnh mặt, trên mặt không có biểu tinh gì: “Không cần, anh cùng ai lên giường là tự do của anh, tôi sẽ không quản ,cũng quản không được.”

Cô nói xong liền đi, không thèm liếc mắt nhìn Triệu Gia Khải một cái, Triệu Gia Khải đi lên, không chịu buông tay nói: “Nhiễm Nhiễm, đừng nói loại lời này, em là đang ghen đung không? Anh biết em vẫn còn đang tức giận nhưng em hãy suy nghi cẩn thận lại xem tất cả là do anh sao? Nếu không phải nhiều năm như vậy đến một ngón tay em cũng không cho anh chạm vào thì sao anh lại có thể đi tìm người khác? Lòng anh cũng đau khổ, Nhiễm Nhiễm, có một vị hôn thê xinh đẹp như vậy chỉ thể nhìn mà không thể ăn, anh không khó chịu sao được?”

Triệu Gia Khải đuổi theo cô lải nhải: “Đàn ông sẽ đều có nhu cầu, Nhiễm Nhiễm, nếu em nguyện ý ngủ cùng anh, anh thề sẽ không bao giờ liếc nhìn người phụ nữ khác, anh…”

Bạch Nhiễm Nhiễm dừng lại bước chân, không kiên nhẫn mà đánh gãy lời nói người đàn ông: “Triệu Gia Khải, anh rốt cuộc có phiền hay không?”

“Anh……”

“Có việc thì nói, không có chuyện thì đi đi, đừng ở nơi này lãng phí thời gian.”

“Có,” Triệu Gia Khải thở dài một hơi, nhìn Bạch Nhiễm Nhiễm nói: “Còn chưa đến một tháng chúng kết hôn, dù em không quan tâm đến hôn lễ nhưng dù sao cũng chụp ảnh cưới chứ đung không?”

“Đã biết,” Bạch Nhiễm Nhiễm quay lại tầm mắt: “Có thời gian tôi sẽ liên hệ với anh.”

“Không phải, Nhiễm Nhiễm, em bảo liên lạc với anh là có ý gì? Anh là chồng tương lai của em, không phải là khách hàng, em có thể thay đổi thái độ của em đối với anh được không?”

Triệu Gia Khải có chút tức muốn hộc máu, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm đã vào công ty, nhiều người như vậy hắn xác thật không có biện pháp kéo xuống mặt mũi nói cái gì nữa, chỉ có thể hậm hực rời đi.

Bởi vì gặp phải Triệu Gia Khải, tâm trạng Bạch Nhiễm Nhiễm bị ảnh hưởng không ít, nhưng thời điểm trở lại biệt thự của Đoạn Tắc Uyên, cô vẫn là để lộ nụ cười mềm mại ngọt ngào.

“Anh đã về rồi?”

Cô tính toán đi qua giúp Đoạn Tắc Uyên cởϊ áσ khoác, lại bị người đàn ông trực tiếp dùng sức kéo vào trong lòng ngực.

“Ngô……”

“Mèo nhỏ tham lam, lại muốn ăn dươиɠ ѵậŧ?”

Bạch Nhiễm Nhiễm bị lời nói của anh làm cho xấu hổ, nhưng vẫn ôm lấy eo anh, ở trong ngực anh gật đầu, thanh âm nhẹ nhàng: “Hôm nay phai dưới cũng muốn ăn……”

Đoạn Tắc Uyên cong môi, đem cô chặn ngang bế lên, hướng trên lầu đi, hỏi: “Mua một hộp chưa?”

Bạch Nhiễm Nhiễm sửng sốt: “Một hộp gì?”

Lông mày Đoạn Tắc Uyên giương lên: “Áo mưa, thời gian khá vội, tôi không kịp mua, bảo cô đem đồ vật chuẩn bị tốt chẳng đã quên?”

Bạch Nhiễm Nhiễm đỏ mặt cãi lại: “Tôi không biết anh nói đồ vật là cái này……”

Đoạn Tắc Uyên bỗng nhiên ngừng lại, đặt cô trên cầu thang.

Trong ánh đèn mờ ảo, người đàn ông lấy ra một điếu thuốc ,đứng im, biểu tình có chút không nắm rõ.

“Nhiễm Nhiễm,” Anh gọi cô, bỗng nhiên cười một cái, hỏi: “Cô cố ý phải không?”

“Cái gì…… Cố ý a?”

“Cố ý câu dẫn tôi, để tôi làm cô.”

Hai má Bạch Nhiễm Nhiễm đỏ ửng, cô xấu hổ, tay chân cũng không biết phải để chỗ nào, Đoạn Tắc Uyên cũng luyến tiếc chọc cô, liền chuẩn bị kêu trợ lý đi mua.

Nào biết Bạch Nhiễm Nhiễm lại bỗng nhiên tiến lên, cọ ở trên eo anh, nhỏ giọng nói: “Vậy không cần dùng, anh trai, anh trực tiếp thao vào đi, bắn vào bên trong cũng không thành vấn đề……”