Trở Thành Đối Tượng Hài Hòa Của Đại Minh Tinh

Chương 6:Liếm Ꮯôn Ŧhịt

Chân Bạch Nhiễm Nhiễm lập tức liền mềm.

Cô mơ hồ mà giữa hai chân của người đàn ông, còn không cần thầy dạy cũng hiểu,sờ lên nơi căng phồng kia.

Bàn tay Đoạn Tắc Uyên dừng trên đầu cô, mang theo một chút nhiệt độ cơ thể ấm áp, anh hỏi cô: “Biết phải làm thế nào không?”

Bạch Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu nhìn về phía anh, lông mi xinh đẹp run rẩy, đôi mắt đều là hơi nước: “Phải làm như thế nào?”

Biểu tình người phụ nữ vô cùng đơn thuần, giống như thật sự không biết phải làm thế nào để câu dẫn nam nhân, nhưng ngước nhìn góc độ kia, đôi mắt đầy đựng đầy sương mù vẫn đặt ở giữa hai chân người đàn ông,bàn tay nhỏ lộn xộn một cách vô thức càng ép người đàn ông càng thêm dục hỏa đốt người.

Đoạn Tắc Uyên càng ngạnh.

Anh dùng tay phải nâng gương mặt Bạch Nhiễm Nhiễm lên, lòng bàn tay đè xuống môi cô, ánh mắt thâm thúy, tiếng nói trầm thấp: “Trước lấy ra đi.”

Nói xong lại cười một cái, tiếp tục hỏi: “Nhiễm Nhiễm, biết tôi làm cô lấy cái gì ra không?”

Bạch Nhiễm Nhiễm lấy ngón tay mảnh khảnh run run rẩy rẩy cởi dây lưng người đàn ông, đuôi mắt đều nhiễm một sắc hồng: “Tôi biết.”

Đoạn Tắc Uyên lại không chịu buông tha cho cô, đem ngón tay chạm vào bờ môi non mềm của cô, hỏi: “Lấy cái gì, nói ra.”

Lúc này dây lưng đã được cởi, Bạch Nhiễm Nhiễm đem dây lưng rút ra, kéo khóa xuống, gần như không nghe thấy: “Ngô, dươиɠ ѵậŧ…… Muốn lấy dươиɠ ѵậŧ……”

Ngón tay Đoạn Tắc Uyên nhét vào trong miệng Bạch Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên dùng sức, bên trong chiếc lưỡi bị nghiền, Bạch Nhiễm Nhiễm nhịn không được rên hừ hừ, Đoạn Tắc Uyên khịt mũi một cái, đem ngón tay rút ra, kéo đầu người phụ nữ đến trước hông mình, sửa đúng cho cô: “Cái gì dươиɠ ѵậŧ? Đây là đại dươиɠ ѵậŧ để thao tao huyệt phía dưới của cô, nhớ kỹ sao?”

“Ân ~ là đại dươиɠ ѵậŧ, tôi nhớ kỹ……”

Bạch Nhiễm Nhiễm thật sự quá ngoan.

Nhưng mà lúc cô càng ngoan, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Đoạn Tắc Uyên, Đoạn Tắc Uyên đã không đựng được, không đợi Bạch Nhiễm Nhiễm động thủ, anh liền kéo qυầи ɭóŧ chính mình xuống, làm vật nóng bỏng kia bật đến trước mặt Bạch Nhiễm Nhiễm.

Bạch Nhiễm Nhiễm lập tức liền kinh hô kêu: “Như thế nào lớn như vậy?”

Ngày đó ở trên máy bay không phải cô chưa sờ qua, thậm chí còn dùng chân kẹp vào, cô biết Đoạn Tắc Uyên thiên phú dị bẩm vốn hơn người, nhưng mà nhìn gần dươиɠ ѵậŧ dữ tợn này, cô vẫn là bị hoảng sợ.

Cô thật sự sẽ bị anh thao đến hỏng ?

Đoạn Tắc Uyên nhướng mày: “Không thích?”

Kia đương nhiên không phải.

Bạch Nhiễm Nhiễm đỏ bừng mặt, nói: “Tôi chỉ là lo lắng mình ăn không .”

Đoạn Tắc Uyên nắm lấy dươиɠ ѵậŧ, cọ cọ lên môi hồng của cô, hỏi ngược lại: “Không thử sao biết mình ăn không vô?”

Bạch Nhiễm Nhiễm rốt cuộc vẫn là cầm lên con quái vật khổng lồ kia.

Đoạn Tắc Uyên thu tay dựa vào sofa, chỉ nhìn động tác cô, lại dẫn, nhưng tính ái lại không hướng dẫn gì thêm, vốn dĩ chuyện này liên quan đến bản năng, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm không có một chút kinh nghiệm nào, nhưng dựa tin tức đã tích lũy cùng bản năng, cô cũng biết bản thân sẽ làm gì.

Bạch Nhiễm Nhiễm nhắm mắt, hít nhẹ một hơi, ngay sau đó liền vươn đầu lưỡi, liếʍ liếʍ đỉnh côn ŧᏂịŧ .

Giống như chỉ có một chút mùi tanh, Bạch Nhiễm Nhiễm cũng không mâu thuẫn.

Sau khi liếʍ lần thứ nhất cô liền liếʍ lần thứ hai, sau đó là làn thứ .

Đầu lưỡi mềm mại lướt qua địa phương mẫn cảm củ người đàn ông, vừa ướt nóng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mang đến kɧoáı ©ảʍ là khó có thể miêu tả.

Bạch Nhiễm Nhiễm liếʍ hăng say, mới vừa nỗ lực hé miệng đem người đàn ông ngậm vào, còn chưa đợi ngậm xuống đã bị người đàn ông thở dốc nặng nề mà đẩy ra.

Bạch Nhiễm Nhiễm khóe môi còn mang theo nước dãi, mờ mịt lại khó hiểu mà giương mắt nhìn.

Đoạn Tắc Uyên biểu tình cũng không tốt lắm, thậm chí còn có mặt có chút đen.

“Làm sao vậy?” Bạch Nhiễm Nhiễm ủy khuất hỏi: “Tôi cắn anh sao? Hay là không thoải mái?”

“Là quá thoải mái,” Đoạn Tắc Uyên nắm dươиɠ ѵậŧ vỗ vỗ mặt cô, trong chốc lát lại cười, giải thích nói: “Đã không có làm, có điểm chịu không nổi, trước liếʍ phía dưới, chút nữa lại hàm.”

Bạch Nhiễm Nhiễm thuận miệng liền hỏi : “Thật lâu không có làm là bao lâu?”

Đoạn Tắc Uyên nhíu mày, dừng một chút mới nói: “Cô muốn biết?”

Bạch Nhiễm Nhiễm gật đầu.

Đoạn Tắc Uyên nói 5 năm.

Nhưng kỳ thật 5 năm trước rốt cuộc anh cũng không có làm, nếu không bây giờ Bạch Nhiễm Nhiễm sẽ không còn là xử nữ.

“Ngô……”

Còn không đợi Bạch Nhiễm Nhiễm nghĩ lại chuyện 5 năm là như thế nào, liền lại bị người đàn ông kéo tới vật thô nóng một lần nữa.

Xung quanh Bạch Nhiễm Nhiễm tràn ngập hơi thở nam tính của người đàn ông, cô rất nhanh liền quên hết tất cả, chỉ chuyên chú mà liếʍ mυ'ŧ căn côn ŧᏂịŧ thô to.

“Ân ~ ngô……”

Sau đó Đoạn Tắc Uyên vẫn là đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong miệng cô.

Bạch Nhiễm Nhiễm cho rằng chính mình sẽ không thích ứng, nhưng trên thực tế cũng không hẳn vậy, cô giống như sinh để liếʍ mυ'ŧ căn côn ŧᏂịŧ này, không cần người đàn ông dạy dỗ liến biết khẩu giao cho anh , giống như cô đã làm từ trước rất nhiều lần.

Nhưng sao có thể?

Bạch Nhiễm Nhiễm chưa từng nói qua chuyện yêu đương, cái vị hôn phu kia cô cũng không có phản ứng, theo lý thuyết, cô không có kinh nghiệm trên phương diện này,……

“Suy nghĩ cái gì?” Đoạn Tắc Uyên đem ngón tay nắm lấy đầu cô, thanh âm gợi cảm: “Nhiễm Nhiễm, cô vậy mà không chuyên tâm?”

“Ngô……”

Như là vì trừng phạt cô, ngườii đàn ông cố ý đỉnh vào sâu trong cổ họng cô.

“Ngô……”

Bạch Nhiễm Nhiễm bị đỉnh đến chảy nước mắt, bộ dáng càng khiến thú tính người ta nổi lên.

“Đồ lẳиɠ ɭơ.”

Đoạn Tắc Uyên đứng lên, đem Bạch Nhiễm Nhiễm cũng kéo lên cao một chút, anh giữ chặt ót người phụ nữ, chủ động mà thọc vào rút ra, biến đổi góc độ cắm vào trong miệng Bạch Nhiễm Nhiễm.

“Nói, bộ dạng như vậy là để câu dẫn ai?”

“Ngô…… Ô……”

Trong miệng bị một cây nhục côn cắm tràn đầy, Bạch Nhiễm Nhiễm căn bản không thể trả lời.

Đoạn Tắc Uyên liền làm trầm trọng thêm, càng dùng sức mà cắm.